Khí Vũ Trụ

Chương 1551 - Rất nhiều đồ tốt.

Lam Tiểu Bố đánh lén Kế Tán, có rất nhiều người nhìn thấy, nhưng mà lúc này không có ai để ý đến chuyện này, tất cả tu sĩ đến đây, đều đang bận rộn phát tài. Không phải đào thần linh thảo thì chính là đào thần tinh, nếu không thì là đang đào Cuồng Khuyết Ngọc Sa.
Những thần tinh hạ phẩm và thần linh thảo cấp thấp kia Lam Tiểu Bố không thèm quan tâm, trong thế giới của Thân Bất Thanh, hắn có được nhiều lắm, bây giờ hắn không cần những thứ này, hắn đến chỗ ngọn núi Cuồng Khuyết Ngọc Sa.
Cuồng Khuyết Ngọc Sa có tính chất cứng rắn, cho dù có đào, cũng vô cùng gian nan. Bởi vì thứ này có giá trị cao, mới có hơn mười tu sĩ dùng pháp bảo đánh vào ngọn núi Cuồng Khuyết Ngọc Sa này. Tiêu hao thần nguyên hơn nửa ngày, cũng chỉ đào được mấy cân mà thôi.
Lam Tiểu Bố gia nhập, hoàn toàn không có người để ý. Nơi này quá nhiều đồ tốt, một ngọn núi Cuồng Khuyết Ngọc Sa này thôi, cho dù có một vạn người đến đâò, cũng phải đào thật lâu mới có thể đào được hết...
Lam Tiểu Bố cũng không phải đến đào Cuồng Khuyết Ngọc Sa, hắn trực tiếp lấy từng lá trận kỳ ra ném xuống. Không chỉ như vậy, từng đạo trận văn hư không cũng được Lam Tiểu Bố bố trí ra, dung hợp với quy tắc trong vùng không gian này.
Ai mà rảnh đi đào Cuồng Khuyết Ngọc Sa chứ? So với người khác, ưu thế của hắn là một đại sư Thần Trận cấp sáu đỉnh phong, còn có thể bố trí Hư Không thần trận. Quan trọng nhất chính là, hắn lý giải về quy tắc Không Gian hơn xa tu sĩ tầm thường, thậm chí ngay cả Chuẩn Thánh cũng chưa chắc hơn được hắn. Cái ngọn núi Cuồng Khuyết Ngọc Sa này thì sao chứ? Ngay cả một ngọn núi mà hắn cũng không dọn đi được sao?
Khi Lam Tiểu Bố kích phát trận kỳ, trong hư không truyền đến từng đợt ầm vang cuồng bạo, vùng không gian này tựa như lúc nào cũng có thể sụp đổ.
Mười mấy tên tu sĩ đang đào Cuồng Khuyết Ngọc Sa nhanh chóng tránh đi, sau đó bọn hắn nhìn thấy cả một ngọn núi lớn đã bị Lam Tiểu Bố cuốn đi.
Một tu sĩ Thần Vương còn đang đào Cuồng Khuyết Ngọc Sa, hắn há hốc mồm, do dự một chút vẫn không nói chuyện, quay người nhanh chóng rời đi. Có thể cuốn nguyên một ngọn núi Cuồng Khuyết Ngọc Sa này đi, cũng không phải thần trận cao cấp là được. Núi Cuồng Khuyết Ngọc Sa này tương liên với đạo tắc của vùng đại địa này, quy tắc dung hợp với nhau, nhất định phải lý giải quy tắc thiên địa đến một trình độ nhất định, đồng thời còn phải tinh thông quy tắc Na Di, lúc này mới có thể dùng n=Na Di Thần Trận cuốn ngọn núi Cuồng Khuyết Ngọc Sa này đi.
Bây giờ Lam Tiểu Bố cuốn cái núi Cuồng Khuyết Ngọc Sa này đi, rõ ràng không phải là một kẻ dễ bắt nạt, hắn ta là Thần Vương thì sao chứ? Nơi này đồ tốt rất nhiều, đã như vậy thì còn không bằng nhanh chóng đi tìm kiếm thứ khác.
Những người còn lại ngay cả nhìn Lam Tiểu Bố cũng không dám nhìn, quay người nhanh chóng bỏ chạy.
Thực lực vi tôn cũng không phải chỉ là nói giỡn, tên gia hỏa lấy đi ngọn núi Cuồng Khuyết Ngọc Sa này có vẻ lệ khí rất lớn, có khi là tu sĩ sát lục, ở lại nơi này nói nhảm là đang chờ chết sao?
Lam Tiểu Bố còn chờ đợi có người nào đó nói nhảm, hắn sẽ trực tiếp giết chết, không ngờ những người này lại biết điều như vậy, không ai nói nhảm cả, thế thì hắn cũng bớt đi rất nhiều chuyện. Lấy ngọn núi Cuồng Khuyết Ngọc Sa đi, Lam Tiểu Bố không giống như những tu sĩ cấp thấp kia, đào thần tinh và tìm kiếm thần linh thảo ở chỗ này, mà lấy Luân Hồi Oa ra xông vào sâu trong vùng không gian này.
Hắn nhìn thấy tu sĩ đến nơi này có đến một hai trăm người, nhưng hắn không nhìn thấy đám người này đâu. Rõ ràng là bọn gia hỏa này đã vọt vào bên trong. Cộng thêm nơi này cũng không có một con Hỗn Độn Độc Giác Thú nào, vậy đã thấy rõ đồ tốt đều ở nơi này.
Tốc độ Luân Hồi Oa của Lam Tiểu Bố quá nhanh, nhanh chóng vượt qua một đợt người. Những người này đều liều mạng mà xông lên, người xông lên đầu tiên chính là một tu sĩ Hợp Thần cảnh.
Sau khi vượt qua tu sĩ Hợp Thần cảnh này, cuối cùng Lam Tiểu Bố cũng nhìn thấy bầy Hỗn Độn Độc Giác Thú. Hắn không để ý đến đám Hỗn Độn Độc Giác Thú này, theo hướng mà đám Hỗn Độn Độc Giác Thú này đang chạy, chính là đang tiếp tục hướng vào bên trong.
Hắn không hiểu rõ về đám Hỗn Độn Độc Giác Thú này, nhưng mà nhiều người đều xông vào bên trong như vậy, hắn cứ vọt vào trong cùng trước, nhất định sẽ không sai.
Chỉ chưa đến nửa nén hương, Lam Tiểu Bố đã ngừng lại, hắn nhìn thấy một cái Hỗn Độn Sào cao tầm bảy, tám trượng, nhưng mà cái Hỗn Độn Sào này đã sớm mất tác dụng, thành phế tổ. Trên phế tổ có một ít vỏ trứng, Lam Tiểu Bố âm thầm suy đoán, những vỏ trứng này không biết có phải là trứng của Hỗn Độn Độc Giác Thú hay không. Chỉ là bọn hắn đến đây hơi trễ, Hỗn Độn Độc Giác Thú đã được ấp nở rồi.
Lam Tiểu Bố không để ý đến cái này, thần niệm của hắn rà quét vào những tinh khối màu vàng nhạt xung quanh Hỗn Độn Sào một chút, bên trong những tinh khối này đều ẩn chứa Hỗn Độn chi khí. Lam Tiểu Bố quét mắt nhìn một vòng là nhận ra, đây là Hỗn Độn Quy Tắc Tinh. Hỗn Độn Quy Tắc Tinh tuyệt đối là một trong những bảo vật cao cấp nhất, có thể cảm ngộ được các loại đại đạo, còn có thể thai nghén đạo thụ. Đồ tốt đó, Lam Tiểu Bố không chút nghĩ ngợi, thần niệm cuốn lên, hơn trăm viên Hỗn Độn Quy Tắc Tinh bên dưới đều bị hắn cuốn đi hết.
Thần niệm lại quét qua một lần nữa, ở nơi xa trừ có một ít vật liệu luyện khí đỉnh cấp ra, không còn đồ tốt nào nữa. Lam Tiểu Bố đang định xoay người đi thu thập vật liệu luyện khí kia, đột nhiên nhìn thấy một con Hỗn Độn Độc Giác Thú tương đối nhỏ đang dáo dác từ đằng xa nhìn hắn. Khác với những Hỗn Độn Độc Giác Thú màu xám đen bình thường, phía sau đầu con Hỗn Độn Độc Giác Thú này có một nhúm lông màu tử kim. Trừ cái đó ra, màu sắc của cái sừng kia hình như cũng có màu tím nhàn nhạt.
Đây chính là Hỗn Độn Độc Giác Thú được ấp ra từ Hỗn Độn Sào, nhất định có giá trị hơn Hỗn Độn Độc Giác Thú bình thường. Nhưng mà Lam Tiểu Bố không để ý, hắn quay người xông về phía những vật liệu luyện khí kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận