Khí Vũ Trụ

Chương 214: Đoàn Hồn thuật cấp bốn

Lam Tiểu Bố không biết muốn lấy được đan dược khôi phục thần hồn khó tới bao nhiêu, hắn cho rằng chỉ cần là Linh Đan sư thì có thể luyện chế ra được loại đan dược này rồi.
Nhưng hắn không biết rằng muốn luyện chế ra được loại đan dược khôi phục thần hồn khó khăn biết bao nhiêu, hơn nữa linh thảo để luyện ra nó cũng cực kì ít ỏi.
Nhìn một đống đan dược đủ loại trước mặt, Lam Tiểu Bố thầm than đáng tiếc. Nơi này có rất nhiều đan dược, nhưng hắn không có phương thuốc, dù trong quyển [Thập Châu Đạo Đan lục] có phương thuốc, thậm chí có tới mấy trăm phương thuốc. Nhưng đó cũng chỉ là một ít phương thuốc quan trọng mà thôi, hoặc là phương thuốc dùng để luyện đan cho có lệ.
Tác dụng chủ yếu của [Thập Châu Đạo Đan lục] là hướng dẫn nhận biết linh dược, và cung cấp một chút kiến thức đối với luyện đan mà thôi.
Nếu Thất âm có thể xây dựng được những phương thuốc cực kì quan trọng….
Lam Tiểu Bố càng nghĩ càng cảm thấy có khả nưng, hắn thử để Thất âm phân tích những phương thuốc này, lại dùng thần niệm để kiểm tra bên trong những viên đan dược đó. Hy vọng Thất âm có thể thông qua thần niệm của hắn để phân tích được thành phần của những viên đan dược này.
Nhưng tốn mất một ngày trời, ngay cả viên đan dược nhất phẩm cơ bản nhất Thất âm cũng không thể cảm ứng được.
Lam Tiểu Bố không biết làm thế nào, hắn cảm thấy có lẽ không phải do Thất âm không làm được, mà là do thần niệm của hắn quá kém. Không biết sau khi Đoàn Hồn thuật lên tới cấp bốn thì Thất âm có thể hoàn thành được việc này không nữa.
Suy đoán này càng khiến Lam Tiểu Bố quyết tâm đột phá lên Đoàn Hồn thuật cấp bốn, mặc dù lúc này hắn không có đan dược phục hồi thần hồn nhưng hắn vẫn quyết định sử dụng cách xé rách linh hồn, nếu không dùng thì thực lực của hắn quá yếu.
Chỉ cần tu luyện Đoàn Hồn thuật tới cấp bốn thì thần niệm của hắn có thể trải dài lên tới bốn mươi dặm, lúc đó hắn sẽ không cần phải dùng Thất âm để phân tích những phương thuốc kia nữa. Chuyện mà Lam Tiểu Bố coi trọng hơn cả là Thần Hồn châm có thể gây tổn thương đại khái tới cường giả. Nếu không hắn sẽ không có cơ hội đối phó với cường giả Hóa Đan cảnh.
Chỉ khi nào hắn đối xử ác với bản thân hơn thì mới không cho đối phương có cơ hội ác với hắn. Lam Tiểu Bố lập tức hạ quyết tâm, ban đầu khi hắn không có cái gì trong tay hắn cũng dám xé rách linh hồn của mình để tu luyện bất kì lúc nào, không lẽ bây giờ hắn lại không dám làm như vậy hay sao?
Nghĩ là làm, Lam Tiểu Bố lập tức xé rách linh hồn. Hải não càng bền bỉ thì xé linh hồn lại càng khó, đồng thời cũng chỉ cảm thấy thống khổ bên trong.
Cảm giác đau đớn đáng sợ quen thuộc truyền tới, thậm chí Lam Tiểu Bố còn nhìn thấy hai bản thân đang đung đưa. Mồ hôi lạnh rơi tí tách, hắn cố nén lại tiếng kêu thảm thiết trong họng, điên cuồng vận chuyển Đoàn Hồn thuật.
Khi Lam Tiểu Bố cảm thấy tinh thần sắp bị chia thành hai thì vội vã nuốt một quả Thọ Nguyên. Quả Thọ Nguyên có tác dụng đối với thần hồn, nhưng hiệu quả không lớn, chủ yếu là gia tăng khí huyết và tuổi thọ là chính. Nhưng một quả Thọ Nguyên có thể giúp cho Lam Tiểu Bố sắp tiến vào trạng thái điên cuồng có thể hòa hoãn hơn một chút.
Nhưng Lam Tiểu Bố đã quyết tâm phải vượt qua Đoàn Hồn thuật cấp bốn, chỉ cần cảm giác hơi bình ổn một chút là hắn lập tức xé rách linh hồn tiếp.
Ngay khi Lam Tiểu Bố cảm thấy mình sắp không thể kiên trì nổi thì hải não đột nhiên vang lên tiếng nổ, sau đó hải não tăng vọt, phạm vi bao trùm của thần niệm tăng lên gấp bội. Hồn phách mà hắn vừa xé lập tức hồi phục lại như cũ, ý thức trở nên càng rõ ràng hơn bao giờ hết.
Lam Tiểu Bố mở mắt ra, hắn cảm thấy tất cả mọi thứ ở trước mắt hắn trở nên nhỏ bé đáng sợ. Đoàn Hồn thuật đã đột phá cấp bốn, công pháp mà Thất âm dựng lên quả nhiên không giống bình thường. Mặc dù nỗi đau đáng sợ vừa rồi khiến hắn không thể chịu được, nhưng sau khi đột phá xong thì lại trở nên càng mạnh hơn.
Khi Lam Tiểu Bố phát hiện thần niệm của mình có thể bao phủ trong phạm vi trăm dặm, hắn lập tức bị dọa cho sợ hãi. Không ngờ chênh lệch giữa cấp ba và cấp bốn của Đoàn Hồn thuật lại lớn tới như vậy, mức độ tăng kiểu này khiến ai cũng phải há hốc miệng.
Thường thì các tu sĩ sau khi tới Uẩn Đan mới mở rộng được một chút thần niệm, mà thần niệm cũng có hạn, chỉ có người tu tiên ở Uẩn Đan cảnh có thần niệm mạnh một chút thì mới có thể mở rộng ra mấy trăm mét. Sau khi tới Kim Đan cảnh thì thần niệm sẽ lên tới phạm vi mấy dặm. Còn người tu tiên có Kim Đan tam phẩm thì thần niệm chỉ bao trùm được tới mười dặm mà thôi.
Có thể Lam Tiểu Bố chưa đạt tới Kim Đan cảnh, nhưng thần niệm của hắn đã có thể bao trùm trong phạm vi một trăm dặm, điều đó đâu chỉ kinh người thôi đâu? Mà là đã đạt tới cảnh giới Hóa Đan cảnh rồi. Không, thần niệm của cường giả Hóa Đan cảnh cũng không thể bao trùm được phạm vi một trăm mét, chỉ có rất ít cường giả Hóa Đan cảnh mới có thể đạt được phạm vi bao trùm thần niệm mạnh tới mức này.
Lam Tiểu Bố thở dài một hơi, nói cách khác, lúc này Thần Hồn châm của hắn đã có thể khiến tu sĩ Hóa Đan cảnh bị thương nặng rồi.
Mừng rỡ và kích động qua đi, Lam Tiểu Bố quyết định xem lại phương thuốc mà Thất âm đã phân tích ra.
Khi thần niệm của hắn chạm tới chỗ Thất âm đang lơ lửng trong hải não, hắn lập tức cảm nhận được Thất âm đang dựa theo ý tưởng của hắn để tăng tốc quá trình dựng nên một mô hình, mà hiện tại nó không giống với trước kia nữa, trước đó hắn luôn phải dùng thần niệm để tự khắc vào Thất âm, nó sẽ dựa theo hắn mà làm. Hắn có thể khiến Thất âm tạm dừng quá trình dựng mô hình, nhưng không thể khiến cho Thất âm tự phân ra được đâu là chủ yếu, đâu là thứ yếu. Nhưng bây giờ hắn có thể làm được.
Lại cầm ra một viên Trữ Chân đan, khi thần niệm của Lam Tiểu Bố bao trùm lên viên Trữ Chân đan này, thần niệm lập tức kết nối với Thất âm, xây dựng nên toàn bộ thông tin về viên đan dược này…
Bạn cần đăng nhập để bình luận