Khí Vũ Trụ

Chương 2400 - Diệt Đại Băng Bàn Cung. (2)

Nhưng mà đối với loại cường giả như Thạch Trường Hành, Lam Tiểu Bố vẫn không chắc chắn lắm. Hắn hoài nghi Thạch Trường Hành không phải bước đại đạo thứ tám thì chính là bước đại đạo thứ chín.
An Lạc Thiên Thành, khi ngày diễn ra đại hội Vĩnh SInh càng lúc càng gần, người cũng càng ngày càng nhiều. Chuyện Đại Băng Bàn Cung và Thánh Kiếm cung bị diệt vong, cũng là chủ đề thường thấy nhất ở An Lạc Thiên Thành. Hơn nữa, mánh lới của đại hội Vĩnh SInh lần này, chính là quan sát cảm ngộ Hỗn Độn Đạo Thể đã không còn. Bây giờ Thánh Kiếm cung có được Hỗn Độn Đạo Thể cũng đã bị diệt, ở đâu ra Hỗn Độn Đạo Thể cung cấp cho mọi người cảm ngộ?
Một vài tu sĩ tỉ mỉ cảm nhận được, Đại Băng Bàn Cung và Thánh Kiếm cung có một điểm giống nhau, đó chính là Hỗn Độn Độc Giác Thú mà Đại Băng Bàn Cung lấy được, và Hỗn Độn Đạo Thể mà Thánh Kiếm cung lấy được, hình như đều tới cùng một người, đó chính là cháu gái Quan Dục Tuyết của Thánh Chủ Quan Xung Đại Diễn Đạo Chân Diễn Thánh Đạo.
Nếu như không phải chuyện Đại Băng Bàn Cung diệt đi đã biết là ai làm, nói không chừng sẽ có người hoài nghi Thánh Kiếm cung có phải là do Chân Diễn Thánh Đạo diệt đi. Mặt ngoài thì bán Hỗn Độn Độc Giác Thú và Hỗn Độn Đạo Thể cho Đại Băng Bàn Cung và Thánh Kiếm cung, sau đó lại lén lút diệt hai cái đạo môn này đi.
Nhưng mà loại chuyện này mọi người chỉ dám suy đoán trong lòng, không có người nào dám nói ra, hơn nữa người diệt đi Đại Băng Bàn Cung là Thạch Trường Hành. Địa vị của Thạch Trường Hành, Chân Diễn Thánh Đạo cũng không mời nổi.
Trong một phòng xa hoa nhất ở Lạc lâu tại An Lạc Thiên Thành, một nam tử có vóc người cao gầy đang có sắc mặt vô cùng khó coi, hắn ta chính là Quan Xung, một trong bốn đại Thánh Chủ của Chân Diễn Thánh Đạo.
Từ khi Thánh Kiếm cung bị diệt cho đến nay đã trôi qua hai năm, trong thời gian hai năm này, vậy mà hắn ta không tìm được bất cứ dấu vết nào để lại. Sau khi Thánh Kiếm cung bị diệt đi, hắn ta còn ở tại Thánh Kiếm cung quay ngược thời không, đối với người tiêu diệt Thánh Kiếm cung, hắn ta cũng hiểu biết nhiều hơn người khác, hơn nữa hắn ta khẳng định tu vi của gia hỏa kia tuyệt đối không vượt qua bước đại đạo thứ năm.
Một gia hỏa có tu vi chưa đến bước đại đạo thứ năm, có được Đại Trớ Chú Thuật, Đại Hủy Diệt Thuật, Đại Thiết Cát Thuật, Đại Vẫn Mệnh Thuật, cái này còn chưa tính, còn có đại đạo Luân Hồi chân chính, đây quả thật là nghe rợn cả người. Hắn ta cho rằng nhiều nhất chỉ cần nửa năm, hắn ta có thể tìm ra đối phương. Thế nhưng đã hơn hai năm trôi qua, đừng nói là tìm được đối phương, ngay cả chuyện tìm ra mấy cái thần thông khai thiên kia được thi triển ở chỗ nào cũng khó khăn.
Hắn ta cũng hoài nghi con gái Thạch Uyển Dung của Thạch Trường Hành cũng là do người này cứu, nếu không thì sao sau khi Thạch Uyển Dung được cứu, Thánh Kiếm cung lại bị tiêu diệt? Hơn nữa Thánh Kiếm cung và Đại Băng Bàn Cung có một điểm giống nhau, đó chính là đều có được một thứ từ Đại Diễn giới. Một là Hỗn Độn Độc Giác Thú, một là Hỗn Độn Đạo Thể. Quan Xung cũng chưa bao giờ ngừng suy nghĩ, có khi nào là do chủ nhân của con Hỗn Độn Độc Giác Thú kia đến không?
Cái này càng khiến hắn ta khó hiểu, nếu như chủ nhân của Hỗn Độn Độc Giác Thú đến, làm ra những chuyện này cũng là bình thường. Nhưng vì sao Đại Băng Bàn Cung là do Thạch Trường Hành tiêu diệt? Nếu là người khác, hắn ta có thể lập tức đến hỏi thăm. Nhưng mà Thạch Trường Hành, hắn ta không có tư cách đó.
Ai, Quan Xung có chút hối hận, không có sưu hồn nữ tử Hỗn Độn Đạo Thể kia, cũng không sưu hồn nữ tử Thiên Mị Thể mà hắn ta đã chém giết kia. Nếu không thì cũng không rơi vào tình trạng không có một chút manh mối nào như lúc này. Thật sự là vì đứng ở độ cao này như hắn ta, đối với những sâu kiến nho nho không thèm phải sưu hồn.
KHông đúng, lúc trước Đại Diễn giới vẫn còn hai người nữa, một là gia hỏa tu luyện đạo tắc Thiên Độc, tên này đã đầu phục Dục Tuyết, còn một người nữa hình như tên là Đỗ Bố...
Hai người kia hắn ta không giết chết, còn để ở chỗ cháu gái Dục Tuyết. Nghĩ đến đây, Quan Xung định phát ra một đạo tin tức, yêu cầu Quan Dục Tuyết dẫn Đỗ Bố và Thiên Độc Thánh Nhân lập tức đến An Lạc Thiên Thành.
“Quan Thánh Chủ, Thiên Đế Trung Ương Thiên Đình cho mời, xin mời Thánh Chủ tiến về Thiên Đình, cùng nhau bàn chuyện đại hội Vĩnh SInh.” Quan Xung còn đang suy nghĩ những đầu mối này, còn chưa kịp phát tin tức ra, bên ngoài cửa đã có tiếng nói kính cẩn.
Quan Xung khẽ nhíu mày, nếu như là chuyện khác, hắn ta tuyệt đối sẽ không để ý. Nhưng mà đây là chuyện đại hội Vĩnh SInh và lời mời của Thiên Đế Thiên Đình, hắn ta cũng chỉ có thể đi thôi.
Thiên Đế Khổ Nhất Sí của Trung Ương Thiên Đình không phải người đơn giản, rất nhiều người nói hắn ta là người mạnh nhất dưới Đạo Tổ. Mặc dù trong lòng Quan Xung không muốn thừa nhận, nhưng hắn ta cũng cảm thấy thực lực của Khổ Nhất Sí mạnh hơn hắn ta, hơn nữa không phải chỉ mạnh một chút. Bây giờ Khổ Nhất Sí mời, hắn ta nhất định phải đi.
...
Nhất Tinh thánh thành, Lam Tiểu Bố đã chờ đến mức không còn kiên nhẫn nữa rồi. Bây giờ khi hắn dịch hình thành đạo tắc đã không còn chút sơ hở nào nữa, chắc hẳn có thể hành động rồi. Tên Phương Chi Khuyết kia lề mà lề mề, đã qua hơn hai năm rồi, sao còn chưa đến.
Lam Tiểu Bố đang định phát một đạo tin tức cho Phương Chi Khuyết, đột nhiên cảm ứng được ấn ký đạo tắc của mình. Hắn lập tức biết được Phương Chi Khuyết đã đến.
Lam Tiểu Bố đang định gọi Phương Chi Khuyết đến đây, nhưng mà hắn chỉ vừa mới chuyển động ý nghĩ, đã quyết định chờ Phương Chi Khuyết tự tìm đến nơi này. Nếu như bây giờ hắn phát tin tức cho Phương Chi Khuyết, vậy đã cho thấy chuyện Phương Chi Khuyết đến đây hắn đã có cảm ứng.
Còn một chuyện nữa chính là, hắn muốn thử xem Phương Chi Khuyết có đáng với viên đạo chủng Trớ Chú mà hắn đã bỏ ra hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận