Khí Vũ Trụ

Chương 918: Lại quay về hẻm núi Ma Huyền Hư Không.

Lam Tiểu Bố cất ngọc giản đi, nhìn Trị Chân A nói, “Nơi này không có chuyện của ngươi nữa, về sau đừng có mà đến Thăng Tinh Tiên Đình quấy rối nữa, nếu không thì, cho dù ngươi có may mắn sống sót, cũng chẳng thể nào giữ lại được Trị gia đâu. Còn nữa, chuyện dẫn tiên đế đi hóa sinh hồn nuôi dưỡng Tà Giác Hư Không Cô cũng đừng có làm nữa. Người đang làm trời đang nhìn, hôm nay Trị gia ngươi còn thừa lại mấy người, ngày mai có khi một người cũng không còn nữa. Hôm nay ta không giết ngươi, trừ chuyện vì ngươi không làm gì quá đáng ra, còn là do năm đó ngươi đã đi Hư Không đảo tìm Thiên Cương trận kỳ, cũng xem như bỏ ra chút sức lực cho Ma Huyền Tiên Vực.”
“Vâng, đa tạ Ngũ Vũ Vương đã tha mạng.” Trị Chân A nghe thấy Lam Tiểu Bố thả nàng, trong lòng vô cùng kích động, nhanh chóng khom người hành lễ, sau đó cẩn thận từng li từng tí cáo từ rời đi. Nàng có thể giữ lại được một mạng này, thật sự không dễ dàng gì.
Cho dù Lam Tiểu Bố không nhắc nhở nàng, nàng cũng sẽ không đi làm những chuyện đó nữa, bởi vì những việc này Lam Tiểu Bố đã hỏi qua. Hơn nữa, những người chủ chốt của Trị gia làm chuyện này, hầu như đã bị Lam Tiểu Bố giết sạch.
Kết cục của Trị Thụ như thế nào, cũng không thể khiến tất cả hậu nhân của Trị gia cũng chôn theo được.
Trị Chân A vừa đi, Lam Tiểu Bố đã ném Cổ Tư vào trong Vũ Trụ Duy Mô, sau đó lấy Luân Hồi Oa phi thẳng đến hẻm núi Ma Huyền Hư Không. Cổ Tư còn có chút giá trị lợi dụng, chút giá trị này Lam Tiểu Bố cũng phải vắt kiệt.
Tốc độ của Luân Hồi Oa quá nhanh, chỉ chớp mắt mà đã xuất hiện ở bên ngoài hẻm núi Ma Huyền Hư Không.
Lam Tiểu Bố chỉ do dự một chút sau đó khống chế Luân Hồi Oa vọt vào trong hẻm núi Ma Huyền Hư Không, hắn biết có rất nhiều pháp bảo phi hành không thể dùng được ở hẻm núi Ma Huyền Hư Không. Nhưng mà lúc trước Phong Loan của Thần Vân Tiên Trì có thể vượt qua hẻm núi Ma Huyền Hư Không được, vậy thì Luân Hồi Oa của hắn đương nhiên cũng có thể vượt qua.
Đúng như Lam Tiểu Bố suy đoán, Luân Hồi Oa ở bên trong hẻm núi Ma Huyền Hư Không không hề bị ảnh hưởng gì, không khác gì như khi phi hành trong hư không cả.
Cho dù Phong Loan mà tiến vào hẻm núi Ma Huyền Hư Không, cũng phải tăng nhanh tốc độ vượt qua, nếu không cẩn thận thì có thể vẫn sẽ bị hẻm núi Ma Huyền Hư Không hút xuống.
Mà loại lực hút này đối với Luân Hồi Oa mà nói chẳng có chút ảnh hưởng nào. Lần này Luân Hồi Oa không phải là vượt qua hẻm núi Ma Huyền Hư Không, mà là vọt thẳng xuống dưới đáy hẻm núi Ma Huyền Hư Không.
Cho dù đã giảm tốc độ của Lam Tiểu Bố lại, nhưng chỉ khoảng một canh giờ Lam Tiểu Bố đã không chế Luân Hồi Oa đáp xuống dưới đáy hẻm núi Ma Huyền Hư Không.
Tử khí bên dưới đáy hẻm núi Ma Huyền Hư Không vẫn như cũ, không có bất cứ sinh cơ nào, không khác gì lúc hắn rời đi. Dưới dáy hẻm núi, Lam Tiểu Bố không có hứng thú quan sát cẩn thận. Chờ sau khi hắn tìm được Thiên Cương trận kỳ rồi, có thể sẽ kiểm tra một chút, còn cái Tuyệt Sinh Đàm kia nữa.
Lam Tiểu Bố đi thẳng đến thôn Tiên Đế, lúc trước khi hắn đến đây đang bị thương nặng, được Ngu Xúc cõng đến. Ở nơi này, hắn cướp đi Hấp HUyết Sinh Tử Oa ở nơi này, đồng thời biến Sinh Tử Oa thành bảo vật trấn giữ ở Ngũ Vũ Tiên giới.
Nhớ lại lúc trước khi chạy trốn cùng Cung Duẫn Kỳ vô cùng mạo hiểm, Lam Tiểu Bố thật sự có chút chờ mong, cái tên Hấp Huyết Quỷ kia, cũng chính là chủ nhân của Cổ Tư kia sẽ đem đến cho hắn niềm vui bất ngờ gì.
Thần niệm Lam Tiểu Bố quét qua một chút, tiên đế còn sống ở nơi này chỉ còn ba mươi, bốn mươi người, chỉ còn lại một phần ba so với lúc trước. Hắn rời đi cũng chỉ mới hơn một trăm năm mà thôi, hơn một trăm năm này đã xảy ra chuyện gì? Sao lại biến mất nhiều tiên đế như vậy?
“Là ngươi? Lam Tiểu Bố?” Một giọng nói đột ngột vang lên, “Không phải ngươi đã bị kéo đi hiến tế rồi sao? Sao còn ở chỗ này?”
Lúc trước khi Lam Tiểu Bố bị Sinh Tử Oa hút đi hiến tế, toàn bộ người trong thôn tiên đế đều nhìn thấy.
“Lại là ngươi à.” Lam Tiểu Bố cười ha ha.
Năm đó khi Ngu Xúc cõng hắn đến đây, trừ tên tiên đế râu tóc bạc trắng ở ngoài kia, tiên đế đầu tiên nhìn thấy khi tiến vào trong thôn tiên đế chính là người này. Lúc đó Ngu Xúc lo hai người sẽ bị ức hiếp, nói mình là tiên đế. Tên tiên đế này chỉ cười ha ha một tiếng, sau đó nói, ở đây có ai mà không phải là tiên đế chứ?
“Ta cảm thấy cái chuyện hiến tế này không được tốt, cho nên đã quay về.” Lam Tiểu Bố nói.
Có thể thấy được chuyện hắn cướp đi Sinh Tử Oa lúc trước, Cổ Tư không truyền ra bên ngoài, nếu không thì tên tiên đế này đã không nói đến chuyện hắn đi hiến tế rồi.
Nghe thấy lời Lam Tiểu Bố nói, tên tiên đế này vô cùng kinh ngạc, nhưng cũng không dám nói nhiều. Tu sĩ bị Sinh Tử Oa cuốn đi hiến tế, còn có thể quay lại thôn tiên đế, Lam Tiểu Bố chính là người đầu tiên. Cho nên sau khi nghe thấy lời Lam Tiểu Bố thì nhanh chóng cúi đầu đi thẳng vào trong thôn tiên đế.
Sinh sống ở thôn tiên đế này, yếu tố đầu tiên chính là bớt đi quản chuyện người khác.
“Lam Tiểu Bố?” Lại có một giọng nói khác vang lên.
Một tiên đế có vóc người không cao khiếp sợ nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố đã bị Sinh Tử Oa cuốn đi hiến tế, hắn là người tận mắt nhìn thấy, tại sao bây giờ lại nhìn thấy Lam Tiểu Bố rồi?
“Hóa ra là tên lùn ngươi à, vừa rồi ta không nhìn thấy Bạch Hợi và Đổng Gia, thế mà tên tại họa ngươi lại còn sống.” Lam Tiểu Bố châm chọc một câu.
Tên gia hỏa trước mắt này chính là Liễn Ngôn Tân, gia hỏa này cũng với Phi Văn Trạch, Bạch Hợi, Đổng Gia, Cung Duẫn Kỳ thương lượng với hắn cùng nhau chạy ra khỏi hẻm núi Ma Huyền Hư Không. Kết quả nửa đường trừ Cung Duẫn Kỳ không biết rõ tình hình ra, mấy người còn lại đều xem hắn như pháo hôi.
Nghe thấy lời mỉa mai của Lam Tiểu Bố, Liễu Ngôn Tân không dám nói nửa câu nào.
TRước chưa nói đến trận đạo của Lam Tiểu Bố, thực lực của Lam Tiểu Bố cũng có thể giết chết hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận