Khí Vũ Trụ

Chương 1723 - Đáng tiếc không đánh nhau.

Không được, dùng thần niệm xé động phủ thì không đủ sảng khoái. Nghĩ đến đây, Lam Tiểu Bố dùng một quyền đánh xuống.
Cho dù người ở trong động phủ có phải là Phương Chi Phàn hay không, hắn cứ đánh trước rồi nói tiếp. Chờ người của đảo Thánh Nhân đến tìm hắn, hắn vừa hay sẽ mượn cơ hội này lấy đi Vũ Trụ Chi Tâm. Nếu không thì hắn còn ngượng ngùng lắm.
OAnh! Răng rắc, cấm chế bên ngoài động phủ lập tức biến thành bã vụn.
Mười mấy đạo thần niệm đều vì một quyền này của Lam Tiểu Bố mà quét đến, mỗi người đều khiếp sợ đặt thần niệm của mình lên người Lam Tiểu Bố, gia hỏa này điên rồi sao?
Ở Hoàng Kim Thánh Đạo thành của đảo Thánh Nhân mà ra tay đánh nát cấm chế động phủ của người khác, đây là muốn chết mà. Chẳng những hắn muốn chết, mà gia hỏa có động phủ bị đánh này cũng sẽ bị nghiền sát.
Ở đảo Thánh Nhân, mặc kệ ngươi có lý hay không, dù sao ngươi chỉ cần là một trong hai bên xảy ra xung đột, ngươi sẽ bị giết.
Động phủ bị Lam Tiểu Bố đánh nát, một bóng người cao gầy nhanh chóng vọt ra khỏi động phủ, xuất hiện trước mặt Lam Tiểu Bố.
“Lam Đạo Quân…” Bóng người cao gầy này rõ ràng là Côn Vi trong túi da Phương Chi Phàn, đừng nói là thực lực của hắn ta còn chưa khôi phục, cho dù khôi phục thực lực, bây giờ hắn ta cũng không muốn đối nghịch với Lam Tiểu Bố. Đã trải qua nhiều chuyện như vậy, trong lòng hắn ta hiểu rõ hơn ai hết, Lam Tiểu Bố rất có thể chính là người có được đại vận may.
Lần trước thực lực của Lam Tiểu Bố đã không thua hắn ta, bây giờ cho dù thực lực của Lam Tiểu Bố dậm chân tại chỗ, hắn ta tuyệt đối cũng không phải là đối thủ của Lam Tiểu Bố. Huống chi hắn ta hiểu rất rõ Lam Tiểu Bố, hầu như mỗi một hơi thở thực lực đều tăng vọt. Qua thời gian dài như vậy, thực lực của Lam Tiểu Bố không tiến bộ mới là chuyện lạ. Bây giờ hắn ta nhìn không ra thực lực của Lam Tiểu Bố. Lam Tiểu Bố rất có thể là CHuẩn Thánh trung kỳ, thậm chí là Chuẩn Thánh hậu kỳ.
Chuẩn Thánh hậu kỳ, chính là thực lực Chuẩn Thánh từ tầng bảy trở lên. Lúc trước Lam Tiểu Bố còn chưa bước vào Chuẩn Thánh trung kỳ đã có thể đối kháng với hắn ta, một khi Lam Tiểu Bố bước vào Chuẩn Thánh hậu kỳ, vậy hắn ta chắc chắn không phải là đối thủ của Lam Tiểu Bố.
Nhìn thấy kết cục của Phương Chi Phàn là biết, Phương Chi Phàn tu luyện Đại Trớ Chú Thuật, hắn ta vì muốn lấy được Đại Trớ Chú Thuật của Phương Chi Phàn, đã giữ Phương Chi Phàn ở bên cạnh hơn ngàn năm, nhưng kết quả thì sao? Kết quả là hắn ta suýt chút nữa đã bị Phương Chi Phàn giết chết. Bởi vậy có thể thấy được, Phương Chi Phàn mạnh mức nào.
Cường đại như Phương Chi Phàn khi gặp Lam Tiểu Bố, kết quả bị Lam Tiểu Bố truy sát mấy năm, phải chạy trốn cả trăm triệu vạn dặm. Nếu như vậy mà hắn ta còn cho rằng Lam Tiểu Bố dễ đối phó, muốn xử lý Lam Tiểu Bố chiếm Đại Hoang Thần Giới, vậy thì hắn ta chính là não tàn.
Nhìn thấy Phương Chi Phàn còn ở nơi này, trong lòng Lam Tiểu Bố vui mừng. Nhưng mà Lam Tiểu Bố không để ý đến gia hỏa này, mà là chuyển hướng chú ý sang nơi khác.
Mộ nữ tử áo đen xuất hiện trước mặt Lam Tiểu Bố, nữ tử áo đen này nhìn thấy Lam Tiểu Bố, rõ ràng có chút mừng rỡ, “Rất tốt, ngươi quay lại rồi.”
“Đạo hữu có chuyện gì?” Giọng điệu Lam Tiểu Bố vô cùng bình tĩnh, hắn biết nữ nhân này là thất chuyển Thánh Nhân, còn là một người tu luyện quy tắc Hắc Ám.
“Ta đang muốn đi tìm ngươi, bàn chuyện làm ăn với ngươi một chút.” Nữ tử áo đen gọn gàng dứt khoát nói.
Lam Tiểu Bố từ tốn nói, “Bây giờ thời gian ta thuê động phủ còn chưa đến kỳ, đợi sau khi đến hạn rồi, ta sẽ trao đổi chuyện làm ăn với ngươi sau.”
“Ha ha, khó mà làm được.” Nữ tử áo đen ha ha một tiếng, lĩnh vực cường đại kéo dài ra.
Mặc dù Côn Vi cách khá xa, nhưng loại lĩnh vực Thánh Nhân thi triển kéo dài ra như vậy, sắc mặt hắn ta vẫn nhanh chóng thay đổi.
Đừng bảo là bây giờ thực lực của hắn ta còn chưa được một phần mười, cho dù là thời điểm hắn ta toàn thịnh, ở trước mặt nữ nhân này chỉ sợ ngay cả giun dế cũng không bằng. Càng khiến Côn Vi chấn động hơn là, hắn ta còn chưa bị lĩnh vực cuốn vào, đã cảm thấy kinh hồn táng đảm, bị tử vong nghiền ép. Lam Tiểu Bố ở bên trong lĩnh vực của đối phương, hình như không có chút ảnh hưởng nào cả. Quả nhiên hắn ta đoán không sai, thực lực Lam Tiểu Bố bây giờ hoàn toàn không phải là Chuẩn Thánh sơ kỳ trước đó.
Đối với chuyện Lam Tiểu Bố có thể đứng yên trong lĩnh vực của nàng, nữ tử áo đen kia cũng không để ý. Bởi vì nàng còn chưa thi triển một phần mười thực lực của mình. Lam Tiểu Bố có thể đứng yên ở trong lĩnh vực của nàng cũng không có gì lạ.
Lam Tiểu Bố đang muốn nói chính Bố gia nhà ngươi không muốn, ngươi có thể làm gì? Chỉ là hắn còn chưa nói chuyện, hai bóng người đã xuất hiện giữa Lam Tiểu Bố và Côn Vi.
“Vừa rồi là các ngươi đánh nhau?” Một người trong đó lạnh lùng nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố, sau khi nói xong còn nhìn lướt qua CôN Vi.
Khuôn mặt Côn Vi vốn đã trắng bệch, giờ phút này lại càng trắng hơn, vừa rồi hắn ta chỉ một lòng muốn hòa giải với Lam Tiểu Bố, nhưng không ngờ đến khi Lam Tiểu Bố đánh nát động phủ của hắn ta, hắn ta cũng đã bị xếp vào danh sách phải giết của đảo Thánh Nhân.
Ánh mắt Lam Tiểu Bố nhìn về phía hai người này, một là nhất chuyển Thánh Nhân, một là nhị chuyển Thánh Nhân. Nếu như trước đó khi hắn còn chưa tấn cấp lên nhất chuyển Thánh Nhân, hắn chỉ có thể tìm cách rời khỏi đảo Thánh Nhân.
Nhưng mà bây giờ, hắn hoàn toàn không sợ. Hắn vốn chính muốn tìm lỗi, hoặc là nói hắn đã bưng đậu nành mà không có nồi xào, bây giờ cái nồi đã tự tìm đến cửa, hắn sao có thể bỏ qua được? Hai vị nhất chuyển nhị chuyển Thánh Nhân này, Lam Tiểu Bố tin hắn có thể xử lý trong thời gian cực ngắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận