Khí Vũ Trụ

Chương 244: Khí vũ trụ (1)

Nhưng bây giờ hắn mới biết được, sau Địa Tiên còn có nhiều cường giả như vậy, Kim Tiên rõ ràng còn mạnh hơn Chân Tiên rất nhiều, những vấn bị miểu sát, Tây Vương Mẫu rốt cuộc mạnh đến mức nào?
“Đúng rồi, tổ sư khai phái của các ngươi có phải là Đỗ Lan Hương không? Còn nữa, sư phụ của Đỗ Lan Hương là Tây Vương Mẫu đúng không?” Lam Tiểu Bố thầm nghĩ chắc mình đoán không sai đâu.
Trên mặt Liễu Ly hiện lên sự giận dữ, “Ngươi nói chuyện chú ý một chút, là Đỗ sư tổ. Còn phái Côn Lôn chúng ta, quả thật là phát nguyên từ Dao Trì Sinh Mẫu.”
Lam Tiểu Bố bĩu môi, còn không phải là Tâu Vương Mẫu à. Nhưng mà hắn lập tức nghĩ đến vấn đề khác, nếu như có nhiều cường giả đáng sợ như vậy, vì sao Trâu Tránh ở Cửu Châu sơn kia còn có thể trở thành Chúa Tể Côn Khư bí cảnh?
“Liễu tiểu thư…”
Liễu Ly chau mày, ngắt lời Lam Tiểu Bố, “Ta tên là Liễu Ly, không phải là tiểu thư quan gia.”
“Được rồi, Liễu Ly sư muội, vậy thọ nguyên của những cường giả kia đều đã hết, vậy thì sẽ chết hết sao? Bởi vì thọ nguyên của bọn họ đã tận, cho nên đều đi đến nơi này, thế nên bây giờ mạnh nhất chính là Địa Tiên ư?” Lúc nói chuyện, Lam Tiểu Bố đưa tay chỉ chỉ mặt đất.
Cũng dám gọi mình là sư muội, tông chủ của tông môn cấp hai thì lợi hại lắm sao? Còn dám nói những cường giả kia đều đã chết, đúng là không biết sự đời mà. Nếu như bây giờ nàng có thể đi, nàng sẽ không do dự gì mà đi thẳng. Nàng không có chuyện gì để nói với người trước mặt, thấp kém, vô tri, cuồng vọng tự đại.
Thấy Liễu Ly lười trả lời mình, Lam Tiểu Bố thở dài nói, “Nơi này sẽ bị người khác phát hiện ra, ta đang định rời khỏi đây, ngươi thì sao bây giờ?”
Liễu Ly vô cùng bất đắc dĩ, đành tiếp tục trả lời, “Bởi vì bọn họ đã sớm đi rồi, Nguyên Châu cũng chỉ là thể giới tu tiên bị vứt bỏ mà thôi.’
“Có nghĩa là sao?” Lam Tiểu Bố nhớ đến tường vũ trụ, theo lý mà nói, những hành tinh thuộc về vụ trụ Khoa Kỹ mới là những hành tinh bị vứt bỏ mới đúng. Theo suy nghĩ của Lam Tiểu Bố, là tu tiên giả của Nguyên Châu từ bỏ vũ trụ khoa kỹ. Bởi vì bị tu tiên giả vứt bỏ, cho nên đám người của vũ trụ khoa kỹ không thể nào tu luyện đến cảnh giới cao hơn. Có lẽ Uẩn Đan chính là cảnh giới cao nhất của bọn họ.
Liễu Ly đáp, “Ta nghe nói lúc tu tiên còn phồn vinh, khắp nơi đều là Tiên Nhân. Bọn họ sinh sống ở một nơi tên là vụ trũ Đại Hoang, người đời sau cũng có ghi chép lại về thế giới Huyền Hoàng…”
“Khoan đã…” Lam Tiểu Bố ngắt lời Liễu Ly, “Đại Hoang vũ trụ ở đâu? Có phải rất lớn không? Có phải có chu vi hơn mười mấy vạn dặm? Có phải còn có tên khác là Địa Cầu? Không đúng, tên là Địa Tinh?”
Liễu Ly khinh thường nhìn Lam Tiểu Bố, nàng hoài nghi trí thông minh của Lam Tiểu Bố có vấn đề. Nhưng mà nàng vẫn trả lời vấn đề của Lam Tiểu Bố, “Mười mấy vạn dặm? Ha ha, cho dù là Côn Khư thì chu vi cũng chưa đến mười mấy vạn dặm, người nói vụ trũ Đại Hoang lại hơn mười mấy vạn dặm? Theo ta được biết vũ trụ Đại Hoang vô cùng mênh mông, có lẽ tương đương với Thập Châu. Trừ Thập Châu ra còn có vô số biển cả. Trong những biển cả này, ngay cả một hòn đảo cũng có diện tích không dưới mười mấy vạn dặm, ngươi cảm thấy vũ trụ Đại Hoang rộng lớn đến mức nào?”
Lam Tiểu Bố nhíu mày. Địa Cầu chắc không phải là vũ trụ Đại Hoang nhỉ. Chu vi của Địa Cầu cũng không đến 10 vạn dặm. Nhưng trong Thiên Tự Văn của Địa Cầu có ghi chép rõ ràng, Thiên Địa Huyền Hoàng, Vũ Trụ Hồng Hoang.
“Vậy thì…”
Lam Tiểu Bố còn đang định hỏi gì đó, Liễu Ly đã lập tức ngắt lời, “Ngươi có còn muốn ta nói nữa không, nếu như lại hỏi nữa ta sẽ không nói gì tiếp, tự ngươi suy nghĩ đi.”
Nghe thấy Liễu Ly nói rằng không muốn nói nữa, Lam Tiểu Bố nhanh chóng dừng lại, hắn thật sự lo lắng nữ nhân kiêu ngạo này tức giận lên thì sẽ không nói gì nữa. Những thông tin này rất khó có được, đều là những ghi chép bên trong đại tông môn. Những ghi chép nội bộ của đại tông môn, cũng chỉ có đệ tử truyền thừa như Liễu Ly mới có thể đọc được, những đệ tử bình thường chưa chắc có thể biết được.
Thấy Lam Tiểu Bố không còn lằng nhằng nữa, Liễu Ly mới tiếp tục nói, “Vũ trụ Đại Hoang có vô số bảo vật, hơn nữa Hỗn Độn là nơi khởi nguồn mọi thứ, cho nên tu tiên giả nhiều không kể xiết. Nhưng vũ trụ Đại Hoang rất lớn, bảo vật nhiều, tài nguyên phong phú, cũng không thể nào đủ cho số lượng tu tiên giả càng ngày càng nhiều. Điều này khiến cho tài nguyên tu luyện ở vũ trụ Đai Hoang càng ngày càng thiếu thốn, những tài nguyên quý giá này đều không thể nào tái sinh được. Lúc này có một vài cường giả tuyệt thế bắt đầu tìm cách, bọn họ cảm thấy phải giảm bớt số lượng tu tiên giả lại.
Bời vì rất nhiều tu tiên giả chiếm cứ danh sơn đại xuyên, vĩnh viễn tiêu hao tài nguyên tu luyện, đã tổn hại đến lợi ích của những cường giả kia.”
“Chẳng lẽ bọn họ giết chết một phần tu tiên giả sao?” Lam Tiểu Bố thầm nghĩ, những Tiên Nhân này thật sự tàn nhẫn. Lam Tiểu Bố hắn cũng muốn làm kẻ hung ác, nhưng so với những Tiên Nhân này, hắn quả thật là một người hiền lành rồi.
Liễu Ly lạnh lùng nói, “Ngươi cho rằng trở thành cường giả đến mức cực hạn ở vũ trụ Đại Hoang dễ lắm sao? Chuyện gì cũng có nhân quả quấn thân, nếu như giết chóc quá nhiều, ngươi đừng mong có thể tu thành chính quả. Trong số bọn họ có người nghĩ ra một biện pháp ác độc, đó chính là thông qua cuộc chiến giữa các đế quốc phàm nhân, để những Tiên Nhân này đi vào đó mà mất mạng, những Tiên Nhân này sau khi chết rồi, danh sơn địa xuyên sẽ trống đi, tài nguyên cũng tiết kiệm được một phần, sau đó bọn hắn cho những Tiên Nhân đã chết này một phong hào…”
“Bảng Phong Thần?” Lam Tiểu Bố bỗng nhiên tin những lời Liễu Ly nói, cuối cùng hắn cũng thông suốt tại sao lại có Bảng Phong Thần.
Liễu Ly nhíu mày, “Bảng Phong Thần là gì? Chẳng lẽ cái bảng kia gọi là Bảng Phong Thần? Nhưng gọi như thế cũng chính xác.”
Lam Tiểu Bố hoài nghi Bảng Phong Thần chính là chuyện mà Liễu Ly đang nói đến, nhưng mà hắn không trả lời Liễu Ly, Liễu Ly rõ ràng không biết chuyện về Địa Cầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận