Khí Vũ Trụ

Chương 759: Người chỉ có thể lên chứ không thể xuống. (2)

Ngũ Thiên Thành nhìn về phía Lam Tiểu Bố, trước đó hắn đã giúp Lam Tiểu Bố nói chuyện rất nhiều, lúc này hắn hi vọng Lam Tiểu Bố có thể đứng ra nói chuyện.
Chẳng những là Ngũ Thiên Thành, cho dù là những tiên đình vương còn lại cũng cảm thấy lo lắng về chuyện này. Thanh Phương Tiên Vực ngươi luyện chế ra ngọc phù tiến vào bí cảnh Hỗn Độn, vậy thì cũng có thể sẽ xảy ra tình huống như Ngũ Thiên Thành nói. Nhưng mà Lam Tiểu Bố không lên tiếng, cũng không có tiên đình vương nào nói chuyện.
Lam Tiểu Bố không khiến Ngũ Thiên Thành thất vọng, hắn đứng lên ôm quyền nói, “Nguyệt Linh Đại Đế, các vị tiên đình vương. Ta cảm thấy chuyện này không có ý nghĩa , ta nghe nói loại ngọc phù tiến vào bí cảnh này một khi luyện chế ra sẽ lập tức được bí cảnh Hỗn Độn tán thành, cho nên chỉ có 1080 ngọc phù ở đây mới có thể tiến vào bí cảnh Hỗn Độn. Nếu như luyện chế ra ngọc phù mới để tiến vào bí cảnh Hỗn Độn, sẽ bị bí cảnh Hỗn Độn giết chết.”
Thẩm Sâm đã chuẩn bị sẵn sàng để mỉa mai Lam Tiểu Bố rồi, không ngờ Lam Tiểu Bố lại nói bậy nói bạ giúp hắn, có quỷ mới tin Thanh Phương Tiên Vực hắn luyện chế ngọc phù sẽ được bí cảnh Hỗn Độn thừa nhận.
Ngũ Thiên Thành cau mày, hắn không tin Lam Tiểu Bố và Thẩm Sâm là cùng một phe. Đối kháng lúc trước hắn đã tận mắt nhìn thấy, không hề giả dối.
Vào giờ phút này, hắn nghe thấy truyền âm của Lam Tiểu Bố, “Nguyệt Linh Đại Đế, xin tin tưởng ta, ngọc phù tiến vào bí cảnh Hỗn Độn tuyệt đối chỉ có 1080 cái này thôi.”
Ngũ Thiên Thành lại nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố một hồi lâu, không phải là hắn không tin Lam Tiểu Bố, mà là chuyện này quá quan trọng.
Lam Tiểu Bố không nói gì thêm, hắn đang điên cuồng phác họa trận văn Hư Không tiên trận trên những tấm ngọc phù này. Hắn là một tiên trận đế Hư KHông cấp chín, vẽ phác thảo trận văn Hư KHông tiên trận trên những miếng ngọc phù này, không có ai có thể nhận ra. Nhiều nhất chỉ có thể cảm nhận được thần niệm của Lam Tiểu Bố quét tới quét lui trên những miếng ngọc phù này thôi, trên thực tế không chỉ là Lam Tiểu Bố, thần niệm của các tiên đình vương khác đều rà quét đống ngọc phù này.
Trên thực tế, đừng nói là Ngũ Thiên Thành không tin Thẩm Sâm, Lam Tiểu Bố cũng không tin Thẩm Sâm. Ngay khi Thẩm Sâm lấy những miếng ngọc phù này ra, Lam Tiểu Bố đã biết gia hỏa này muốn giở trò. Cho dù bọn họ không tán thành 1080 miếng ngọc phù này, Thanh Phương Tiên Vực vẫn có thể gian lận được. Đã như vậy, còn không bằng cắt đứt nguồn gốc để đối phương gian lận.
Suy nghĩ của Lam Tiểu Bố rất đơn giản, khắc họa trận văn Hư Không tiên trận lên những miếng ngọc phù dùng để tiến vào bí cảnh Hỗn Độn này rồi, sau đó sẽ bố trí một cái Hư KHông Giảo Sát tiên trận cấp chín bên ngoài bí cảnh Hỗn Độn.
Đến lúc đó, chỉ có ngọc phù có trận văn Hư Không tiên trận của hắn mới có thể tiến vào bí cảnh Hỗn Độn, cho dù là ngọc phù giống như vậy, nếu như không có trận văn Hư KHông tiên trận của hắn, vậy thì sẽ bị Hư KHông Giảo Sát tiên trận trực tiếp giết chết.
Đã dám giở trò với hắn thì cùng chơi đùa một trận đi. Trừ khi chỗ ngươi cũng có tiên trận đế Hư Không cấp chín, nếu không, Thanh Phương Tiên Vực ngươi cũng chỉ có thể ngồi nhìn Bố gia ngươi chơi thôi.
Quả nhiên Thẩm Sâm tiếp tục nói, “Ngũ Vũ Vương nói không sai, ngọc phù này quả thật đã được bí cảnh Hỗn Độn tán thành. Bởi vì ngọc dùng để luyện chế những miếng ngọc phù này là từ bên trong bí cảnh Hỗn Độn đẩy ra, hơn nữa chỉ có thể luyện chế ngọc phù để tiến vào bí cảnh Hỗn Độn.”
Loại chuyện hoang đường này không có bất cứ ai tin cả, nhưng lại không thể không tin. Nếu như ngươi không tin, ngươi đi luyện chế ngọc phù đi. Nếu như ngọc phù mà ngươi luyện chế không thể tiến vào bí cảnh Hỗn Độn được, tiên vực của ngươi cũng không cần chờ lượng kiếp đến, mấy tiên vực khác sẽ liên thủ lại tiêu diệt ngươi.
Duy Tinh Đại Đế cười ha ha một tiếng, “Được, đã như vậy thì ta sẽ ra tay trước, Duy Tinh Tiên Vực ta muốn lấy 100 danh ngạch.”
Duy Tinh Đại Đế Bái Huân nói xong thì vung tay lên một cái, 100 miếng ngọc phù trực tiếp nằm trong tay hắn.
Bái Huân cuốn ngọc phù xong, Lam Tiểu Bố cũng vung tay lên cuốn một cái, mười miếng ngọc phù lập tức nằm trong tay của hắn, “Ngũ Vũ Tiên Giới ta muốn mười cái danh ngạch.”
Người khác cho rằng người thứ hai lấy danh ngạch sẽ là Thanh Phương Tiên Vực, Thẩm Sâm kia sẽ đưa tay lấy ngọc phù. Nhưng Lam Tiểu Bố sẽ không để lại mặt mũi cho hắn, cứ lấy ngọc phù đến tay trước rồi nói sau.
Thẩm Sâm cười lạnh, cho dù ngọc phù hắn có làm giả hay không, Ngũ Vũ Tiên Giới ngươi cùng đừng mơ lấy được ngọc phù, những ngọc phù này chỉ tạm thời ở trong tay ngươi mấy ngày thôi.
“Nguyệt Linh Tiên Vực ta cũng muốn mười danh ngạch.” Ngũ Thiên Thành biết lúc này phản đối cũng không có ý nghĩa gì, cứ lấy danh ngạch về tay trước đã. Tay hắn vung lên, mười miếng ngọc phù nằm trong tay hắn.
“Hư Hoàng Tiên Vực ta muốn 20 danh ngạch…”
Khi rất nhiều tiên vực phát hiện ngọc phù càng lúc càng ít, lũ lượt cướp đoạt ngọc phù, nhưng mà cho dù như vậy, vẫn có hơn 20 tiên vực không lấy được một miếng ngọc phù nào.
Những tiên đình vương của tiên vực không cướp được ngọc phù kia sắc mặt vô cùng khó coi, bọn họ chỉ có thể chờ khiêu chiến.
Trên mặt Thẩm Sâm tươi cười nói, “Những tiên vực cầm được ngọc phù cũng chỉ mới lấy được danh ngạch tạm thời mà thôi, mấy tiên vực không lấy được ngọc phù cũng không cần lo lắng. Bởi vì các ngươi còn có 1080 lần khiêu chiến. ĐƯợc rồi, đại hội phân phối danh ngạch lần này đến đây là kết thúc. Thời gian khiêu chiến quyết định là một năm sau. Một năm sau chúng ta sẽ dựng một cái quảng trường hư không hoàn toàn mới bên ngoài Hư Không Thạch, cái quảng trường hư không này chính là nơi để khiêu chiến. Buổi nghị sự hôm nay đến đây, ta hy vọng lần này tất cả tiên vực ở vị diện tiên giới chúng ta có thể đồng tâm hiệp lực, cùng vượt qua nguy nan lần này.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận