Khí Vũ Trụ

Chương 2674 - Vũ Trụ Thụ có suy nghĩ.

Thần niệm Lam Tiểu Bố hoàn toàn không thể thẩm thấu ra ngoài, khi hắn bắt đầu luyện hóa Vũ Trụ Thụ, mới biết mình suy nghĩ ngây thơ như thế nào.
Thần niệm của hắn ta chẳng những không thể nào thẩm thấu ra khỏi Vũ Trụ Thụ, mà ngay cả thẩm thấu vào trong Vũ Trụ Thụ cũng không được. Không chỉ như vậy, còn có một luồng lực lượng cường đại đang đẩy hắn ra, dường như có thể ném hắn ra khỏi Vũ Trụ Thụ bất cứ lúc nào. Cũng may hắn đang ở trong Vũ Trụ Duy Mô, nếu không thì đã không thể kiên trì nổi.
TRong lòng Lam Tiểu Bố trầm xuống, ý nghĩ của hắn rất đẹp, nhưng không nghĩ đến với tu vi bây giờ của hắn thì ngay cả luyện hóa bước đầu cũng không làm được.
Lúc này đã xông vào trong hư không với Vũ Trụ Thụ rồi, Lam Tiểu Bố đâu thể nào tình nguyện từ bỏ Vũ Trụ Thụ chứ? Chỉ trong thời gian ngắn, hắn khẳng định không thể nào tìm ra được cách luyện hóa Vũ Trụ Thụ, đầu tiên Lam Tiểu Bố bắt thụ linh Vũ Trụ Thụ ra.
“Đây là Vũ Trụ Thụ…” Giọng nói của thụ linh Vũ Trụ Thụ run rẩy, nó cũng không ngờ đến, chẳng những Lam Tiểu Bố tìm được Vũ Trụ Thụ, mà còn đang ở bên trong Vũ Trụ Thụ.
Lam Tiểu Bố cười lạnh nói, “CHo ngươi một cơ hội sống sót, lập tức khống chế Vũ Trụ Thụ, để ta luyện hóa nó.”
Lam Tiểu Bố có chút hoài nghi quan hệ giữa Vũ Trụ Thụ và thụ linh Vũ Trụ Thụ, theo lý mà nói, thụ linh nhất định là linh hồn của cái cây, là điều kiện tiên quyết để cây sinh tồn. Nhưng bây giờ Lam Tiểu Bố lại cảm thấy cái thụ linh Vũ Trụ Thụ này hình như cũng không thể khống chế Vũ Trụ Thụ, dường như Vũ Trụ Thụ có tư tưởng bản năng và cách làm việc của riêng mình.
Bây giờ thụ linh Vũ Trụ Thụ cũng hiểu rõ, Lam Tiểu Bố không phải đang nói đùa, nó biết rõ Lam Tiểu Bố muốn giết nó thì đơn giản như giết gà vậy. Cho nên nó hoàn toàn không hề phản bác hay mặc cả gì cả, sau khi nghe Lam Tiểu Bố nói thì lập tức câu thông với Vũ Trụ Thụ.
Theo nó nghĩ, nếu như có thể lấy Vũ Trụ Thụ ra làm cái giá, đổi lấy mạng của nó, vậy thì đương nhiên là hủy đi Vũ Trụ Thụ. Dù sao thì nó cũng chẳng phải thụ linh bản thể của Vũ Trụ Thụ, chỉ là một kẻ ngoại lai mà thôi.
Nhưng rất nhanh, thụ linh Vũ Trụ Thụ trở nên run rẩy, bởi vì nó phát hiện Vũ Trụ Thụ không hề để ý đến nó. Cho dù nó câu thông như thế nào, đối với Vũ Trụ Thụ mà nói, nó giống như một kẻ qua đường mà thôi.
Cho dù có ngốc, thụ linh Vũ Trụ Thụ cũng hiểu những năm qua nó chỉ là thanh đao trong tay Vũ Trụ Thụ mà thôi. Rất nhiều chuyện Vũ Trụ Thụ không muốn làm, chỉ lấy tên tuổi của nó ra làm.
Ví dụ như nhân lúc đại hội Vĩnh Sinh diễn ra mà lộ ra Vũ Trụ đạo quả, ví dụ như sửa đổi quy tắc thiên địa của đại vũ trụ, ví dụ như thụ linh Vũ Trụ Thụ như nó, lại chẳng thể dựa vào Vũ Trụ Thụ mà cảm nhận được bảo vật trong Hỗn Độn…
“Bố gia, ta không có cách nào khiến nó nghe ta, trước đó chỉ cần ta muốn câu thông với Vũ Trụ Thụ, là có thể thành công, bây giờ hình như không thể câu thông với Vũ Trụ Thụ…”
Thụ linh Vũ Trụ Thụ vừa nói đến đây, đột nhiên kêu lên thảm thiết, cái nón nhỏ màu xanh lá lập tức biến thành màu xám trắng.
“Bố gia, tâm thần của ta bị cưỡng ép cắt đứt với Vũ Trụ Thụ, gia hỏa này thật là âm hiểm…” Thụ linh Vũ Trụ Thụ nức nở nói.
Lam Tiểu Bố tiện tay ném thụ linh Vũ Trụ Thụ vào trong Vũ Trụ Duy Mô, giờ phút này sao hắn lại không biết cái thụ linh Vũ Trụ Thụ ngu xuẩn này cũng chỉ là con rối của Vũ Trụ Thụ mà thôi. Rất nhiều thứ Vũ Trụ Thụ có thể làm, nhưng mà hết lần này đến lần khác lại dựa vào tay của thụ linh Vũ Trụ Thụ làm ra.
Lý do là vì sao, Lam Tiểu Bố cũng không biết rõ lắm, nhưng mà hắn cũng có thể đoán được một chút. Vũ Trụ Thụ là một cây cổ thụ của một giới vực, vậy thì tuyệt đối phải đứng ở góc độ công bằng công chính. Tuyệt đối không thể nào sửa đổi quy tắc, thiên vị một chủng tộc nào đó.
Nhưng Vũ Trụ Thụ lại muốn làm như vậy, cho nên nó mới mượn tay thụ linh Vũ Trụ Thụ để làm. Nếu như từ góc độ đại đạo mà nói, tự Vũ Trụ Thụ làm như vậy thì sẽ tổn hại đến công đức. Loại linh vật như Vũ Trụ Thụ, tồn tại từ thời khai mở vũ trụ, cách chứng đạo tuyệt đối là lấy công đức hoặc là thứ tương tự để chứng đạo. Một khi tổn hại đến công đức của mình, chỉ sợ không thể nào bước vào cảnh giới cao hơn.
Là cây cổ thụ của một giới, thế mà lại có ý nghĩ ích kỷ này.
Lam Tiểu Bố không còn suy nghĩ đến chuyện luyện hóa nữa, cưỡng ép đánh ra một đạo Liệt tắc Luân văn.
Trước Liệt Tắc Luân Văn, chỉ trong chớp mắt Lam Tiểu Bố đã cảm nhận được quy tắc thiên địa trước mắt dường như rõ ràng hơn rất nhiều, rõ ràng là một gốc Vũ Trụ Thụ, nhưng Lam Tiểu Bố lại có thể thông qua thần thông Liệt Tắc Luân Văn của mình mà nhìn thấy được khí thế huyết sát vô tận. Giống như đại quân trăm triệu vạn vừa trải qua đại chiến, ở nơi này để lại vô cùng vô tận máu tanh và oan hồn.
Dù sao thì Lam Tiểu Bố cũng là đại đạo tự thân, tu luyện đến bước đại đạo thứ bảy. Có gia hỏa âm hiểm nào mà hắn chưa từng gặp được? Các loại ma hóa từ Đại Mộng Đạo, các loại hủy diệt từ Đại Trụ Đạo…
Bây giờ hắn ta cuối cùng cũng hiểu rõ, Vũ Trụ Thụ tồn tại như thế nào, gia hỏa này chính là ước gì đại vũ trụ tiếp tục hỗn loạn, tốt nhất là bao giờ cũng xảy ra đại chiến, có tu sĩ vẫn lạc, sau đó nó sẽ hấp thu lực lượng sát phạt và huyết sát này.
Vì sao ở trong đại vũ trụ, Đại Mộng Đạo Tổ và Đại Trụ Đạo Tổ lại sống rất thoải mái? Đó là bởi vì đại đạo của hai tên này đều là giết chóc đẫm máu, đều có trợ giúp đối với Vũ Trụ Thụ. Mỗi một lần Hoàn tu luyện là sẽ hủy đi một tinh cầu, Đại Mộng Đạo Tổ Hôi Trực thì không ngừng biến các loại sinh linh thành Yểm Ma. Yểm Ma chỉ có âm khí và lệ khí, còn huyết khí và oán khí kia đều bị Vũ Trụ Thụ hấp thu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận