Khí Vũ Trụ

Chương 248: Cung nhạc khởi, trường kích hoành trảm cửu vạn lý (1)

Hay là giới thiệu Lam Tiểu Bố đến Tây Côn Lôn phái nhỉ? Thiên tài Trận Đạo như Lam Tiểu Bố quả thật chỉ có thể gặp mà không thể cầu. Nhưng mà tính tình của tên gia hỏa này nàng thực sự không thích, lúc nào cũng tự cho mình là đúng, chẳng lẽ không có người nào dạy cho hắn phải biết tôn kính đại tông môn sao?
Nàng không hề biết rằng, trong mắt Lam Tiểu Bố, nàng cũng là một người kiêu ngạo, loại nữ nhân như vậy, Lam Tiểu Bố luôn không thích tiếp xúc nhiều.

Trong lòng Lam Tiểu Bố bây giờ vô cùng thoải mái, Liễu Ly ở bên ngoài đang làm gì, nghĩ gì, hắn hoàn toàn không quan tâm đến. Hắn đã thực hiện được kế hoạch thứ hai của mình, trước khi rời khỏi Côn Khư, trình độ trận pháp đạt đến cấp độ đại sư trận pháp cấp năm.
Cái này còn chưa phải chuyển đáng mừng nhất, hắn dựa vào Thất âm mô, tạo dựng nên một Khốn Sát trận hoàn toàn mới, Tỏa Thần Át Nguyên Giảo Sát Trận, đây mới là thứ khiến Lam Tiểu Bố vui mừng.
Tỏa Thần Át Nguyên Giảo Sát Trận có thể bù vào chỗ thiếu hụt của Trệ Thần Hương, bởi vì đại trận này cũng có thể ngăn chặn được thần niệm và chân nguyên. Chỉ cần giam đối thủ vào trong đại trận này, vậy thì thần niệm và chân nguyên của đối thủ đẽ bị chặn lại. Muốn nhanh chóng giết chết Quế Vân Thủ bằng trận pháp này thì còn chưa đủ, nhưng chỉ cần ngăn chặn được thần niệm và chân nguyên của Quế Vân Thủ, vậy thì hắn có thể thành công.
Khuyết điểm duy nhất là đại trận này cần khá nhiều linh nguyên, cần phải có Đại Đạo Linh Nguyên hoàn chỉnh để duy trì, điều kiện này yêu cầu cao về linh thạch, Linh Tủy Tinh cũng không có tác dụng. Chỉ có linh mạch mới dùng được, linh mạch cũng được xem như là Đại Đạo Linh Nguyên.
May là trên người Lam Tiểu Bố còn có một đoạn linh mạch hạ phẩm, lúc đầu hắn định dùng đó để đột phá lên Kim Đan, nhưng vì đã tìm được Ngũ Chi Huyền Giản, linh khí để hắn đột phá lên Kim Đan vô cùng dư dả, hoàn toàn không cần dùng đến linh mạch.
Lam Tiểu Bố xoa xoa tay, Quế Vân Thủ, ngươi cứ chờ xem, Tỏa Thần Át Nguyên Giảo Sát Trận chắc chắn sẽ không khiến ngươi thất vọng đâu.
Bây giờ Tỏa Thần Át Nguyên Giảo Sát Trận được xem như là trận pháp cấp năm, khi trình độ trận đạo của hắn tăng lên, có thể bố trí ra Tỏa Thần Át Nguyên Giảo Sát Trận tầng cao hơn.
Đáng tiếc là trình độ luyện chế trận kỳ của hắn không quá cao, nếu không thì, trận pháp này nhất định có thể tăng thêm một cấp độ.
Luyện chế xong tất cả trận kỳ và Trệ Thần Hương, lúc này Lam Tiểu Bố mới lấy “Thất m” ra.
Nếu là người bình thường, sau khi có được “Thất m” rồi, hắn nhất định sẽ nghiên cứu đây là vật gì trước. Nhưng do Quế Vân Thủ đang ở bên ngoài chờ bắt hắn, nên hắn chỉ có thể đi nghiên cứu thứ bảo vệ mạng mình trước, sau đó mới nghiên cứu “Thất m”.
Trong nháy mắt khi Lam Tiểu Bố mở “Thất m” ra, một tiếng trống trầm thấp lập tức đánh vào trong đầu hắn.
Lam Tiểu Bố nhanh chóng tạo ra Thần Hồn Thuẫn, hắn còn tưởng rằng đây là đồ đánh lén người khác, nhưng mà sau đó hắn nhanh chóng thu thần Hồn Thuẫn lại, bởi vì đó không phải là đánh lén, mà lo do sau khi mở “Thất m” ra, chỉ có âm thanh, không có chữ viết.
Sau tiếng trống là một loại sóng âm liên miên như vó ngựa trên chiến trận khiến người ta nhiệt huyết sôi trào.
Rõ ràng không hề có một chữ nào, nhưng Lam Tiểu Bố lại có thể nhìn thấy hai hàng chữ lớn đang bay múa ngay trước mắt, “Đạo không trầm luân Thất âm ra, trời đêm vạn trượng độc hành nhân!”
Giống như giao long nhảy múa, lại bị một loại gông xiềng vô hình khóa lại, đang giãy dụa trong hư không mênh mông.
Đây là sự ảnh hưởng về tâm cảnh? Lam Tiểu Bố đột nhiên đứng lên, chiến ý cuồng nhiệt hiện lên, cự phủ không tự chủ đột nhiên xuất hiện trong tay hắn.
Hai hàng chữ bay múa kia, theo khí thế âm thanh giáo mác cũng không ngừng kéo lên, tựa như muốn xông phá mọi gông xiềng giam cầm, tìm kiếm không gian tự do tự tại.
Tiếng trống càng lúc càng dày đặc, âm thanh sát thép va chạm cũng ngày càng gấp rút, hàng chữ lớn bay múa càng phấp phới không thôi. Lam Tiểu Bố cũng cảm giác được máu khắp cơ thể mình đang sôi trào trong tiếng trống cùng tiếng sắt theo va chạm ấy, cả người dâng lên một luồng xúc động không thể ngăn cản được.
Thật giống như có một âm thanh nào đó từ trong đáy lòng hắn muốn bùng phát ra ngoài, nhưng hết lần này đến lần khác không thể bạo phát ra được, loại cảm giác bị kiềm chế kia khiến hắn cảm thấy rất khó chịu, sau sự khó chịu đó là hơi thở khó có thể kìm nén được.
Mười bước giết một người, ngàn dặm không lưu lại! Loại hơi thở này là một loại sát ý, không thể nào ngăn cản được.
Trước mắt hắn xuất hiện từng hình ảnh, đó là sự giãy dụa gian nan trên những vùng phế tích, đó là tận mắt nhìn thấy Tô Sầm chết trước mặt mình. Loại đè nén này khiến máu trong người hắn điên cuồng sôi trào, cuối cùng hóa thành khí thế sát phạt vô cùng cuồng bạo. Những sát khí cuồng bạo này không thể phát tiết ra được, lại điên cuồng cắn nuốt hết tất cả chân nguyên và thần niệm của Lam Tiểu Bố.
Tiếng trống bên tai càng lúc càng nhanh, khi tất cả mọi thứ bị dồn đến đỉnh điểm, hơi thở sát phạt như lưỡi mác xông thẳng đến chân trời. Lam Tiểu Bố tựa như tìm được một đích đến, thét lớn, “Nhất âm dương quan đoạn tràng thanh, cung nhạc khởi, trường kích hoành trảm cửu vạn lý!”
Cự phủ hóa thành một mảnh tựa như muốn xé rách cả không gian, cuồng bạo xông ra, đây là Cung âm Sát trong Thất âm!
Nơi xa, Liễu Ly đờ đẫn nhìn về phía Tụ Linh Trận của Lam Tiểu Bố, ở nơi đó, vậy mà nàng lại có thể nhìn thấy hơi thở sát phạt, hơi thở sát phạt cuồng bạo ấy giống như một vòng xoáy, không ngừng dâng lên, cuối cùng có xu thế ngưng thực lại. Điều này khiên lòng nàng vô cùng sợ hãi, nàng hoài nghi một khi loại hơi thở sát phạt này bộc phá ra, sẽ hủy hết toàn bộ nơi này.
Đây rốt cuộc là tuyệt kỹ gì? Vậy mà có thể khiến cho nàng muốn nhìn thấy âm thành sát phạt kia ngưng thực lại.
Sau đó nàng lập tức nghe thấy tiếng Lam Tiểu Bố thét dài.
Nhất âm dương quan đoạn tràng thanh, cung nhạc khởi, trường kích hoành trảm cửu vạn lý!
Bạn cần đăng nhập để bình luận