Khí Vũ Trụ

Chương 2457 - Trực tiếp đối mặt.

Trần Hoàng Tử bị giết rồi? Đám người nghe thấy thông tin này đều không thể tin nổi, Trần Hoàng Tử chính là cường giả bước đại đạo thứ bảy. Còn vừa mới đến An Lạc Thiên Thành, sao lại bị giết rồi?
Đừng thấy bây giờ có rất nhiều cường giả bước đại đạo thứ bảy ở An Lạc Thiên Thành, nhưng mà những cường giả bước đại đạo thứ bảy này đều là từ khắp nơi của đại vũ trụ tụ tập đến. Nếu như phân tán ra, vậy thì thật sự không có mấy người. Ví dụ như Ma Như thế giới, toàn bộ thế giới đều không có một cường giả bước đại đạo thứ bảy. Loại thế giới không có cường giả bước đại đạo thứ bảy như Ma Như thế giới, ở đại vũ trụ có mấy cái.
Khó trách Quan Xung và Sùng Anh của Chân Diễn Thánh Đạo lại không thể nào khống chế được tâm tình của mình. Ở Chân Diễn Thánh Đạo có bốn Thánh Chủ, chỉ mới qua một khoảng thời gian ngắn, đã bị giết mất hai người. Nếu như cứ tiếp tục như vậy, Quan Xung và Sùng Anh của Chân Diễn Thánh Đạo, có khi nào cũng sẽ bị giết? Chờ bốn Thánh Chủ của Chân Diễn Thánh Đạo bị giết, chỉ sợ Chân Diễn Thánh Đạo sẽ không còn tồn tại nữa?
Đến cả Khổ Nhất Sí cũng ngây ngẩn cả người, Trần Hoàng Tử bị giết rồi? TRong lòng thì lại thở phào một hơi. Nói thật, Chân Diễn Thánh Đạo ở Trung Ương thế giới chính là một tồn tại khổng lồ, một cái đạo môn mà có đến bốn cường giả bước đại đạo thứ bảy, cái này đối với Trung Ương thế giới cũng không phải là chuyện gì tốt. Cũng bởi vì có bốn tên bước đại đạo thứ bảy, Trung Ương Thiên Đình cũng chẳng có chút khả năng trói buộc gì với Chân Diễn Thánh Đạo.
Nếu không thì, Chân Diễn Thánh Đạo dựa vào đâu mà dám tỏ thái độ với Trung Ương Thiên Đình như vậy? Có thể nói nếu như không phải có Đạo Tổ ở trên, Chân Diễn Thánh Đạo hủy đi Trung Ương Thiên Đình, tự lập Thiên Đình cũng không phải là không thể.
Bây giờ Chân Diễn Thánh Đạo bị vẫn lạc mất hai tên bước đại đạo thứ bảy, thực lực lập tức giảm xuống, trong lòng Khổ Nhất Sí đương nhiên thở phào một hơi. Sau đó thì cười lạnh, chỉ còn lại hai tên bước đại đạo thứ bảy, thế mà còn dám phách lối như lúc trước, còn dám đến gõ Đạo Tổ Cổ, đúng là không biết sống chết mà.
“Ta rất thấu hiểu tâm tình của Quan Thánh Chủ và Sùng Thánh CHủ, nhưng mà có thể hiểu cũng không có nghĩa là Chân Diễn Thánh Đạo có thể không màng đến quy tắc chí cao của Trung Ương Thiên Đình. Nói cách khác, nếu như ta không đến đây ngăn cản, Quan Thánh Chủ và Sùng Thánh Chủ thật sự gõ Đạo Tổ Cổ lên, kết quả như thế nào, hai vị Thánh Chủ đã nghĩ đến chưa?” Giọng điệu Khổ Nhất Sí bình thản.
Mặc dù đối phương lại bị tổn thất thêm một Thánh CHủ bước đại đạo thứ bảy, nhưng Khổ Nhất Sí nói chuyện lại không còn khách sáo như trước đó nữa. Trừ Quan Xung và Sùng Anh muốn gõ Đạo Tổ Cổ đã chọc giận Khổ Nhất Sí ra, còn một điều nữa là Trần Hoàng Tử đã vẫn lạc, khiến thực lực của Chân Diễn Thánh Đạo suy giảm.
Sùng ANh ban đầu quả thật muốn gõ Đạo Tổ Cổ, nhưng mà sau khi rời khỏi Kim Lạc lâu, hắn ta đã tỉnh táo lại. Bởi vì hắn ta rõ ràng, nếu như thật sự gọi Đạo Tổ ra ngoài, chỉ sợ người đầu tiên Đạo Tổ giết chết sẽ là hắn ta và Quan Xung. Bước đại đạo thứ bảy, hầu như trong mắt của tất cả mọi người chính là tồn tại chí cao vô thượng không thể chạm đến. Nhưng mà hầu hết mọi người này không bao gồm cả Đạo Tổ, trong mắt Đạo Tổ, loại bước đại đạo thứ bảy này chẳng khác nào tu sĩ tầm thường cả.
Bởi vì biết lợi hại ở trong này, cho nên Sùng ANh mới không cưỡng ép gõ vang Đạo Tổ Cổ. Nếu không, tốc độ của Khổ Nhất Sí có nhanh đến đâu, cũng không thể nào ngăn cản hắn ta gõ Đạo Tổ Cổ.
Hơn nữa từ trong giọng nói của Khổ Nhất Sí, Sùng Anh cũng hiểu rõ, địa vị của Chân Diễn Thánh Đạo chỉ sợ không còn như trước kia nữa rồi.
Giờ phút này, trong lòng Sùng ANh có chút tức giận vì Trần Hoàng Tử đã tự làm theo ý mình mà rời khỏi An Lạc Thiên Thành. TRọng Thứu đã là vết xe đổ, Trần Hoàng Tử ỷ vào mình là bước đại đạo thứ bảy, bình thường cao cao tại thượng đã quen, chưa bao giờ cân nhắc đến chuyện có người dám giết cả bước đại đạo thứ bảy, còn có thể giết. Nhưng nơi này là An Lạc Thiên Thành đó, nơi này sắp cử hành đại hội Vĩnh Sinh, khắp nơi đều là cường giả, bước đại đạo thứ bảy bị giết cũng không phải chuyện gì ly kỳ.
Thấy Sùng Anh không còn tiếp tục hùng hổ dọa người nữa, Khổ Nhất Sí cũng biết có chừng có mực, hắn ta chậm rãi nói, “Sùng Thánh CHủ, Quan Thánh Chủ, bây giờ Trần Thánh Chủ bị hại, chúng ta cần phải đi xem hiện trường trước đã, ta tin nơi đó cách An Lạc Thiên Thành gần như vậy, chúng ta nhất định có thể bắt được hung thủ. Không biết hai vị Thánh Chủ có hoài nghi ai không? Chúng ta có thể đi tra hỏi người đó một chút.”
Sùng Anh và Quan Xung đồng thời hoài nghi một người, đó chính là Lam Tiểu Bố. Bọn hắn hoài nghi Trần Hoàng Tử đã hạ ấn ký thần niệm lên người Lam Tiểu Bố, sau đó đi theo Lam Tiểu Bố ra khỏi An Lạc Thiên Thành rồi bị hại. Nhưng mà vấn đề này bọn hắn không có chứng cứ, hơn nữa, Lam Tiểu Bố có tu vi gì chứ, cho dù có ám hại Trần Hoàng Tử cũng không có tư cách.
Nếu như thật sự là Lam Tiểu Bố giết, bọn hắn lại càng không dám đi tìm Lam Tiểu Bố, bởi vì người chân chính hạ sát thủ chính là Thạch Trường Hành. Chân Diễn Thánh Đạo có bốn đại Thánh CHủ tề tụ, cũng không có tư cách đi tìm Thạch Trường Hành gây chuyện, đừng nói là bây giờ chỉ còn hai Thánh Chủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận