Khí Vũ Trụ

Chương 1640 - TRường Sinh Kích. (2)

Ngược lại là Trường Sinh Quyết và Trường Sinh Giới có tương quan mật thiết với hắn, không thể nào chia cắt. Đã như vậy, không bằng gọi là Trường Sinh Kích.
Trường Sinh Kích dài một trượng hai, trên thực tế đã liên kết với tâm thần Lam Tiểu Bố, chờ tu vi của Lam Tiểu Bố tiến thêm một bước, đẳng cấp của Trường Sinh Kích tăng thêm một cấp độ, vậy thì Trường Sinh Kích có thể tùy ý biến hóa.
Lam Tiểu Bố quyết định chờ hắn tấn cấp lên Thánh Nhân, hỏa diễm cũng đạt đến cấp độ Thánh Diễm, sẽ thăng cấp Trường Sinh Kích một lần nữa.
Bề ngoài Trường Sinh Kích kém xa Thất âm Kích, toàn thân đen kịt, phía trên có mấy đạo văn màu vàng nhạt. Lam Tiểu Bố rõ ràng, cái đạo văn kia là do Hỗn Độn Ngưng Đạo Châu mà hình thành.
Bàn về uy lực, trường kích này tuyệt đối phải mạnh hơn Thất âm Kích. Cho dù thế nào, trường kích này cũng sẽ không vì chính mình thi triển thần thông mà bị hủy đi lưỡi kích.
Đã luyện chế xong Trường Sinh Kích, không cần phải ở lại trong Vũ Trụ Duy Mô nữa. Trường Sinh Kích là do Hỗn Độn Thiết Mẫu luyện chế thành, cộng thêm Hỗn Độn Ngưng Đạo Châu, Hư Không Chỉ Thủy và ĐOạn Giới Tinh Kim. Bởi vì dùng thần diễm luyện chế, nếu như vô tình gặp phải cường giả đỉnh cấp, vẫn có thể cảm nhận được sự tồn tại của Hỗn Độn Thiết Mẫu. Nhưng mà Lam Tiểu Bố không thèm để ý, cường giả loại này ở Trường Sinh Giới rất nhiều, nhưng ở Vô Căn Thần Giới thì không có bao nhiêu. mà hắn, đang định đến Vô Căn Thần Giới tấn cấp CHuẩn Thánh.
Có thể ra ngoài, Lam Tiểu Bố thông qua Giám Sát Thần Trận, cảm ứng dao động bên dưới vách núi càng lúc càng kịch liệt. Mặc dù còn chưa đến, nhưng mà Lam Tiểu Bố tin rằng, sđây là dấu hiệu trước khi đường hầm hư không kia xuất hiện.
Oanh! Một tiếng xé rách không gian đáng sợ truyền đến, một khắc sau, vùng không gian của Lam Tiểu Bố run rẩy kịch liệt. Cảm giác xé rách quy tắc đáng sợ đến ngay cả Lam Tiểu Bố cũng cảm nhận được, thần nguyên va chạm nổ tung, mấy ngọn núi xa xa đều trực tiếp bị san bằng.
Đây là hai Chuẩn Thánh đang đánh nhau, Lam Tiểu Bố thầm than. Quy tắc thiên địa ở Trường Sinh Giới còn chưa hoàn toàn hoàn thiện, cũng đã bắt đầu xuất hiện đại chiến có cường độ như vậy. Đại chiến Bất Chu sơn, hắn không tận mắt nhìn thấy, nhưng nhất định mạnh hơn cái này không chỉ mười lần. Có thể tưởng tượng được, một khi quy tắc thiên địa ở Trường Sinh Giới hoàn thiện, chỉ sợ toàn bộ Trường Sinh Giới sẽ bị hủy trong đại chiến.
Thánh Nhân đó, đó là mục tiêu cực hạn mà mọi người theo đuổi. Nhưng sau khi thành Thánh Nhân rồi, lại tiếp tục đi phá hư quê hương sinh tồn của mọi người sao? Lam Tiểu Bố hít một hơi thật sâu, có lẽ, đây chính là nguyên nhân vì sao hắn muốn thành lập Đại Hoang Đạo ĐÌnh, trở thành Đạo Quân.
Ở trong địa bàn của ta, ngươi lại dám phách lối phá hoại, trực tiếp giết là được, nếu không thì ném vào vực sâu trấn áp… Đúng, Thông Thiên Trụ cũng cần phải tồn tại, dùng nó để trấn áp bọn gia hỏa này.
Cách Lam Tiểu Bố không xa là một nam một nữ kia, giờ phút này sắc mặt tái nhợt. Loại đại chiến cường giả này, chỉ cần dư âm của đạo vận đại chiến thôi cũng có thể dễ dàng giết chết hai Thần Vương nho nhỏ bọn hắn. Càng khiến hai người kinh hãi chính là, hai người đang đánh nhau này lại đang dần di chuyển về phía bọn họ.
Hai người muốn chạy đi, nhưng lại không biết phải chạy từ hướng nào. Lỡ như vừa hay lui về phía hai người này đánh nhau, vậy thì đồng nghĩa với việc càng chết nhanh hơn một chút. Bọn hắn theo bản năng nhìn về phía Lam Tiểu Bố, lại khiếp sợ phát hiện, Lam Tiểu Bố chẳng những không tránh né, mà còn nhìn chằm chằm hai người đang đánh nhau trong hư không.
Đây là muốn chết mà, loại cường giả đánh nhau này, ngươi chăm chú nhìn, đợi lát nữa khi đối phương không hài lòng sẽ tùy tiện ném một đạo nhận mang xé nát ngươi. Bọn hắn vẫn phải nhanh chạy thôi, nếu không sẽ liên lụy đến bọn hắn.
Lúc đầu Lam Tiểu Bố chỉ muốn xem náo nhiệt, nhưng mà khi hắn nhìn thấy một trong hai người đó là người quen, trong lòng nhất thời bùng lên sát ý.
Nặc Nhất Sinh, lúc trước khi Khổng Phục Sinh dẫn hắn đến gặp Đại Nguyên Thánh Quân, gia hỏa này tự giới thiệu mình là đệ tử của Tam Oa Thánh Nhân, muốn cướp đi Luân Hồi Oa của hắn. Nếu như không phải có Khổng Phục Sinh ở bên cạnh hắn, gia hỏa này đã sớm giết hắn rồi.
Lúc ở Thiên Nhại, Tam Oa Thánh Nhân cũng không thể cướp đi Luân Hồi Oa của hắn, chỉ một người đệ tử mà cũng dám đến cướp đoạt. Hôm nay hắn gặp được, vừa hay tính toán hết nợ nần cũ.
Gia hỏa đối chiến với Nặc Nhất Sinh cũng là một Chuẩn Thánh, từ vết thương trên nguời hắn có thể thấy, hắn không phải là đối thủ của Nặc Nhất Sinh. Vết thương trên người chồng chất, nếu như không phải Nặc Nhất Sinh dây dưa kéo hắn lại, có lẽ hắn đã bỏ chạy.
Tựa như cảm nhận được Lam Tiểu Bố đang nhìn mình chằm chằm, điều này khiến Nặc Nhất Sinh vô cùng khó chịu, hắn vung tay đánh một cái nhận mang về phía Lam Tiểu Bố. Chỉ một con kiến hôi nho nhỏ, nhìn thấy Chuẩn Thánh đại chiến, không tránh đi mà còn chăm chú nhìn, muốn chết mà.
Lam Tiểu Bố bị chọc giận mà cười lên, tên vương bát đản này, hắn còn chưa ra tay mà đã chủ động trêu chọc đến hắn.
Lam Tiểu Bố hầu như không cần nhắc gì cả,, nắm lấy Trường Sinh Kích bước một bước vào hư không, Trường Sinh Kích cuốn theo một đạo kích mang phủ trời ngập đất đánh về phía Nặc Nhất Sinh.
Khi một kích này đánh ra, Lam Tiểu Bố đã biết hắn không phải Thôi Hạnh Lan. Nếu như đổi thành Thôi Hạnh Lan, biết rõ Nặc Nhất Sinh là người mà mình muốn giết, sợ cũng không ra tay.
Một nam một nữ đang đợi đường hầm hư không đến Vô Căn Thần Giới xuất hiện cùng với Lam Tiểu Bố đều sững người, loại đại chiến này mà còn dám chủ động gia nhập?
Bạn cần đăng nhập để bình luận