Khí Vũ Trụ

Chương 2341 - Thu nợ cũ đến.

Lam Tiểu Bố còn đang suy nghĩ đến chuyện dựa vào phi thuyền kết giới của mình để kiếm lời tài nguyên, lại đột nhiên cảm nhận được một tia ấn ký nhàn nhạt.
Thính Đạo Hào? Lam Tiểu Bố vô cùng vui mừng, hắn không ngờ vừa ra ngoài đã tìm được đạo niệm mình để lại trên Thính Đạo Hào. Trước đó hắn không dám ra tay ở trên Thính Đạo Hào, là bởi vì trên Thính Đạo Hào có bước thứ tư, hoặc là bị vây công. Bây giờ hắn đã bước vào bước đại đạo thứ tư, đâu còn để ý đến Thính Đạo Hào nữa?
Thiên Địa Khấu kích phát, vọt thẳng dến Phá Khư Thuyền Thính Đạo Hào.
Tốc độ của Phá Khư Thuyền so với Thần khí phi thành cực phẩm thì nhanh hơn nhiều, nhưng mà so với Thiên Địa Khấu của Lam Tiểu Bố, còn kém một chút. Lúc này Lam Tiểu Bố đã bước vào bước thứ tư, tốc độ khống chế Thiên Địa Khấu lại càng nhanh hơn.
Nhưng mà cho dù là như vậy, trong khoảng thời gian ngắn Lam Tiểu Bố muốn đuổi kịp Thính Đạo Hào cũng không hề dễ dàng. KHi Thiên Địa Khấu không ngừng lao lên, Lam Tiểu Bố cảm nhận được ấn ký đạo niệm mình để lại trên Thính Đạo Hào càng lúc càng rõ ràng.
Thoáng cái đã qua một năm, trong phạm vi thần niệm của Lam Tiểu Bố đã có bóng dáng Thính Đạo Hào.
Nhìn thấy Thiên Địa Khấu sắp đến gần Thính Đạo Hào, Lam Tiểu Bố lại có một cảm giác uy hiếp nhàn nhạt, hắn chỉ hơi do dự một chút, đã tăng nhanh tốc độ Thiên Địa Khấu một lần nữa, chỉ qua mười mấy giây sau, Thiên Địa Khấu đã xuất hiện ở sát Thính Đạo Hào.
Lam Tiểu Bố biết lúc này hành tung của hắn nhất định đã bị Thính Đạo Hào phát hiện ra, hắn không thèm để ý một chút nào, trực tiếp vươn tay ra xé mở cấm chế của Thính Đạo Hào. Cho dù trên Thính Đạo Hào có bước thứ tư thì sao chứ, chẳng qua chỉ khiến hắn cảm thấy uy hiếp một chút thôi, không hề có cảm giác nguy cơ đến mạng nhỏ, vậy thì hắn sợ cái gì? Trừ khi Thính Đạo Hào có cường giả bước đại đạo thứ năm, mặc dù Lam Tiểu Bố không chắc chắn mình có phải là đối thủ của cường giả bước đại đạo thứ năm hay không, nhưng Lam Tiểu Bố chắc chắn 90%, trên Thính Đạo Hào không có cường giả bước đại đạo thứ năm.
“Răng rắc!” Hộ trận của Thính Đạo Hào mặc dù rất mạnh, nhưng đối với tu sĩ tinh thông Trận Đạo, thậm chí còn tinh thông kết giới như Lam Tiểu Bố, hoàn toàn không đủ nhìn, chỉ mới một chút, Lam Tiểu Bố đã có thể xé mở cấm chế phi thuyền Thính Đạo Hào, nhảy vào trong phi thuyền.
“Tông Quyền? Ngươi…” Một tên chấp sự nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố, kinh ngạc kêu lên, tựa như vừa nhìn thấy quỷ.
Lam Tiểu Bố dịch hình thành Tông Quyền kiêu ngạo nhìn xuống tên chấp sự kia, hắn không sưu hồn Tông Quyền, cho nên cũng không nhận ra được tên chấp sự này là ai.
Chấp sự này cũng tỉnh táo lại, tức giận quát lớn, “Ngươi điên rồi, dám xé rách cấm chế của Phá Khư Thuyền Thính Đạo Hào, ngươi muốn kéo theo đạo môn của nguơi cùng chết sao?”
“Ồn ào.” Lam Tiểu Bố dùng một bàn tay đập vào tên chấp sự Tạo Hóa Thánh Nhân này, tên kia bị đập va vào trên biên giới cấm chế, mạng nhỏ chỉ còn một nửa.
Lam Tiểu Bố không có ý định giết sạch mọi người trên thuyền, trực tiếp đi đến lối vào thông lên tầng ba.
Cho dù ở trên Thính Đạo Hào có bao nhiêu tu sĩ, bình thường đều rất ít người đi dạo ở bên ngoài, bởi vì đi dạo ở bên ngoài, cũng phải giao nộp đạo tinh. Cho nên Lam Tiểu Bố đánh bay một tên chấp sự, trừ những tên hộ pháp khác ở trên thuyền nhìn thấy, không có ai nhìn thấy động tác của Lam Tiểu Bố.
KHi Lam Tiểu Bố đi đến tầng thứ ba, hai tên hộ pháp vọt thẳng đến chỗ Lam Tiểu Bố, đồng thời lấy ra pháp bảo của mình, trong đó có một người thì nhanh chóng phát ra tin tức.
TRong động phủ xa hoa nhất ở tầng thứ ba Thính Đạo Hào, một nam tử hơi mập cười híp mắt tiếp đãi một nam một nữ ngồi trong động phủ uống trà.
Ngay lúc này, một đạo phi kiếm phóng đến, rơi vào trong tay nam tử hơi mập này.
Sắc mặt nam tử hơi mập trầm xuống, trừ khi là chuyện đại sự, nếu không thì sẽ không có người nào dám phát phi kiếm truyền thư cho hắn ta vào lúc này. Cho dù có chuyện lớn hơn nữa, cũng sẽ có thủ hạ tâm phúc của hắn ta đến bẩm báo.
Nam tử anh tuấn ngồi đối diện mỉm cười nói, “Nếu như TRọng đạo chủ có việc, cứ tự nhiên, chúng ta ngồi một chút là được.”
Nam tử hơi mập lắc đầu một cái nói, “Chỉ là việc nhỏ, chắc hẳn không cần ta ra mặt, chờ ta gọi mấy hộ pháp qua xử lý một chút…”
Đạo Chủ còn chưa dứt lời, đã nghe thấy hai tiếng vang lớn, sau đó hai người bị đánh trọng thương ngã xuống ngay dưới chân hắn ta.
Một người trong đó là thủ hạ tâm phúc của hắn ta, Trường Phát Kim Giang.
“Các hạ là người nào?” Nam tử hơi mập đột nhiên đứng lên, nhưng một nam một nữ ngồi đối diện hắn ta vẫn không hề động đậy, mà đưa mắt nhìn nam tử anh tuấn đang đứng ở lối ra vào.
Nữ tử đột nhiên cười một cái nói, “Đình sư huynh, người này hình như còn anh tuấn hơn ngươi một chút đó, chỉ là mặt mày tái nhợt, nhìn giống như một con ma bệnh vậy.”
Đình sư huynh mỉm cười, dường như hoàn toàn không đặt người đang đứng ngoài cửa kia vào trong mắt.
“Ta tên là Tông Quyền, trước đó ngồi trên thuyền của ngươi, nhưng mà ta chỉ ở trong khoang thuyền trung đẳng mà thôi, ông chủ như người đương nhiên là chưa từng gặp ta rồi.” Giọng điệu Lam Tiểu Bố có chút trào phúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận