Khí Vũ Trụ

Chương 1505 - Tiểu thế giới Thạch Đao Thần Tông.

Tu luyện hơn một tháng, Lam Tiểu Bố cảm nhận thấy tiến độ của mình chậm chạp lại, hắn dứt khoát dừng tu luyện.
Không tu luyện, Lam Tiểu Bố lại đi xem thử tốc độ tạo dựng mô hình kết cấu quy tắc đạo vận của Hôi Long kia, tốc độ vô cùng chậm rãi, so với tốc độ tu luyện của hắn còn chậm hơn, đó chính là tốc độ tạo dựng Đại Vũ TRụ Thuật, mức độ chậm chạp này hầu như không khác gì không có tiến độ cả.
Lam Tiểu Bố thở dài, hắn cảm thấy nếu như tạo dựng ra được quy tắc đạo vận của Hôi Long, giúp hắn hiểu được sự tồn tại của loại quy tắc này, có lẽ hắn có thể đến vực sâu Di Thần lấy toàn bộ Thần Nguyên Đan hải kia đi.
Còn mười ngày nữa, Lam Tiểu Bố không chọn tu luyện. Hắn tiến vào trong Vũ Trụ Duy Mô của mình, ở trong Vũ Trụ Duy Mô có một không gian đặc thù, vùng không gian này có mấy cái cấm chế. Bên trong có một người là Mạc Khâu, hơi thở lạnh lẽo trên người Mạc Khâu ở trong Vũ Trụ Duy Mô nhiều năm cũng đã tiêu tán đi rất nhiều. Hơn nữa với trình độ trận đạo bây giờ của Lam Tiểu Bố, sau khi bố trí hộ trận khóa lại, hơi thở lạnh lẽo trên người Mạc Khâu sẽ không còn ảnh hưởng gì đến xung quanh nữa.
Trừ Mạc Khâu ra, còn có một cái quan tài bằng ngọc. TRong quan tài ngọc này là một nữ tử có khuôn mặt mỹ lệ như họa, nữ tử này là do Lam Tiểu Bố đưa đi từ Thạch Đao Thần Tông.
Thạch Đao Thần Tông bị người ta dùng Tiểu Vẫn Mệnh Thuật xử lý, nữ tử này bị vẫn lạc bên ngoài tông môn, cho dù đã vẫn lạc, nhưng trừ kinh lạc, xương cốt, máu thịt đã trở nên sền sệt ra, dung mạo cả người đều không có chút thay đổi nào. Sở dĩ Lam Tiểu Bố mang nữ nhân này đi, là bởi vì lấy được một thế giới của nàng.
Thế giới này chính là hạt châu màu ngà sữa lúc trước, khi đó tu vi của hắn có hạn, không thể nào phá vỡ cấm chế mở cái hạt châu này ra, cho nên vẫn ném ở trong Vũ Trụ Duy Mô. Bây giờ nhớ đến, cộng thêm tu vi của hắn đã đến Thần Vương cảnh, chắc hẳn có thể mở cấm chế thế giới này ra.
Cấm chế của thế giới này quả thật là rườm rà, nhưng mà Lam Tiểu Bố bỏ ra mấy ngày, vẫn tìm được cửa vào cấm chế của tiểu thế giới này.
Lam Tiểu Bố mất nửa ngày, hoàn toàn mở cái cấm chế này ra, trong thần niệm của hắn lập tức xuất hiện một thế giới vũ trụ thu nhỏ.
Thần linh khí nồng đậm, thần linh thảo trưởng thành dày đặc. Khiến Lam Tiểu Bố kinh ngạc chính là, thế giới này có một mặt trời, mặt trời này còn không phải do trận pháp tạo dựng ra, mà là quy tắc thuộc tính Hỏa ngưng luyện ra. Mặc dù quy tắc này rất đơn sơ, nhưng có khả năng ngưng luyện ra mặt trời đã là chuyện vô cùng phi thường.
Trừ thần linh thảo dày rậm ra, còn có từng đống thần tinh, từng đống vật liệu. Cho dù không có sông núi, nhưng lại có một con sông lớn, con sông lớn này bao quanh những thần linh thảo kia mà chảy xuôi, khiến cho người ta cảm thấy xinh đẹp và lãng mạn.
Lam Tiểu Bố cảm thán một tiếng, nữ nhân này thật là giàu có, tuyệt đối là nhân vật chủ chốt của Thạch Đao Thần Tông. Không chỉ như vậy, nàng còn là một người có chủ nghĩa lý tưởng. Nhìn thế giới mà nàng tạo dựng ra, là biết được một vùng đất trời mà nàng khát vọng đến, sau đó sinh hoạt trong vùng thiên địa này.
Cho dù nơi này có đủ loại thần linh thảo, nhưng mà đối với Lam Tiểu Bố mà nói, cũng không có giá trị gì nhiều. Bởi vì nơi này không có đạo quả, cũng không có đạo thụ. Thứ có chút giá trị duy nhất, chắc hẳn chính là một gốc Thanh Hạnh đang mọc trên nham thạch, bên trên Thanh Hạnh có kết một quả, cách lúc chín còn khá lâu. Nếu như nói trong này có một đạo quả thụ hư hư thực thực, vậy nhất định đó chính là cây Thanh Hạnh này.
Cho dù cây Thanh Hạnh này là đạo quả, còn chưa chín thì cũng không có ý nghĩa gì.
Lam Tiểu Bố chuyển nữ tử này vào trong thế giới của nàng, thế giới này cứ đặt trong Trường Sinh giới của mình đi. Hắn tin mình cũng không thể nào gặp được người nhà của nữ tử này, cho nên thế giới này cũng không thể giao cho bất kỳ ai.
Ngay khi Lam Tiểu Bố định rời khỏi thế giới này, thần niệm của hắn đột nhiên quét đến một cái thạch đao bị vứt ở một bên. Thần niêm Lam Tiểu Bố cuốn một cái, thạch đao này lập tức nằm trong tay hắn
Một luồng hơi thở Đao đạo mênh mông bao trùm đến, Lam Tiểu Bố hoảng hốt, hắn nhanh chóng hiểu ra đây tuyệt đối là một món bảo vật đỉnh cấp, chỉ sợ giá trị của thanh thạch đao này không thấp hơn bảo vật Tiên Thiên. Có lẽ thạch đao này mới là bảo vật trấn tông của Thạch Đao Thần Tông, cũng là nguyên nhân Thạch Đao Thần Tông tồn tại.
Nhìn một lát, Lam Tiểu Bố không lấy thạch đao đi. Pháp bảo của hắn là trường kích, Thất âm Kích hư hại một chút nhưng vẫn có thể dùng được. Đẳng cấp của thạch đao này không thấp, tác dụng với hắn không lớn. Hắn cần nhất chính là luyện chế một pháp bảo Kích Đạo đỉnh cấp.
Vật liệu luyện chế pháp bảo, hắn đã có mấy loại vật liệu Hỗn Độn Thiết Mẫu, Đoạn Giới Tinh Kim và Hư Không Chỉ Thủy. Hỏa diễm hắn cũng có, bưởi vì trên người hắn có Hỏa Bản Nguyên Tinh, Thái Sơ Hằng Hỏa trên người hắn cũng không ngừng tăng cao theo tu vi của hắn, bây giờ đã là thần diễm cấp năm.
Thần diễm cấp năm dùng để luyện chế Hỗn Độn Thiết Mẫu vẫn chưa đủ, cho nên hắn nhất định phải tiếp tục chờ. Còn trình độ luyện khí của hắn, vẫn không phải là điểm quan trọng nhất.
Chỉ cần có thể luyện chế Hỗn Độn Thiết Mẫu, cho dù tùy tiện là một Luyện Khí sư sứt sẹo cũng có thể luyện chế ra được pháp bảo, điều khác biệt duy nhất chính là cấp bậc cao hay thấp thôi.
Mà loại bảo vật như Hỗn Độn Thiết Mẫu này, luyện chế ra được pháp bảo có phẩm cấp như thế nào đều không quan trọng, quan trọng là trưởng thành vào hậu kỳ. Dùng Hỗn ĐỘn Thiết Mẫu để luyện chế pháp bảo, nhất định có thể tiếp tục trưởng thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận