Khí Vũ Trụ

Chương 861: Gặp lại Cổ Đạo. (2)

Cổ Đạo đã đi theo Lam Tiểu Bố một thời gian dài, một khi đã quyết định chuyện gì thì sẽ làm ngay lập tức.
Chỉ qua nửa nén hương, trong hư không lập tức xuất hiện sấm sét.
Lạc Thải Tư không ngờ Cổ Đạo lại độ kiếp nhanh như vậy, nàng nhanh chóng lùi ra sau, đồng thời lấy hết toàn bộ tiên tinh trong nhẫn của mình ra cho Cổ Đạo độ kiếp. Chỉ là công pháp tu luyện của Cổ Đạo rõ ràng không phải bình thường, những tiên tinh kia nàng vừa lấy ra đã hóa thành tiên linh khí, bị Cổ Đạo cuốn đi, còn không bằng cả hạt cát trong sa mạc.
Lạc Thải Tư căng thẳng, nàng cũng được xem là xuất thân danh môn, biết vào lúc độ kiếp mà không đủ tiên linh khí thì sẽ có hậu quả nghiêm trọng như thế nào. Nhưng nàng vốn nghèo, làm sao lấy được nhiều tiên tinh hơn cho Cổ Đạo độ kiếp đây?
Lạc Thải Tư nhanh chóng không còn suy nghĩ gì được nữa, thậm chí nàng còn trợn tròn mắt. Nàng cảm nhận được tiên linh khí trong hư không lúc này đang chen chúc nhau chảy về phía Cổ Đạo đang độ kiếp, trong nháy mắt tạo thành vòng xoáy. Mà từng đợt lôi kiếp đánh lên người Cổ Đạo, khí thế đang không ngừng tăng cao.
Lạc Thải Tư sửng sốt nhìn Cổ Đạo, đây là thế nào vậy? Tu luyện công pháp gì mà đáng sợ như thế?

Luân Hồi Oa còn đang phi nhanh trong hư không mênh mông, đột nhiên bị một khối thiên thạch đập trúng, Luân Hồi Oa đập khối thiên thạch kia vỡ tung.
Lam Tiểu Bố đang ở bên trong Luân Hồi Oa bị chấn động đến bừng tỉnh, hắn có bố trí trận pháp trên Luân Hồi Oa, đây là trận pháp có thể tự động điều khiển phi hành, sao có thể đụng vào thiên thạch được?
Lam Tiểu Bố dừng tu luyện lại, sải bước ra khỏi phòng tu luyện. Sau đó trong thần niệm của hắn, lại có thêm một khối thiên thạch đang lao đến.
Trận pháp mà Lam Tiểu Bố đang bố trí bên ngoài Luân Hồi Oa rõ ràng có tác dụng, Luân Hồi Oa nhanh chóng chuyển hướng, nhưng khiến Lam Tiểu Bố tức giận chính là, khối thiên thạch kia cũng nhanh chóng chuyển hướng. Không chỉ như vậy, xung quanh còn có thêm mười mấy khối thiên thạch khổng lồ đang ầm ầm lao đến. Hầu như phong tỏa mọi đường lui của Luân Hồi Oa.
Oanh! Luân Hồi Oa lại bị thiên thạch đập trúng một lần nữa.
Cái này rõ ràng là có người muốn ngăn cản Luân Hồi Oa, dựa vào trận thiên thạch này ngăn Luân Hồi Oa lại.
Lam Tiểu Bố dứt khoát ngừng Luân Hồi Oa lại, đứng trên Luân Hồi Oa.
“Bằng hữu muốn đến Côn Khư Hải sao?” Một nam tử đứng đằng xa xa ôm quyền hỏi Lam Tiểu Bố.
Đó là một tên tiên vương, tu vi chắc hẳn là tiên vương trung kỳ. Ở bên cạnh tiên vương này, còn có mấy người nam nữ nữa, đều là cảnh giới tiên vương. Những người này đều đứng ở trên một cái bình đài hư không vô cùng lớn, cái bình đài hư không này là do tiên trận tạo dựng lên.
Lam Tiểu Bố hơi nghi ngờ một chút, mấy tên tiên vương này lại có thể bố trí ra được loại đại trận này?
“Không sai, ta đúng là đang muốn đến Côn Khư Hải, nhưng là đang bị đại trận Vẫn Thạch ở đây ngăn lại, không biết đại trận này là do ai bố trí?” Lam Tiểu Bố ôm quyền nói.
Tiên vương kia tiếp tục nói, “Đây là đại trận Vẫn Thạch của Côn Khư Hải, là một đại trận tự nhiên. Chúng ta nhất định phải ở lại đây chờ mười năm, khi đó đại trận Vẫn Thạch này sẽ tự động đóng lại, sau đó mới có thể đi qua được cái đại trận Vẫn Thạch này. Nếu cứ cố chấp đi qua, cho dù là sử dụng pháp bảo nào, cũng đều bị đập nát.”
Tiến vào Côn Khư Hải còn phải qua đại trận Vẫn Thạch? Trong lòng Lam Tiểu Bố vô cùng khó hiểu, nếu có loại đại trận này, Bách Thạch Vương nhất định phải nói cho hắn biết chứ? Nhưng Bách Thạch Vương không hề nói cho hắn biết mà. Gia hỏa này xem bộ thiếu đòn rồi, thế mà chôn cho hắn một quả bom ngầm to như thế.
Nếu như Bách Thạch Vương biết suy nghĩ của Lam Tiểu Bố, hắn thật sự đúng là oan uổng quá đi mất. Bách Thạch Vương hoàn toàn không nghĩ đến đại trận Vẫn Thạch, cho dù có nghĩ đến, hắn cũng không ngờ còn chưa đến mười năm mà Lam Tiểu Bố đã đến vị trí đại trận Vẫn Thạch rồi. Sau khi biết tốc độ Luân Hồi Oa của Lam Tiểu Bố nhanh, Lam Tiểu Bố đã không cần hắn dẫn đường. KHi rời khỏi Luân Hồi Oa, Bách Thạch Vương vội vã trốn xa, cũng không nhớ đến chuyện này.
Thấy Lam Tiểu Bố không kịp phản ứng, tên tiên vương này bỗng nhiên truyền âm cho Lam Tiểu Bố, “Bằng hữu đi nhanh lên.”
Lam Tiểu Bố khó hiểu, tại sao phải đi nhanh? KHi hắn đang muốn hỏi, hai đạo nhân ảnh lập tức xuất hiện cách tên tiên vương vừa truyền âm kia không xa, đồng thời lớn tiếng kêu lên, “Đạo hữu nhanh chóng đến đây, nếu không đợt thiên thạch tiếp theo sắp đến rồi, ở lại nơi đó rất nguy hiểm.”
Lam Tiểu Bố cảm nhận được đợt nguy hiểm tiếp theo sắp đến, hắn nhanh chóng cất Luân Hồi Oa đi, nhảy lên bình đài hư không.
“Pháp bảo vừa rồi của bằng hữu không tệ nhỉ, ngay cả thiên thạch của đại trận Vẫn Thạch cũng có thể đụng nát đươc.” Một giọng nói nhàn nhạt vang lên bên cạnh Lam Tiểu Bố, giọng nói này chính là nam tử vừa mới bảo Lam Tiểu Bố nhanh lên. Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, giọng điệu của hắn đã từ nhiệt tình thành lạnh nhạt.
Lam Tiểu Bố nhìn thấy mấy tiên vương đã xoay người đi, giật mình hiểu ra. Tên tiên vương chào hỏi hắn trước đó chính là có ý tốt, là muốn nói cho hắn biết cái đại trận Vẫn Thạch này không thể vượt qua được, nếu như xông vào nhất định sẽ vẫn lạc. Sau đó truyền âm cho hắn biết, bảo hắn đi nhanh một chút, là bởi vì phát hiện pháp bảo phi hành của hắn có thể đập nát thiên thạch. Loại pháp bảo phi hành đỉnh cấp này, một khi rơi vào tay người có tâm, sao có thể giữ được?
Còn về hai người bảo hắn nhanh chóng đến bình đài hư không kia, là lo hắn sẽ bị thiên thạch cuốn đi. ĐƯơng nhiên, chủ yếu là lo lắng pháp bảo phi hành của hắn sẽ bị thiên thạch cuốn đi. Chắc là đang ngấp nghé pháp bảo của hắn.
“Đương nhiên, pháp bảo của ta cũng tạm.” Lam Tiểu Bố từ tốn nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận