Khí Vũ Trụ

Chương 788: Ngươi hỏi gì ta nói cái đó.

Lam Tiểu Bố rất muốn biết Tịch Thần cốc là nơi nào, nhưng mà hắn cũng không hỏi, hắn càng muốn biết Lạc Thải Tư đã đi đâu.
Nhiếp Tương Vũ tiếp tục nói, “Ta là cảnh giới tiên đế, đồng thời đã từng giết một tiên đế của Tịch Thần cốc, cho nên trọng điểm bọn hắn truy sát là ta. Thực lực của Phủ Ngấn ngươi cũng thấy rồi đó, ta đoán cho dù là ở trong Tịch Thần cốc, hắn có lẽ có chút địa vị. Ta dẫn theo ba đệ tử, trong đó bao gồm cả Lạc Thải Tư chỉ có tu vi Đại Ất Tiên. Nếu như chạy trốn cùng nhau, vậy thì rất dễ chết.”
Nghe đến đó, trong lòng Lam Tiểu Bố trầm xuống, nếu không trốn cùng nhau, nếu tách ra mà trốn, Lạc Thải Tư mới đến cảnh giới Đại Ất tiên, vậy chẳng phải sẽ chết chắc sao?
Sau đó Nhiếp Tương Vũ chủ động nói, “Khi đó Thải Tư nói, chúng ta cùng nhau trốn thì chắc chắn sẽ chết, đã như vậy còn không bằng mọi người tách nhau trốn. Tên Phủ Ngấn kia cho dù có đuổi theo, cũng chỉ có thể đuổi theo một người. Trên thực tế sau khi Thải Tư đưa ý kiến này ra, ta đã biết Thải Tư có ý định chọn đường chết để thu hút truy binh. Người sư phụ như ta thật vô dụng, biết rõ là như vậy, nhưng cũng không có cách nào ngăn cản, cùng chết quả thật còn không bằng tách nhau ta tìm kiếm cơ hội sống.
Ta có ba món tiên khí phi hành cực phẩm, ba món pháp bảo này, ta đưa cho ba đệ tử, để các nàng tách nhau ra chạy trốn. Ta cho rằng tên Phủ Ngấn kia sẽ truy sát ba đệ tử kia trước, cuối cùng mới truy sát ta, cho nên ta hãm tốc độ lại, chỉ cần hắn truy sát đệ tử của ta, ta sẽ quay đầu lại liều mạng với hắn. Không ngờ hắn lại trực tiếp truy sát ta, lúc đó ta đã bị thương rất nặng, nhưng mà ta có một loại độn thuật tiêu hao rất nhiều sinh cơ. Ta dựa vào độn thuật này chạy trốn, Phủ Ngấn vẫn luôn theo sau lưng ta, một đuổi một chạy mất tròn một năm…”
“Hơn một năm?” Lam Tiểu Bố kinh ngạc nhìn Nhiếp Tương Vũ, không phải hắn không tin Nhiếp Tương Vũ, mà lời Nhiếp Tương Vũ nói quá không hợp lý. Với thực lực của Phủ Ngấn, cho dù Nhiếp Tương Vũ có dùng độn thuật, cũng không thể trốn được một năm như vậy.
Độn thuật tiêu hao sinh cơ, đương nhiên không thể dùng thường xuyên. Sau khi dùng một thời gian ngắn, nhất định sẽ bị phản phệ, khi loại phản phệ này đến, sao Nhiếp Tương Vũ có thể chạy được?
Nhiếp Tương Vũ gật đầu, “Đúng vậy, ta có một bình Hư Không Tiên Tủy, nếu không thì ta cũng không thể kiên trì được đến lúc này.
Lam Tiểu Bố giật mình, Hư Không Tiên Tủy, thứ này hầu như có thể cải tử hồi sinh, nếu như đủ nhiều thì trốn được một năm cũng không có gì lạ.
“Đây là đang nói, người cũng không biết Lạc Thải Tư trốn ở đâu?” Lam Tiểu Bố hỏi.
Mặt mũi Nhiếp Tương Vũ đầy hổ thẹn, “Đúng vậy, ba đệ tử kia của ta chia nhau ra trốn, ta quả thật không biết bây giờ bọn họ đang ở đâu. Ta lo lắng mình bị bắt lại, cho nên không có để lại ấn ký trên người các nàng.”
“Vậy người biết Tịch Thần cốc là gì, ở nơi nào không?” Lam Tiểu Bố hỏi.
Nhiếp Tương Vũ lắc đầu, “Ta không biết, nếu như không phải Phủ Ngấn truy sát ta nói ra cái tên Tịch Thần cốc này, ta thậm chí còn không biết là người của Tịch Thần cốc đã luyện hóa Huyền Hà Tiên Vực.”
Lam Tiểu Bố im lặng không nói, theo lời Nhiếp Tương Vũ nói, cái tu sĩ Tịch Thần cốc truy sát tu sĩ Huyền Hà Tiên Vực kia, chắc là không phải đang vì che giấu chuyện bọn họ luyện hóa tiên vực, mà là vì nguyên nhân khác. Thế này quả thật quá phách lối, luyện hóa tiên vực người khác mà còn quang minh chính đại như vậy.
Cảm nhận được hơi thở trên người Nhiếp Tương Vũ trở nên không ổn, Lam Tiểu Bố dứt khoát nói, “Tương Vũ sư tỷ, ta là tiên đình vương của Ngũ Vũ Tiên giới, nếu như ngươi không đển ý, chờ sau khi bí cảnh Hỗn Độn ở đây kết thúc, có thể đến Ngũ Vũ Tiên giới ta. Trước lúc đó, ngươi cứ ở tửu điếm Hòa Bình đi.”
“Đa tạ Ngũ Vũ Vương, ta quả thật không có chỗ đi. Ta còn không chăm sóc tốt Thải Tư, còn phải nhờ đến ngươi cứu giúp, ta thật sự hổ thẹn.” Nhiếp Tương Vũ đứng lên nói lời cảm tạ.
“Vấn đề này không trách ngươi. Ngươi là sư phụ của Lạc Thải Tư, cứ gọi tên ta là được rồi. Còn nữa, Tương Vũ sư tỷ có thể nói toàn bộ quá trình quen biết Lạc Thải Tư cho ta được không?” Lam Tiểu Bố nói.
Nhiếp Tương Vũ nói, “Đó chính là chuyện mấy chục năm trước rồi, khi đó ta đang hành tẩu trong hư không, ngẫu nhiên phát hiện ra một khối thiên thạch không nhỏ. Trước đó ta cũng không để ý lắm, sau đó ta mới phát hiện trên khối thiên thạch kia có một người đang hôn mê, đó chính là Lạc Thải Tư. Lúc đó ta cứu nàng, đồng thời nhận nàng làm đệ tử của ta. Trong tất cả các đệ tử của ta, Thải Tư là người có thiên phú cao nhất.”
“Nàng có nói vì sao nàng xuất hiện trong hư không không?” Lam Tiểu Bố hỏi.
Nhiếp Tương Vũ nói, “Có nói qua, nàng nói lúc đầu chính là muốn tìm ngươi, kết quả bị lạc vào trong một hẻm núi hư không. Có thể nói nàng vẫn còn sống sót chính là đã nhặt lại được một mạng. Lúc đó tu vi của nàng cực thấp, loại tu vi này mà tiến vào trong hẻm núi hư không, nói thật chẳng khác nào đâm đầu vào chỗ chết. Nhưng nàng lại có thể bám vào một khối thiên thạch mà sống tiếp được, thiên thạch kia cũng được nàng giữ lại, nói là Đá Cứu mạng của nàng.”
Lam Tiểu Bố im lặng không nói, Cổ Đạo mất đi, Lạc Thải Tư cũng không rõ sống chết. Vũ trụ Hạo Hãn, hư không rộng lớn đến mức nào? Đừng nói là tu vi hiện tại của hắn, cho dù bây giờ hắn có là Thần Nhân, trong Tiên giới mênh mông cũng chỉ là một sâu kiến mà thôi.
“Thải Tư là người có vận may lớn, sẽ không có chuyện gì đâu.” Cảm nhận được tâm trạng Lam Tiểu Bố không tốt, Nhiếp Tương Vũ chủ động nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận