Khí Vũ Trụ

Chương 1688 - Lam Đạo Quân cường thế. (2)

“Dừng tay, Lam Đạo Quân, ta chỉ muốn hỏi thăm ngươi một chút mà thôi…” Tên CHuẩn Thánh này cảm nhận được khí thể tử vong nghiền ép đến, nhanh chóng lùi ra xa, đồng thời kêu lớn.
Dừng tay? Tuyệt đối không có khả năng dừng tay. Lúc đầu Lam Tiểu Bố có thể nhẹ nhàng nghiền ép tên tu sĩ Chuẩn Thánh tầng năm này, gia hỏa này bây giờ lại không chống cự mà muốn rút đi, vậy thì lại càng đẩy nhanh quá trình tử vong của tu sĩ CHuẩn Thánh tầng năm.
KHi tên Chuẩn Thánh tầng năm này cảm nhận được lĩnh vực của Lam Tiểu Bố hoàn toàn buộc chặt hắn ta, hắn ta không có cơ hội rời đi được thì đã chậm.
Hắn ta vừa mới lấy pháp bảo ra, hai đạo kích mang đã xuyên qua mi tâm tên tu sĩ Chuẩn Thánh này, sương máu nổ tung trong hư không. Không đợi Nguyên Thần của tên tu sĩ CHuẩn Thánh này tràn ra, Trường Sinh Kích đã trực tiếp ghim chặt tu sĩ CHuẩn Thánh này trên mặt đất.
Cùng lúc đó, hai tay Lam Tiểu Bố tựa như phồn hoa nở rộ, đánh ra vô số Pháp Tắc Không Gian, không gian xuất hiện từng đợt dao động, chưa đến nửa nén hương, một thế giới đã bị Lam Tiểu Bố mở ra.
Nhìn thấy Lam Tiểu Bố cuốn hết đồ trong thế giới của tu sĩ Chuẩn Thánh tầng năm này, tất cả mọi người đều im lặng.
Mạnh, thật sự quá mạnh. Cho dù là một nhất chuyển Thánh Nhân, cũng không thể nhanh chóng chém giết một cường giả Chuẩn Thánh tầng năm như vậy. Mà Lam Tiểu Bố chẳng những chém giết đối phương, mà còn xé mở thế giới của đối phương lấy hết đồ đi.
Đề Phật Thánh Nhân cũng im lặng, mặc dù hắn ta có đối diện công kích với Lam Tiểu Bố một chiêu, nhưng mà trong lòng hắn ta vẫn cho rằng thực lực của Lam Tiểu Bố so với hắn ta vẫn còn có chút chênh lệch, chỉ là hắn ta không giết được Lam Tiểu Bố mà thôi.
Bây giờ hắn ta cảm thấy suy nghĩ của mình hình như có chút vấn đề, thực lực của Lam Tiểu Bố thật sự chỉ có chút chênh lệch với hắn ta sao? Đổi thành hắn ta, hắn ta có thể trong thời gian ngắn ngủi giết chết được một CHuẩn Thánh tầng năm sao? Cho dù là Chuẩn Thánh tầng năm trước khi chiến đấu đã hoảng sợ mà lùi bước, hắn ta cũng không thể giết chết dễ dàng như Lam Tiểu Bố.
Một lời không hợp, ngay cả lý do cũng chẳng muốn nói, đã giết chết hai người. Trước đó tên tu sĩ Hợp Thần cảnh của Khôn Trần Thánh Đình đã trốn được một kiếp kia, giờ phút này sau lưng đổ đầy mồ hôi lạnh. Hắn ta cảm thấy mình đúng là đã nhặt lại được một mạng, có thể nói nếu lúc đó tốc độ lùi lại của hắn ta hơi chậm một chút, chỉ sợ đã bị giết chết rồi.
Lam Tiểu Bố đeo Trường Sinh Kích lại lên lưng, quay đầu lạnh mặt nhìn mấy tên Chuẩn Thánh trước đó đã tiến lên một bước, sau khi hắn giết tên Chuẩn Thánh tầng năm kia thì lại lùi ra sau một chút nói, “Từ giờ trở đi, tất cả mọi người lui ra sau vạn dặm. Trong mười giây mà không rút đi, giết không tha.”
Đúng là tuyên ngôn bá đạo, tất cả mọi người hai mặt nhìn nhau, không có một ai dẫn đầu hành động.
Thậm chí những người này còn đang nghĩ, Lam Tiểu Bố quả thật đáng sợ, nhưng mà nếu như có người dẫn đầu cùng nhau tiến lên, bọn hắn nhiều người như vậy chưa chắc không thể giết được tên ĐẠo Quân Lam Tiểu Bố này.
Đáng tiếc là không có ai muốn làm người dẫn đầu, mấy chục tông môn lớn nhỏ ở đây, ai cũng không muốn ra mặt trước,
“10, 9, 8…” Lam Tiểu Bố dứt khoát bắt đầu đếm số, hơn nữa tốc độ đếm của hắn rất nhanh, rất nhiều người hoài nghi khoảng cách giữa hai số này còn chưa đến nửa giây.
Một vài tông môn nhỏ bắt đầu rút lui, đông đảo tông môn lũ lượt kéo về phía sau. Trừ khi choáng váng, lúc này mới ở lại nơi này. Lam Tiểu Bố phá hủy truyền tống trận, cường giả của các đại tông môn phải mất ít nhất là nửa tháng mới đến được đây. Chờ qua nửa tháng, khi cường giả Thánh môn và Thánh Đình tới, đuổi theo Lam Tiểu Bố cũng không muộn.
Tu sĩ từ các đại thánh môn và Thánh ĐÌnh lưu trú ở nơi này cũng bắt đầu lui ra sau, lúc này Lam Tiểu Bố mới ôm quyền nói với Đề Phật Thánh Nhân, “Đề Phật đạo hữu, ta muốn nhờ ngươi giúp một chuyện.”
Đề Phật cười he he, “Đương nhiên là phải giúp rồi, ta đến đây chính là vì giúp đỡ Lam Đạo Quân, đợi lát nữa có đại chiến, Đề Phật ta tuyệt đối không bị rớt lại phía sau.”
Lam Tiểu Bố nói, “Đa tạ Đề Phật đạo hữu, ta nhìn Đề Phật đạo hữu là đã biết đạo hữu là một vị bằng hữu thấu đáo. Ta muốn ở trong phạm vi ngàn dặm này thiết lập một Thánh ĐẠo thành mới, mong Đề Phật đạo hữu giúp ta chuyện này, chủ yếu là bố trí đại trận Thánh ĐẠo thành.”
“Ha ha, không thành vấn đề, đây đối với ta chỉ là chuyện nhỏ.” Đề Phật Thánh Nhân cười ha ha một tiếng, không có chút do dự nào đồng ý với lời Lam Tiểu Bố nói.
Tích Niệm Mạt vội vàng nói, “Ta cũng giúp một tay.”
“Vậy đa tạ Tích sư tỷ.” Lam Tiểu Bố nói.
Còn về Bộc Hòa Thần Đế, hoàn toàn không cần phải nói, hắn ta vốn chính là thủ hạ của Lam Tiểu Bố, giúp đỡ là chuyện đương nhiên.
Lưu Tinh có chút không tình nguyện lắm, nhưng mà thấy mọi người đều đang giúp đỡ, hắn ta chỉ đành đứng ra nói, “Ta và Lam đạo hữu là bạn cũ, giúp nhau là chuyện nên làm.”
Lam Tiểu Bố lấy ra mấy chiếc nhẫn đưa cho bọn họ rồi nói, “Trong này có một ít vật liệu, trước bố trí hộ trận khoanh vùng trong phạm vi vạn dặm, sau đó trong phạm vi ngàn dặm bố trí đại trận Thánh ĐẠo thành.”
Trên người Lam Tiểu Bố thứ khác không nhiều, nhưng vật liệu thì có rất nhiều. Đặc biệt là thế giới của Thân Bất Thánh, đã giúp hắn thu hoạch rất lớn.
Chờ đám người này bắt đầu bố trí hộ trận, lúc này Lam Tiểu Bố mới đi đến hộ trận bên ngoài đạo tắc Hồng Mông, vô cùng dứt khoát lấy Trường Sinh Kích ra đánh xuống.
Oanh! Răng rắc, chỉ một lần, những Ẩn Nặc Thần Trận này đã bị Lam Tiểu Bố đánh nát thành bã vụn, đạo tắc Hồng Mông ngay lập tức xuất hiện trước mặt Lam Tiểu Bố.
Bạn cần đăng nhập để bình luận