Khí Vũ Trụ

Chương 2131 - Vĩnh Sinh ở nơi nào.

Thế sự tang thương, thành bại được mất đều là mây khói. Sinh ở trong nhân thế này, sinh tử tồn vong cũng chỉ trong nháy mắt, được được mất mất, thế đạo đổi thay quá nhanh.
Nhân sinh gặp chuyện không như ý, mười thì chiếm tám chín phần. Cố Ngoạt Trần thở dài một tiếng, đạo tắc Sát Phạt chỉ chớp mắt đã yếu bớt.
Không đúng, đây là thần thông ý cảnh, Quang âm Luân của hắn ta chính là chí bảo ý cảnh. Giờ phút này, Cố Ngoạt Trần hận không thể nào chửi đầu óc mình là heo, dù sao thì hắn ta cũng chơi thần thông ý cảnh, hơn nữa còn có được chí bảo ý cảnh Quang âm Luân. Nhưng bây giờ hắn ta lại bị thần thông ý cảnh cuốn vào, quả thật là ném đi mặt mũi Tạo Hóa Thánh Nhân của hắn ta rồi.
Chỉ trong chớp mắt, rìu lớn của Cố Ngoạt Trần đã cuốn lên một đạo rìu ảnh, đạo tắc rìu văn lạnh lẽo đến cực hạn chém vào hư không, trong nhân thế lúc này bị phá nát. Nhưng mà rìu văn kia vẫn chưa kết thúc, mà dung hợp với ý chí thiên địa của vùng không gian này, cuốn lên đạo tắc Thiên Địa với khí thế sát phạt bàng bạc khóa về phía Mạc Vô Kỵ.
Trong lòng Mạc Vô Kỵ giật mình, xông phá được thế gian thần thông ý cảnh của người khác không phải là không có, nhưng chưa bao giờ có ai giống như Cố Ngoạt Trần, vừa mới xông phá thần thông ý cảnh, đã có thể phản kích lại, loại vận chuyển đạo vận nhanh chóng đến cực hạn này, hầu như không hề chậm lại một giây nào.
Lúc này nếu như hắn không lùi lại, vậy thì chỉ có thể đối mặt với rìu văn của Cố Ngoạt Trần. Nhưng mà hắn lui lại thì Cố Ngoạt Trần nhất định sẽ xông ra khỏi không gian vây kín này.
Mạc Vô Kỵ chỉ có thể lựa chọn lui lại, nhưng mà lúc lui lại, đã đánh ra một chỉ nữa, chỉ thứ hai Thiên ĐỊa.
Không đợi chỉ thứ hai Thiên ĐỊa của Mạc Vô Kỵ hình thành nên không gian sát phạt, sát thế rìu văn của Cố Ngoạt Trần đã ngừng lại, cái cối xay khổng lồ kia đã mài đi tất cả đạo tắc và lĩnh vực của Cố Ngoạt Trần. Rìu văn của hắn ta ở nơi khác có thể ngăn chặn được Mạc Vô Kỵ, nhưng đây là trong không gian Vũ Trụ Ma của Lam Tiểu Bố.
Cảm nhận được khí thế Vũ Trụ Ma đè ép xuống, ánh mắt Cố Ngoạt Trần lóe lên tia tuyệt vọng. Hắn ta biết, mình xong rồi. Ở bất kỳ nơi nào, hắn ta cũng không sợ Lam Tiểu Bố liên thủ với Mạc Vô Kỵ, nhưng mà nơi này chính là Táng Đạo đại nguyên. Trừ loại không gian ác liệt ở trong Táng Đạo đại nguyên này, còn có Vũ Trụ Ma đang lơ lửng trên đỉnh đầu đang không ngừng mài đi lĩnh vực của hắn ta, đạo tắc và ý chí…
OanH! Chỉ thứ hai đánh xuống, thân thể Cố Ngoạt Trần bị đánh thành bã vụn. Không đợi Mạc Vô Kỵ và Lam Tiểu Bố ra tay, thế giới của Cố Ngoạt Trần đã trực tiếp sụp đổ. Tạo Hóa Thánh Nhân cũng có tôn nghiêm của mình, hắn ta không cầu xin tha thứ, cho dù có chết, cũng muốn tự mình kết thúc.
Giờ phút này, toàn bộ thiên địa của Vĩnh Sinh chi địa đột nhiên trở nên ảm đạm, trong hư không mênh mông, vô số đạo tắc vỡ nát, từng đợt đạo vận rên rỉ tràn lan.
Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ cũng dừng lại, hai người nhìn đạo tắc bị phá vỡ trong hư không, còn cả tiếng than thở rên rỉ, có chút trợn mắt há mồm.
Một hồi lâu sau, Lam Tiểu Bố mới lên tiếng, “Gia hỏa này cũng chỉ là một Tạo Hóa Thánh Nhân mà thôi, sau khi vẫn lạc còn khiến cho thiên địa cộng minh như vậy sao? Cái này không hợp thói thường lắm?”
Mạc Vô Kỵ lắc đầu, “Cũng không có gì là không hợp thói thường cả, hắn đúng là Tạo Hóa Thánh Nhân, là người lấy được chính quả ở Vĩnh Sinh chi địa. Loại nhân vật này ở Vĩnh Sinh chi địa chỉ có số lượng hạn chế, nếu như không phải là ở trong Táng Đạo đại nguyên, còn có ngươi sớm dùng chí bảo Vũ Trụ Ma để mai phục, muốn ở chỗ này xử lý hắn, đúng là không dễ dàng gì. Người này cũng xem như là anh hùng, hắn lựa chọn tự vẫn. Nếu như không tự vẫn, mà lựa chọn phản công, ngươi và ta đều sẽ bị thương, hơn nữa còn bị thương không nhẹ. Chính vì vậy, ta không chém tận giết tuyệt, để hắn luân hồi đi.”
Còn một chuyện nữa Mạc Vô Kỵ không nói ra, bởi vì Thiên Địa Thánh Nhân quá chủ quan, kết quả đã mất đi Quang âm Luân. Nếu như Thiên Địa Thánh Nhân còn giữ Quang âm Luân ở trong tay, cho dù có Vũ Trụ Ma đánh lén, hôm nay nhiều nhất chỉ có thể khiến hắn ta bị thương, tuyệt đối không có khả năng trí mạng.
“Thật ra chém giết Thiên Địa Thánh Nhân đối với chúng ta mà nói, không phải lợi ích lớn nhất. Càng đáng tiếc hơn chính là, Thiên Địa Thánh Nhân vẫn lạc, thế giới của hắn ta lại trực tiếp sụp đổ, chúng ta không lấy được gì cả.” Lam Tiểu Bố thở dài, đồng thời cất Vũ Trụ Ma đi.
“Vậy là sao?” Mạc Vô Kỵ hỏi một câu.
Lam Tiểu Bố nói ra, “Ta cảm thấy Vĩnh Sinh Thánh Nhân, Thiên Cơ Thánh Nhân, Lôi Đình Thánh Nhân và Ánh Đạo Thánh Nhân, bốn tên Tạo Hóa Thánh Nhân này không hợp với Thiên Địa Thánh Nhân, chúng ta nên xử lý một hoặc hai tên trong bốn tên Vĩnh Sinh Thánh Nhân kia trước.”
Mạc Vô Kỵ cười cười, “Ngươi nói đúng, năm người bọn hắn quả thật không hợp nhau, nếu không thì Thiên Địa Thánh Nhân cũng sẽ không đặt đạo thành của mình tên là Vĩnh Sinh chi thành. Bây giờ Vĩnh Sinh chi thành không còn chủ nhân, chúng ta có thể quang minh chính đại lấy Vĩnh Sinh chi thành làm chỗ ở của mình. Chúng ta vừa mới Sáng Đạo, cần một chỗ đột phá lên Diễn Giới, còn phải rèn luyện đại đạo của mình nữa. Những nằm gần đây, ta vẫn luôn bị đuổi giết, hoàn toàn không có thời gian dừng lại cẩn thận mài giũa đại đạo của mình. Cũng may có ngươi đến, liên thủ với ta, giúp ta có thời gian thở một hơi.”
Vĩnh Sinh chi địa vô cùng mênh mông, nhưng đạo tràng tốt cũng không nhiều. Trên cơ bản đều đã bị chiếm cứ, mà Vĩnh Sinh chi thành của Thiên Địa Thánh Nhân, tuyệt đối là một trong những cái đạo tràng tốt nhất ở Vĩnh Sinh chi địa. Sở dĩ Mạc Vô Kỵ nói như vậy, là bởi vì hắn biết rõ, hắn và Lam Tiểu Bố muốn chứng đạo Diễn Giới Thánh Nhân, nhất định phải tìm kiếm một nơi an ổn để tiếp tục bế quan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận