Khí Vũ Trụ

Chương 1631 - Tiến đến Bất Chu sơn.

“Bọn người Thiển Kỳ Thánh Nhân đi đâu rồi?” Mặc dù Lam Tiểu Bố biết không lấy được Bàn Cổ Phủ, nhưng vẫn muốn đến Bất Chu sơn nhìn xem. Bất Chu sơn đó, là nơi thần thoại trong truyền thuyết Hoa Hạ. Bây giờ Bất Chu sơn xuất hiện ở Trường Sinh Giới, cho dù như thế nào hắn cũng phải đi nhìn một chút.
Diệp Bách Y đáp, “Sau khi chúng ta rời khỏi nơi này, mới biết còn có một số Thần giới đang dung hợp với Trường Sinh Giới. Trong đó có một tu sĩ đến từ một nơi có tên là Vô Căn Thần Giới, Thiển Kỳ Thánh Nhân nói, ngươi đã từng nói đến Vô Căn Thần Giới, thậm chí nói đến chuyện muốn đi Vô Căn Thần Giới. Cho nên mọi người bàn bạc một chút, chuẩn bị đến Vô Căn Thần Giới.”
“Thiển Kỳ Thánh Nhân đến Vô Căn Thần Giới rồi? Còn nữa, Vô Căn Thần Giới đang dung hợp với Trường Sinh Giới?” Lam Tiểu Bố nghe thấy Vô Căn Thần Giới sắp dung hợp với Trường Sinh Giới, trong lòng vô cùng kích động.
Hắn đang muốn đến Vô Căn Thần Giới,nhưng hoàn toàn không biết Vô Căn Thần Giới ở vị diện nào. Cho nên hắn nhất định phải tìm được Thất Giới Thạch trước, sau đó thông qua Thất Giới Thạch đến Vô Căn Thần Giới. Không ngờ Vô Căn Thần Giới đang dung hợp với Trường Sinh Giới…
Nhưng chuyện này không thích hợp lắm, Vô Căn Thần Giới và Trường Sinh Giới đã dung hợp rồi, vì sao Đại Hoang Thần Giới có đạo tắc Hồng Mông vẫn chưa hoàn thành việc dung hợp với Trường Sinh Giới?
Diệp Bách Y vội vàng nói, “Vẫn chưa dung hợp, nhưng mà chỗ vị diện giữa Trường Sinh Giới và Vô Căn Thần Giới xuất hiện một cái đường hầm hư không, đây cũng là đang trong quá trình dung hợp. Cụ thể phải mất bao nhiêu năm mới dung hợp, không có ai biết. Bây giời quy tắc bên trong đường hầm không gian kia cực kỳ bất ổn, không cẩn thận thì sẽ bị xé nát không còn xương cốt ở trong đó. Trước đó tên tu sĩ đến từ Vô Căn Thần Giới kia có thể đến được Trường Sinh Giới, cũng là nhờ vào may mắn. Bây giờ bọn người Thiển Kỳ Thánh Nhân chỉ đi xem một chút rồi tính tiếp.”
Lúc nói chuyện Diệp Bách Y lấy ra một cái ngọc giản phương vị đưa cho Lam Tiểu Bố. “Đây là vị trí đại khái của đường hầm hư không đến Vô Căn Thần Giới. Chỉ là quy tắc thiên địa biến hóa quá nhanh, nơi này có lẽ lúc nào cũng có thể thay đổi.”
Lam Tiểu Bố nhận lấy ngọc giản nói, “Ta định đi đến nơi khác xem một chút, sau đó mới đến đường hầm không gian đến Vô Căn Thần Giới. Ngươi nói với bọn người Thiển Kỳ Thánh Nhân, nếu như không gian kia không được ổn định, vậy thì đừng nên đi vào.”
Lam Tiểu Bố có cái nhìn rất tốt về Diệp Bách Y, Diệp Bách Y nhìn có vẻ rất bình thường. Nhưng suy nghĩ khá linh động, hơn nữa kỳ ngộ cũng không tệ. Có thể khẳng định, sở dĩ Diệp Bách Y ở lại nơi này chờ hắn, là do suy nghĩ của Diệp Bách Y.
“Được, vậy chúng ta hẹn gặp nhau ở bên ngoài đường hầm hư không đến Vô Căn Thần Giới.” Diệp Bách Y tựa như đã biết câu trả lòi của Lam Tiểu Bố, ôm quyền nói một câu rồi lập tức rời đi.
Nhìn bóng lưng Diệp Bách Y, Lam Tiểu Bố gật đầu. Diệp Bách Y ở nơi này chờ hắn nhất định không phải là ngày một ngày hai, thậm chí đã qua rất nhiều năm. Lúc này quy tắc thiên địa hoàn thiện, vận may gia tăng, là thời khắc tăng cao tu vi tốt nhất. Vào thời điểm này, Diệp Bách Y có thể ở nơi này chờ hắn, có thể thấy được là người cực kỳ mang ơn.

“Đại Hoang Tây Kinh” có nói, “Bên ngoài Tây Bắc hải, ở một góc Đại Hoang, có núi mà không hợp, tên là Bất Chu.”
Lam Tiểu Bố là một người đến từ ĐỊa Cầu, đã nghe được rất nhiều lời đồn về Bất Chu sơn, bây giờ Bất Chu sơn xuất hiện, hắn sao có thể không đến nhìn một chút.
Theo lý mà nói, Bất Chu giáo đi tranh đoạt địa bàn và thiên tài địa bảo ở khắp nơi, chắc hẳn sẽ dễ dàng nghe ngóng được. Nhưng mà trên đường đi Lam Tiểu Bố gặp được mấy người, mỗi lần hắn chặn người lại hỏi thăm đến Bất Chu sơn, người ta đều nhanh chóng chạy đi, hoàn toàn không trả lời.
Qua mấy lần, Lam Tiểu Bố quyết định đổi cách khác, không còn dùng cách thức khách sáo như trước nữa. Lại có một tên tu sĩ đang tìm kiếm bảo vật một mình xuất hiện trong phạm vi thần niệm của Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố tăng nhanh tốc độ cản tên tu sĩ này lại.
Đây là một tu sĩ Hợp Thần cảnh, hắn ta bị Lam Tiểu Bố chặn lại, lập tức đề phòng. Nếu như không phải lĩnh vực của Lam Tiểu Bố đã khóa hắn ta lại, chỉ sợ hắn ta đã chạy trốn rồi.
“Đạo hữu có ý gì vậy? Trường Sinh Hải tài nguyên vô tận, bây giờ ở bất cứ nơi nào cũng có thể tìm được đồ tốt.” Tên tu sĩ này vừa cảnh giác nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố, vừa cẩn thận nói.
Lam Tiểu Bố sửng sốt, lập tức hiểu rõ, vùng biển cả vừa diễn sinh ta kia đã có một cái tên, Trường Sinh Hải.
Lam Tiểu Bố lập tức ôm quyền, “Vị đạo hữu này, ta nghe người ta nói Bất Chu sơn xuất hiện rất nhiều đồ tốt, muốn thỉnh giáo đạo hữu một chút.”
Nghe thấy không phải là đang ăn cướp đồ của mình, mà là hỏi thăm đến Bất Chu sơn, tên tu sĩ Hợp Thần cảnh này lập tức nói, “Thật có lỗi, ta không biết Bất Chu sơn.”
Lam Tiểu Bố sầm mặt, “Sao thế, xem thường ta sao?”
Lúc nói chuyện, lĩnh vực cường đại quét ra, sát ý lập tức bao phủ vùng không gian này trong nháy mắt.
Tu sĩ Hợp Thần cảnh này hốt hoảng, hắn ta khẳng định mình không phải là đối thủ của Lam Tiểu Bố, đành phải ôm quyền nói, “Bất Chu giáo ở Bất Chu sơn vô cùng cường hãn, giáo chủ của bọn hắn là Khoa Trần Thánh Nhân, là một vị nhị chuyển Thánh Nhân, vô cùng cường đại. Hai mươi năm trước, sau khi Khoa Trần Thánh Nhân trở thành nhị chuyển Thánh Nhân đã luận đạo ở Bất Chu sơn ba năm, sau đó lập nên Bất Chu giáo, đồng thời thu nhận mấy triệu đệ tử, cho nên Bất Chu sơn phát triển vô cùng nhanh chóng. Mấy triệu đệ tử này, ở khắp Trường Sinh Giới tìm kiếm thiên tài địa bảo, một khi gặp được nơi có nguyên khí đỉnh cấp sẽ chuyển đến Bất Chu giáo.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận