Khí Vũ Trụ

Chương 1318 - Địa Cầu cũng có công hội.

Sau khi ba người đến Trấn Lương Khê, đã là lúc chạng vạng tối.
Đoàn Tề Vũ ôm quyền nói với Lam Tiểu Bố, “Lam Tiểu Bố, chúng ta từ biệt nhau ở nơi này thôi, ta và sư muội nghỉ ngơi một đêm, ngày mai phải quay về tông môn.”
Lam Tiểu Bố thoạt nhìn không có dao động linh vận, rõ ráng là một phàm nhân bình thường. Mặc dù Đoàn Tề Vũ cũng từ phàm nhân mà lên, nhưng mà bây giờ trên Địa Cầu, bọn hắn là người tu đạo được người người tôn kính.
Đây là do tính tình hắn ôn hòa, chẳng những cứu Lam Tiểu Bố, còn cùng sư muội dẫn Lam Tiểu Bố đến thành thị mà con người ở. Nếu như đổi thành người tu đạo có tính tình kiêu ngạo khác, sẽ hoàn toàn không thèm quan tâm đến Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố vội vàng ôm quyền nói, “Đa tạ hai vị bằng hữu đã giúp đỡ, ta muốn hỏi một chút, hai vị có từng nghe đến một tu sĩ tên là Tô Sầm?”
Tô Sầm? Đoàn Tề Vũ suy nghĩ kỹ một chút, sau đó lắc đầu: “Chưa từng nghe nói đến.”
Lam Tiểu Bố vô cùng thất vọng, hắn lấy hai cái dây chuyền ra đưa cho Lục Bách Nguyên và Đoàn Tề Vũ nói, “Đây là dây chuyện ta ngẫu nhiên lấy được, nghe nói có thể trừ tà, tặng lại cho hai vị.”
Đây là hai món pháp khí phòng ngự, chỉ cần Đoàn Tề Vũ và Lục Bách Nguyên đeo ở trên người, sẽ tự động điều chỉnh cho phù hợp với huyết khí của tu sĩ, người khác sẽ không thể cướp đi. Đứng nói là thực lực của Đoàn Tề Vũ và Lục Bách Nguyên, cho dù là người có tu vi mạnh nhất ở Địa Cầu, cũng không thể nhìn ra được hai cái dây chuyền này là pháp bảo phòng ngự.
Chủ yếu là Lam Tiểu Bố không muốn nhiều chuyện, hắn đến đây để tìm Tô Sầm. Nếu như vì để lộ ra đồ tốt, mỗi ngày đều có một đám người nhàm chán đến tìm, vậy không phải là ý định của hắn.
“Vậy thì xin đa tạ.” Đoàn Tề Vũ rõ ràng cũng không hề để ý, sau khi cùng Lục Bách Nguyên nhận lấy dây chuyền, cảm tạ Lam Tiểu Bố một câu rồi nhanh chóng từ biệt Lam Tiểu Bố, vội vàng rời đi.
Chờ Đoàn Tề Vũ và Lục Bách Nguyên đi xa. Lúc này Lam Tiểu Bố mới nhớ đến chuyện mình vẫn chưa hỏi mượn Đoàn Tề Vũ một ít tiền, trên người hắn ngay cả tiền ở nhà trọ cũng không có.
Có lẽ vì ở gần Luyện Tinh sơn mạch, số lượng người ở Trấn Lương Khê cũng không nhiều, hơn nữa người tới lui đều vô cùng hung hãn. Nhưng mà có rất nhiều cửa hàng, đi mấy bước là có thể nhìn thấy một khách sạn hoặc nhà trọ.
Lam Tiểu Bố đi vòng vo trên đường phố một lát, ở nơi này trừ khách sạn và tiệm cơm, nhiều nhất là các tiệm vũ khí và bệnh viện.
Điều làm Lam Tiểu Bố kinh ngạc nhất là, vậy mà hắn lại nhìn thấy một cái công hội, bên trên công hội không phải là Lương Khê công hội, mà là Võ Giả liên minh công hội.
Mới qua mấy trăm năm, Địa Cầu đã thay đổi quá lớn, bây giờ đã giống như tu chân giới bình thường. Điểm duy nhất khác với tu chân giới chính là, Lam Tiểu Bố không nhìn thấy linh thạch gì cả, phần lớn mọi người đều dùng một loại tiền điện tử để giao dịch.
Lam Tiểu Bố đi vào trong công hội, nhận ra cho dù trời đã tối, bên trong vẫn đèn đuốc sáng trưng, thậm chí còn náo nhiệt hơn cả bên ngoài đường. Trong công hội có quán cà phê, tiệm tạp hóa và cửa hàng vũ khí, cửa hàng thuốc, thậm chí còn có tin tức cề xác chuyến xe và phi cơ. Nêu như không phải bên trên màn hình điện tử to lớn trong công hội có hiển thị các loại nhiệm vụ, tin tức tổ đội và tin tức thu mua, Lam Tiểu Bố đã hoài nghi nơi này chính là một trung tâm thương mại tổng hợp rồi.
Lam Tiểu Bố đi đến ô cửa sổ nhiệm vụ tin tức ngồi xuống hỏi, “Xin hỏi, giá cả tuyên bố tin tức là bao nhiêu?”
“Phát trên màn hình một ngày 13.000.” Một nữ tử mặt có chút tàn nhang nói.
“Ta không có tiền mặt và tiền điện tử, xin hỏi có thể đổi hiện vật không?” Lam Tiểu Bố lại hỏi một câu.
Thiếu nữ chỉ chỉ vào một ô cửa sổ khác không xa, “Bên kia có thể đổi.”
Lam Tiểu Bố nhìn về đó, trên ô cửa kia có viết hai chữ “Mua đồ”, xem ra chuyên dùng để cho người ta bán đồ.
“Cảm ơn.” Lam Tiểu Bố đến ô cửa sổ kia, lấy ra một loại trái cây tươi mới nói, “Ngươi nhìn xem loại trái cây này của ta có thể bán được bao nhiêu tiền?”
Đây chính là Thọ Nguyên Quả lúc trước Lam Tiểu Bố lấy được trong tinh không, Thọ Nguyên Quả có thể tăng thêm 20 năm tuổi thọ. Khi Lam Tiểu Bố lấy được Thọ Nguyên Quả, trình độ cấm chế còn rất bình thường. Sau khi đến Nguyên Châu, hắn mới lập cấm chế lên trên Thọ Nguyên Quả, nhưng mà lúc đó Thọ Nguyên Quả đã héo mất một nửa. Bây giờ Lam Tiểu Bố chỉ tiện tay lấy Thọ Nguyên Quả đã héo một nửa này khôi phục nguyên dạng mà thôi.
Người ngồi sau ô cửa sổ này là một nữ tử tóc ngắn, nàng không biết Thọ Nguyên Quả, nhưng mùi hương thanh mát từ Thọ Nguyen Quả kia, ngửi một chút cũng cảm thấy cả người tỉnh táo hẳn. Nàng lập tức biết đây chính là đồ tốt.
Sau khi Địa Cầu xuất hiện linh khí. Có rất nhiều đồ tốt xuất hiện, phần lớn đều là thứ nàng không biết.
“Ngài chờ một chút.” Nữ tử này nhanh chóng đứng lên, sau đó ấn vào cái nút bên cạnh.
“Bằng hữu, trái cây này có thể bán cho ta không?” Một nam tử trung niên cũng bị mùi hương từ Thọ Nguyên Quả của Lam Tiểu Bố hấp dẫn, đi mấy bước đã đến trước mặt Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố nói, “Đương nhiên là được, chỉ cần ngươi cho ta một cái giá thích hợp là được.”
“Chờ một chút, ta nhìn một chút.” Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, đã có một tên nam tử râu ria từ phía sau chạy đến, sau đó nắm lấy Thọ Nguyên Quả trong tay nữ tử tóc ngắn.
Sau đó hắn lại phát hiện ra mình không biết loại trái cây này, có chút bất đắc dĩ nhìn nam tử trung niên kia hỏi, “Ngươi biết đây là quả gì sao? Chắc hẳn là linh quả có đẳng cấp không thấp?”
Lam Tiểu Bố thầm nghĩ, đây là Địa Cầu mà, nếu như ở tu chân giới chính thức, có người dám giật đồ của công hội, cường giả của công hội sẽ sớm ra ngoài giết chết đối phương, đâu có yên bình nói chuyện như thế này. Chỉ hy vọng tương lai Địa Cầu sẽ không biến thành như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận