Khí Vũ Trụ

Chương 2126 - Cuốn lấy Thiên Cơ Cốt. (2)

Thành Thanh Hàn và Trọng Kiếm Sam bị giết cũng không sao cả, ở Vĩnh Sinh chi địa, người có tư cách vấn đỉnh Tạo Hóa Thánh Nhân thật sự quá nhiều. Bọn hắn chỉ cần thuận miệng nói một câu, sẽ có một đám người đến nịnh bợ bọn hắn.
Thiên Cơ Thánh Nhân lạnh lùng nói, “Cố Ngoạt Trần, đầu óc là thứ tốt, dáng tiếc ngươi lại không có. Ai cũng biết Quang âm Luân là do Mạc Vô Kỵ lấy đi, đầu tiên là ngươi vô duyên vô cơ tiêu diệt Bất Diệt Hải, bây giờ lại đến Thiên Cơ Cốt ta náo loạn. Chắc hẳn xem rằng ở Vĩnh Sinh chi địa này, chỉ có một mình Tạo Hóa Thánh Nhân ngươi nhỉ?”
“Nếu như ngươi nói là Mạc Vô Kỵ, vậy thì hắn ở đâu?” Thiên Địa Thánh Nhân nghiêm giọng nói.
Ánh Đạo Thánh Nhân đột nhiên mở miệng nói, “Thiên Địa Thánh Nhân, ta biết hôm nay ngươi đến đây không chỉ vì đánh vỡ đạo tràng Thiên Cơ Cốt, quan trọng hơn là đến đây hỏi xem ai là người đã lấy đi Quang âm Luân nhỉ? Ta tin rằng ngươi đã sớm biết Quang âm Luân không phải do chúng ta lấy đi, chỉ là muốn để Thiên Cơ Thánh Nhân dùng Thiên Cơ Bàn tính giúp ngươi một chút mà thôi.”
Còn một nguyên nhân nữa Ánh Đạo Thánh Nhân vẫn chưa nói ra, đó chính là Thiên Địa Thánh Nhân muốn từ trong miệng Thiên Cơ Thánh Nhân biết được lai lịch của Thiên Cơ Cốt, còn cả bí mật của Thiên Cơ Cốt. Trên thực tế, chuyện này bọn hắn cũng muốn biết.
Thiên Cơ Thánh Nhân cũng hiểu ra, Thiên Địa Thánh Nhân hoàn toàn biết chuyện Quang âm Luân mất đi không liên quan gì đến hắn ta. Đến đây công kích Thiên Cơ Cốt của hắn ta, trừ chút thù riêng trước đó ra, còn một chuyện nữa là ép hắn ta dùng Thiên Cơ Bàn tính một chút xem Quang âm Luân, hoặc là Mạc Vô Kỵ đã lấy đi Quang âm Luân đang ở đâu. Nói không chừng, còn muốn biết bí mật của Thiên Cơ Cốt.
Nếu như mấy người Vĩnh Sinh Thánh Nhân không đến đây, cuối cùng hắn ta có thể cũng sẽ giúp Thiên Địa Thánh Nhân tính một chút. Đương nhiên không phải cùng Thiên Cơ Bàn, mà là dùng đạo tắc Thiên Cơ của hắn ta.
Bởi vì hắn ta không dám tiếp tục đánh nữa. Không phải hắn ta e ngại Thiên Địa Thánh Nhân, mà là bởi vì hắn ta biết cấm chế trói buộc Thiên Cơ Cốt của hắn ta đã bị phá nát rồi, nếu như bọn hắn tiếp tục đánh nữa, có một người có bảo vật Khai Thiên đến đây, vậy thì sẽ có thể cuốn Thiên Cơ Cốt của hắn ta đi. Cho dù không cuốn Thiên Cơ Cốt đi, cũng cũng có thể sẽ khiến bí mật của Thiên Cơ Cốt bị lộ ra ngoài.
Thiên Cơ Thánh Nhân không để ý đến Thiên Địa Thánh Nhân, dùng Thiên Cơ Bàn suy tính giúp Thiên Địa Thánh Nhân là chuyện không thể nào. Loại chuyện suy tính này, chẳng nhưng tiêu hao lượng lớn tuổi thọ của hắn ta, mà còn hao tổn đạo cơ của hắn ta. Hơn nữa, bây giờ hắn ta cũng không có Thiên Cơ Bàn.
Lam Tiểu Bố biết mình phải nhanh chóng ra tay, bây giờ mấy người kia không đánh, chắc hẳn là không đánh được, nếu như hắn mà còn không ra tay, thì thật sự sẽ không còn cơ hội nữa.
Nghĩ đến đây, Lam Tiểu Bố kích phát 108 lá trận kỳ không quy tắc tạo thành đại trận Na Di, đồng thời mở rộng lối vào Vũ Trụ Duy Mô.
Rầm rầm rầm! Từng tiếng ầm vang nổ tung trong hư không, sau đó là từng đạo cấm chế trói buộc sụp đổ.
Tất cả mọi người đều nhìn thấy Bạch Cốt sơn bị lay chuyển, sau đó chậm rãi bị cuốn vào trong một vòng xoáy đen nhánh.
“Đáng chết…” Thiên Cơ Thánh Nhân phản ứng đầu tiên, đây là có người trộm Thiên Cơ Cốt của hắn ta, giờ phút này hắn ta điên cuồng nhào về phía Lam Tiểu Bố.
Trong lòng Lam Tiểu Bố lo lắng, lúc này nếu như hắn không ngăn cản Thiên Cơ Thánh Nhân, vậy thì hắn có thể sẽ thất bại trong gang tấc. Chẳng những thất bại trong gang tấc mà rất có thể còn bại lộ Vũ Trụ Duy Mô.
Chỉ là quá gấp rồi, chỉ cần Thiên Cơ Thánh Nhân phản ứng chậm thêm nửa giây là được, trong lòng Lam Tiểu Bố thì nghĩ như vậy, nhưng biết mình nhất định phải cản Thiên Cơ Thánh Nhân lại. Hắn cũng không ngờ đến, Vũ Trụ Duy Mô lấy đi Thiên Cơ Cốt không giống như tưởng tượng của hắn, trực tiếp cuốn đi, mà lại từ từ chậm rãi như vậy, vào lúc đông đảo quy tắc đã bị phá nát mà từ từ thu vào.
Mạc Vô Kỵ vừa mới chạy đến nơi này đã nhìn thấy Lam Tiểu Bố muốn thu Thiên Cơ Cốt đi, nhưng Thiên Cơ Thánh Nhân đang vội vàng chạy đến ngăn cản. Lúc này mà hắn không giúp Lam Tiểu Bố một tay, Lam Tiểu Bố rất có thể sẽ thất bại trong gang tấc.
Lúc đầu hắn và Lam Tiểu Bố đã rất hợp ý nhau, huống chi hắn và Thiên Cơ Thánh Nhân còn có đại thù, lúc này Mạc Vô Kỵ không cần nghĩ, trực tiếp đánh một đạo Thần Niệm Tiễn đến đó.
Đã rất lâu rồi hắn không dùng đến Thần Niệm Tiễn, lúc này dùng để ngăn cản Thiên Cơ Thánh Nhân, hoàn toàn là phản xạ theo bản năng.
Vượt qua không gian mà đến, Thiên Cơ Thánh Nhân còn chưa chạm đến lĩnh vực Trường Sinh của Lam Tiểu Bố, đã cảm nhận được một đạo hồn tiễn xé rách hồn phách đánh vào trong đầu hắn ta.
Đây tuyệt đối không phải do Lam Tiểu Bố đánh ra, hắn ta lúc nào cũng đề phòng Lam Tiểu Bố, không thể nào có chuyện khi Lam Tiểu Bố đánh ra Thần Niệm Tiễn này mà hắn ta không biết.
“Cố Ngoạt Trần, tên thất phu nhà ngươi…” Thần Niệm Tiễn đánh vào trong thức hải Thiên Cơ Thánh Nhân, thân hình Thiên Cơ Thánh Nhân đình trệ, há miệng mắng to.
Nhưng mà còn chưa mắng xong, hắn ta đã biết mình đã mắng nhầm người rồi.Đây tuyệt đối không phải do Thiên Địa Thánh Nhân đánh ra, trên thực tế hắn ta đã nhìn thấy người đã đánh lén hắn ta, lại là tên Mạc Vô Kỵ kia. Chỉ là trong thời gian chớp mắt này, cho dù Mạc Vô Kỵ hay Lam Tiểu Bố, đều đã biến mất không còn tung tích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận