Khí Vũ Trụ

Chương 1909 - Tin tức của Thái Xuyên.

TRị Di kính cẩn nói, “Mười hai năm trước ta cảm ngộ được một phần quy tắc Thời Gian, kết thúc bế quan. Bởi vì cảm kích Lam huynh đã giúp đỡ ta, cho nên quyết định vào trong Thái Khư Phần tìm kiếm con Thần Thú kia giúp Lam huynh…”
Cảm kích mình đã trợ giúp nàng? TRong lòng Lam Tiểu Bố khó hiểu, hắn chỉ vì Trị Di không ra tay ba người Mạc Tiểu Tịch cho nên mới tha cho nàng với một lần, hơn nữa còn từng cầu tình giúp ba người kia mà mở một mặt lưới, nhưng không giúp gì cho nàng cả.
Trị Di rõ ràng cũng biết ý nghĩ của Lam Tiểu Bố, dứt khoát nói, “Mục đích chủ yếu ta đến Thái Khư Phần chính là Thời Gian Đạo Quyển, về sau mặc dù không có lấy được Thời Gian Đạo Quyển, nhưng bởi vì tu luyện bên cạnh động phủ của Lam huynh, cảm ngộ được quy tắc Thời Gian, đồng thời ngưng luyện được đạo tắc Thời Gian của chính mình. Đối với ta mà nói, đây là thu hoạch lớn nhất khi ta đến Thái Khư Phần.”
Thì ra là như vậy, trong lòng Lam Tiểu Bố cũng không để ý. Khi hắn tạo dựng đạo tắc Thời Gian, những tu sĩ tu luyện gần không gian của hắn đều có thể cảm ngộ rõ ràng về lý giải quy tắc Thời Gian của hắn, giống như Hồ Thanh Gia nói.
Khi nói câu này, trong lòng Trị Di vẫn có chút bất an trong lòng, nhưng mà sau khi nhìn thấy Lam Tiểu Bố hình như cũng không để ý đến, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm mà tiếp tục nói, “Bởi vì ta nhận được ân huệ của Lam huynh, cho nên muốn thay Lam huynh làm một chút chuyện, vì vậy lúc trước ta đã đi tìm kiếm Thần Thú giúp Lam huynh một chút. Một năm trước, trong một sơn động tàn phá ở Phong Diên cốc, ta tìm được thi hài của một tu sĩ, trong chiếc nhẫn của tu sĩ này, ta thấy có một Ảnh Tượng Thủy Tinh Cầu…”
Lúc nói chuyện, Trị Di đã đưa thủy tinh cầu cho Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố nhận lấy thủy tinh cầu kích phát, lại phát hiện thủy tinh cầu ghi chép lại hình ảnh của Thái Xuyên, Thái Xuyên ở Phong Diên Cốc này lấy được cơ duyên, sau đó chứng đạo. . Chỉ là đến thời khắc quan trọng nhất mà Thái Xuyên chứng đạo, bị một nữ tử và một thanh niên đánh lén. Nữ tử này cầm cố Thái Xuyên lại đưa vào trong thế giới của nàng. Sau đó nữ tử kia và thanh niên nhanh chóng rời đi.
Lam Tiểu Bố giận dữ, đôi cẩu nam nữ này. Rõ ràng hiểu rất rõ về loại Thần Thú như Thái Xuyên, lúc này mới có thể vào thời khắc mấu chốt Thái Xuyên chứng đạo mà khống chế được Thái Xuyên.
Trị Di cẩn thận nói, “Ta đoán tên tu sĩ bị vẫn lạc kia, chắc hẳn đang tìm kiếm cơ duyên trong Phong Diên cốc, kết quả vừa hay nhìn thấy Thần Thú của Lam huynh chứng đạo, cho nên mới dùng thủy tinh cầu ghi chép lại quá trình này. Mà lực chú ý của một nam một nữ kia đều bị Thần Thú đang chứng đạo thu hút, cho nên không để ý đến tu sĩ kia, cũng không ngờ hành động của bọn hắn đã bị người ghi chép lại.”
Lam Tiểu Bố lại nói, “Chỉ sợ không phải là như vậy, chắc hẳn là một nam một nữ kia đã phát hiện ra có người ở bên cạnh, cho nên mới hạ độc thủ, nếu như ta đoán không sai, thi hài tu sĩ mà ngươi nhìn thấy kia, rất có thể là do một nam một nữ kia làm, rất có thể là do bọn hắn hạ độc. Chỉ là tu sĩ ghi chép hình ảnh kia cũng hiêu rõ nhân tính, cho nên hắn dựa theo lý luận dưới chân đèn thì tối, cũng không trốn xa, mà núp ở trong Phong Diên cốc. Kết quả, hắn thật sự tránh thoát được sự truy sát của một nam một nữ kia. Chỉ là cuối cùng hắn không thể bức độc trong người ra, vẫn bị vẫn lạc trong tay đối phương.”
Lam Tiểu Bố vừa giải thích, lại vừa nhíu mày. Đừng nói là quá trình bắt Thái Xuyên của hai người này bị bại lộ, cho dù không bại lộ, hắn đoán hai người này sau khi bắt được Thái Xuyên, nhất định cũng không thể ở lại Thái Khư Phần nữa.
Vũ trụ mênh mông, trên người Thái Xuyên cũng không có ấn ký hắn để lại, hắn biết đi đâu tìm kiếm Thái Xuyên?
Nhìn thấy Lam Tiểu Bố nhíu mày, Trị Di nói một lần nữa, “Lam huynh, lai lịch của hai người này ta có biết một chút.”
“Ngươi biết lai lịch của bọn họ?” Lam Tiểu Bố mừng rỡ nhìn Trị Di.
Trị Di gật đầu, “Tại một góc trong phục sức trên người bọn họ có thêu một cái đại đỉnh thất túc, đây là tiêu chí của Thú Hồn Đạo, Thú Hồn Đạo còn có tên gọi khác là Đệ Nhị Đại Đạo.”
Đệ Nhị Đại Đạo? Lam Tiểu Bố đôt nhiên nhớ đến "Đệ Nhị Đạo Điển" của mình.
Trị Di giải thích,” Nghe đồn tổ sư khai sáng ra Đệ Nhị Đại Đạo là La Hầu, La Hầu lấy được một bản đạo quyển khai thiên, bản đạo quyển khai thiên này nghe nói không hề kém hơn Thời Gian Đạo Quyển, tên là "Đệ Nhị Đạo Điển". Chỉ là La Hầu tu luyện "Đệ Nhị Đạo Điển", vẫn rơi vào kết cục thân tử đạo tiêu, nghe nói sau khi La Hầu sống lại, bản thân đã sửa đổi lại "Đệ Nhị Đạo Điển". Hắn cho rằng thứ "Đệ Nhị Đạo Điển" khuyết thiếu chính là đạo tắc Sát Phạt, cho nên tu luyện "Đệ Nhị Đạo Điển" nhất định phải nắm giữ một cái thú hồn đỉnh cấp, "Đệ Nhị Đạo Điển" sau khi hắn sửa lại có tên là Đệ Nhị Đại Đạo, cũng có thể gọi là Thú Hồn Đạo. Nhưng cũng có người cho rằng, La Hầu đã bị mất đi "Đệ Nhị Đạo Điển", sau đó một lần nữa khai sáng ra đại đạo mới, cho nên gọi là Đệ Nhị Đại Đạo.”
“Cái gì gọi là tu luyện Đệ Nhị Đại Đạo nhất định phải có một thú hồn?” Lam Tiểu Bố trầm giọng hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận