Khí Vũ Trụ

Chương 1445 - Đại thiện nhân. (2)

Lưu Tinh nhìn Lam Tiểu Bố đầy thâm ý, “Cái Đan Tuyền này chính là thứ tốt đó, ngươi phải biết rằng trong vực sâu Di Thần này, thần linh khí thiên địa rất thiếu thốn. Nếu như thần linh khí nơi này thiếu thốn như vậy, thế thì trên cơ bản tu sĩ sẽ không có tài nguyên tu luyện được, vậy thì vì sao tu vi của tu sĩ nơi này lại không ngừng tăng lên? Đó chính là vì có Đan Tuyền.
Mỗi ngày cái Đan Tuyền này có thể phun trào mười hai lần, hầu như cứ qua một canh giờ sẽ phun trào một lần. Thứ được phun ra đều là Thần Nguyên Đan ẩn chứa hơi thở Hỗn Độn và quy tắc thiên địa rõ ràng…”
“Thần Nguyên Đan ẩn chứa hơi thở Hỗn Độn và quy tắc thiên địa rõ ràng?” Lam Tiểu Bố kinh ngạc hỏi.
Hắn đã từng nghe nói đến Thần Nguyên Đan, đây là loại đan dược do thần nguyên ngưng luyện ra, tại nơi có quy tắc đạo vận cực kỳ rõ ràng, đó chính là đan dược tự nhiên, thuần túy là ngưng tụ từ quy tắc thần nguyên. Không có bất cứ thần linh thảo nào, cũng không có bất kỳ đan độc gì, có thể nói là dùng nó để tu luyện thì mạnh hơn thần tinh rất nhiều.
Nhưng Thần Nguyên Đan ẩn chứa hơi thở Hỗn Độn và quy tắc thiên địa rõ ràng, Lam Tiểu Bố thật sự chưa từng nhìn thấy.
“Đương nhiên, đây là đâu chứ? Là Thần Vực Sào Phu Hóa lúc trước. Ở nơi này, chẳng những có không gian Hỗn Độn, mà còn có sô vố hơi thở Hỗn Độn và Hỗn Độn Thần Nguyên. Hơi thở Hỗn Độn và Hỗn Độn Thần Nguyên này, ngưng luyện ra chính là Thần Nguyên Đan ẩn chứa hơi thở Hỗn Độn…”
Lúc Lưu Tinh nói chuyện thì cười tủm tỉm nhìn Lam Tiểu Bố, trong lòng hắn muốn gì, chỉ có chính hắn biết. Giờ phút này trong lòng của hắn đang nghĩ, trên người của Lam Tiểu Bố có Hỗn Độn chi khí, Hỗn Độn chi khí của Lam Tiểu Bố cũng là lấy được từ Thần Vực Sào Phu Hóa ở Bặc Chi Vực. Lúc trước Lam Tiểu Bố dùng Hỗn Độn chi khí dụ dỗ Khúc Bồng vào bẫy, chuyện này hắn biết rõ.
“Vậy thì chẳng phải cái chỗ Đan Tuyền này lúc nào cũng sẽ xảy ra đại chiến sao?” Lam Tiểu Bố không tin mọi người sẽ bình tĩnh ở đó mà phân chia Thần Nguyên Đan.
Lưu Tinh nói, “Nếu như không có Mân Nguyên, vậy thì thật sự sẽ là như vậy. Mân Nguyên này vô cùng lợi hại, hắn cứng rắn ép mọi người bình tĩnh tu luyện xung quanh Đan Tuyền. Khi Đan Tuyền phun đan, rơi vào tay ai thì đó chính là của người đó, không cho phép cướp đoạt. Hơn nữa khi Đan Tuyền phun đan, còn tản mát ra thần linh khí Hỗn Độn, cho dù không thể lấy được Thần Nguyên Đan, cũng có thể dựa vào cái Đan Tuyền này mà tu luyện.”
“Vậy thì chẳng phải ngồi càng gần Đan Tuyền thì càng tốt sao?” Lam Tiểu Bố kinh ngạc nói.
“Cũng chưa chắc, khoảng cách phun đan của Đan Tuyền có gần có xa. Nói chính xác thì, vị trí tốt nhất không phải là nơi gần với Đan Tuyền nhất, cũng không phải là nơi xa nhất, mà là một khoảng cách nhất định. Cho nên cứ qua một khoảng thời gian, Mân Nguyên sẽ điều chỉnh lại vị trí của mọi người.”
Nghe lời Lưu Tinh nói, Lam Tiểu Bố càng cảm thấy Mân Nguyên này là người có bản lĩnh, loại người này cho dù có nhiều đồ tốt, hắn cũng không muốn đoạt.
“Vậy bây giờ chúng ta đi đâu?” Lam Tiểu Bố hỏi, trong lòng đoán chắc Lưu Tinh sẽ dẫn hắn đến Đan Tuyền.
Quả nhiên Lưu Tinh nói, “Bây giờ chúng ta đến Đan Tuyền, ở ngoài Đan Tuyền tu luyện khoảng một năm, là có thể nhận được lời mời luân đạo của Mân Nguyên, lúc đó chúng ta sẽ đến động phủ của Mân Nguyên. Sau khi đến động phủ của Mân Nguyên rồi, ta sẽ có cách.”
Biện pháp cụ thể là gì, Lưu Tinh không nói, Lam Tiểu Bố cũng không hỏi.
Cho dù có ra tay với Mân Nguyên hay không, cái Đan Tuyền kia Lam Tiểu Bố vẫn muốn đến xem một chút.

KHi tiến đến chỗ Đan Tuyền, Lam Tiểu Bố không lên Vẫn Thạch Phi Thuyền của Lưu Tinh, mà bản thân lấy ra một cái thần khí phi hành trung phẩm, không nhanh không chậm đi theo sau lưng Lưu Tinh.
Vừa lên phi thuyền, Lam Tiểu Bố lập tức tạo dựng mô hình kết cấu của bản thân. Con người Lưu Tinh lòng dạ quá sâu, không cẩn thận thì sẽ trúng kế của hắn ta, hắn cẩn thận một chút thì tốt hơn.
Nửa ngày sau, sắc mặt Lam Tiểu Bố có chút khó coi. Lúc trước hắn cho rằng Lưu Tinh thông qua lá độn phù kia mà gắn một đạo ấn ký pháp tắc lên người hắn, bây giờ thông qua mô hình kết cấu mà Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng cho bản thân mình, hắn mới hiểu ra, Lưu Tinh đã sớm hạ ấn ký khác trên người hắn.
Cái này cũng là một đạo ấn ký Pháp tắc. Nếu không có Vũ Trụ Duy Mô, hắn muốn tìm được ấn ký này, sợ rằng chỉ đến khi chứng đạo Chuẩn Thánh mới có thể phát hiện ra.
Lam Tiểu Bố nhíu mày, đối phương hạ ấn ký lên người hắn lúc nào?
Rất nhanh Lam Tiểu Bố đã nhớ lại, là lúc hắn nhảy lên Vẫn Thạch Phi Thuyền của đối phương. Phi thuyền kia là của Lưu Tinh, hắn tùy tiện tiến vào phi thuyền, đương nhiên là sẽ trúng chiêu. Nhưng Lưu Tinh đã hạ một cái ấn ký lên người hắn rồi, vì sao còn muốn hạ ấn ký thứ hai lên người hắn nữa? Chẳng phải sẽ khiến khả năng bị bại lộ tăng lên sao?
Đây là xem thường hắn sẽ không phát hiện ra sao? Trên thực tế nếu như Lưu Tinh không hạ cái ấn ký thứ hai lên người hắn, trong nhất thời hắn quả thật không thể nào phát hiện ra được cái ấn ký thứ nhất này.
Cái ấn ký thứ nhất này đã bám vào Dương Linh lạc của hắn, cái ấn ký thứ hai thì bám vào Hỏa KHinh linh lạc ở tay của hắn.
Mặc kệ rốt cuộc gia hỏa này có tâm tư gì, Lam Tiểu Bố đã quyết định tạm thời không động đến hai cái ấn ký pháp tắc này, chỉ dùng cấm chế khóa hai cái ấn ký này lại, giữ nguyên tại vị trí cũ. Chỉ cần hắn muốn, hai cái ấn ký này có thể biến mất theo suy nghĩ của hắn.
Kiểm tra thân thể của mình xong, Lam Tiểu Bố mới lấy cái hộp ngọc đựng tấm phù lục kia ra, sau khi mở ra hộp ngọc thì lại tạo dựng mô hình kết cấu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận