Khí Vũ Trụ

Chương 1817 - Lam Thanh vào đại lao

Có lẽ phụ nhân này đã quá lâu rồi không vẽ, cho nên khi mới bắt đầu còn có chút ngập ngừng, nhưng mà rất nhanh, nàng đã hạ bút càng lúc càng nhanh, chưa đến một nén nhang, một nữ tử sinh động như thật đã xuất hiện trên giấy.
Ánh mắt nữ tử vô cùng xinh đẹp, chỉ là trên mặt có một vết sẹo cho đao cắt, Lam Tiểu Bố không thể nhìn ra được đây có phải là Tô Sầm hay không, hắn luôn cảm thấy có mấy phần bóng dáng của Tô Sầm. Đặc biệt là đôi mắt kia, nếu như chỉ nhìn con ngươi thôi, thậm chí Lam Tiểu Bố còn nghĩ rằng Tô Sầm đang đứng trước mặt hắn.
“Vết đao trên mặt nàng là sao vậy?” Lam Tiểu Bố hỏi.
Phụ nhân sợ hãi nói, “Khi Tô Sầm còn ở trong ngực mẹ nàng, trên mặt đã có vết sẹo này, không biết là vì sao có.”
Lam Tiểu Bố gật đầu, “Về sau ngoại viện sẽ do Lam Thanh phụ trách, ngươi phụ trách nội viện đi, có chuyện gì thì trực tiếp hỏi Lam Dĩ thiếu gia.”
“Đa tạ thiếu gia, Kỳ Tầm đã hiểu.” Phụ nhân khom người thi lễ.
Lam Tiểu Bố thầm than, nghĩa phụ một kiếp này của hắn là một người lương thiện, hạ nhân bên người hầu như đều là người không có nơi để đi, sau đó được thu nhận.
“Tiểu Bố đại ca.” Thấy Lam Tiểu Bố cất bức tranh đi, Lam Dĩ vội vàng kêu lên.
Lam Tiểu Bố nói, “Lam Dĩ, tương lai nơi này để cho ngươi làm chủ là được rồi. Tạm thời ta sẽ không đi, có chuyện gì không thể giải quyết được có thể đến nói với ta. Còn nữa, nhớ kỹ giúp ta điều tra Tô Sầm đang ở đâu. Bây giờ ta muốn về phòng nghỉ ngơi một chút, đừng đến quấy rầy ta.”
Thấy Lam Tiểu Bố quyết tâm muốn đi, Lam Dĩ đành phải nói, “Được rồi, nhưng mà Tiểu Bố đại ca, ta chỉ tạm thời quản lý sản nghiệp và nhà cửa giúp ngươi thôi. Chờ ngươi có ý định, ngươi lại tiếp nhận sau.”
Lam Tiểu Bố biết ý Lam Dĩ, hắn xua tay, không có tâm trạng tiếp tục nhiều lời, mà sau khi về phòng thì đóng cửa phòng lại.
Lam Tiểu Bố ở trong phòng bắt đầu câu thông với Vũ Trụ Duy Mô, bây giờ hắn còn đang trong quá trình chứng đại đạo Luân Hồi, thế giới của mình nhất định không thể nào mở ra đi vào được. Nhưng mà Lam Tiểu Bố nhanh chóng phát hiện, Vũ Trụ Duy Mô cũng bị đạo vận Luân Hồi bao bọc, trừ khi hắn đã chứng được đại đạo Luân Hồi, nếu không thì đạo vận Luân Hồi này không thể nào tách ra được.
Cái này sớm nằm trong dự liệu của Lam Tiểu Bố, hắn cũng không thèm để ý. Nơi này còn có linh khí mỏng manh, hắn chỉ cần tu luyện, cộng thêm sự hiểu biết về đạo pháp, cho dù không thể nào mở thế giới của mình và Vũ Trụ Duy Mô ra, những vẫn có thể tự vệ được.
Cho dù có chứng đại đạo Luân Hồi hay không, với Lam Tiểu Bố mà nói việc cần phải làm đều giống nhau. Trước tiên là tìm được Tô Sầm, nếu như Tô Sầm đồng ý, một kiếp này hắn sẽ cùng Tô Sầm trải qua.
Thử vận chuyển Trường Sinh Quyết một chút, chỉ trong thời gian ngắn, quanh người Lam Tiểu Bố đã hình thành nên một vòng xoáy linh khí nhàn nhạt. Đây là do linh khí thiên địa quá kém, nếu không thì Lam Tiểu Bố thậm chí chỉ cần mấy ngày là đã có thể diễn sinh ra thần niệm rồi.
Đáng tiếc là, cho dù hắn có diễn sinh ra thần niệm, Vũ Trụ Duy Mô và Trường Sinh Quyết của mình cũng đều bị quy tắc Lục Đạo do đại đạo Luân Hồi của mình diễn sinh ra bao lấy, trước khi chưa chứng đại đạo Luân Hồi, hắn không thể nào mở ra. Sớm biết như vậy, để lại một chiếc nhẫn trong tay là được rồi.
Linh khí mỏng manh, qua nửa ngày, Lam Tiểu Bố vẫn có thể tăng tu vi của mình lên đến Luyện Tinh Hóa Khí Thông Mạch cảnh.
Hắn không phải là không muốn nâng cao tu vi của mình lên, mà trên thực tế hắn không tu luyện, vấn đề tự vệ cũng chẳng sao cả. Hắn không thể nào khống chế quy tắc thiên địa, nhưng lý giải của hắn về không gian có ai có thể sánh bằng? Nói cách khác, bây giờ hắn không có tu vi gì cả. Nhưng một tu sĩ Hư Thần cảnh đến đây cũng đừng hòng có thể giết được hắn. Dù hắn không chạm được đến quy tắc, nhưng hắn cũng có thể thông qua cảm giác mà lợi dụng quy tắc thiên địa.
Chỉ cần tu sĩ Hư Thần cảnh kia có sát ý, hắn sẽ nhanh chóng cảm nhận được, đồng thời khi tu sĩ hư Thần cảnh ra tay, hắn có thể dự liệu được quỹ tích của người đó.
Sau khi tăng tu vi của mình lên một chút, hắn vẫn nên nhanh chóng tìm kiếm Tô Sầm thôi. Còn nữa chính là, năng lực bây giờ của hắn mặc dù gặp phải cường giả cũng có thể tự vệ, nhưng muốn phản sát được thì vẫn có chút khó khăn. Chỉ cần tăng thực lực lên, kết hợp với lý giải và cảm ứng của hắn với quy tắc thiên địa, mới có thể đảm bảo an toàn.
“Tiểu Bố đại ca…” Giọng nói vội vàng của Lam Dĩ vang lên ngoài cửa.
Lam Tiểu Bố mở cửa, khó hiểu nhìn Lam Dĩ. “Chuyện gì thế?”
“Xảy ra chuyện, Lam Thanh bị đánh trọng thương, hơn nữa còn bị giam vào trong đại lao của Điềm Nguyên thành.” Giọng điệu của Lam Dĩ lo lắng còn ẩn chứa bấ tan và sợ hãi. Hắn ta chưa từng trải qua chuyện gì, loại chuyện này còn là lần đầu tiên gặp phải.
Lam Tiểu Bố lập tức nhíu mày, “Người trong nhà Lễ quan sự có quan hệ gì với huyện nha Điềm Nguyên thành sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận