Khí Vũ Trụ

Chương 1016: Lam Tiểu Bố trở về.

“Tiền huynh, nếu bọn hắn đi rồi, nơi này chính là thiên hạ của chúng ta, chúng ta muốn tu luyện như thế nào thì cứ tu luyện thế đó.” Một tu sĩ thiên thần cảnh khác lớn tiếng nói.
Nơi này chỉ còn lại bảy người bọn hắn, quả thật là muốn tu luyện thế nào cũng được.
Tiền Chấn cũng loại bỏ hết mọi tạp niệm, cho dù như thế nào, tăng thực lực của mình lên mới là chuyện quan trọng nhất. Dựa theo tiến độ tu luyện lúc trước của hắn, trong vòng trăm nặm hắn sẽ có cơ hội đụng đến cấp độ Thần Quân.
Thần Quân đó, đến bất cứ nơi nào cũng là một sự tồn tại bề trên. Chờ khi hắn đến thần quân cảnh rồi, ha ha…
“Tu luyện!” Tiền Chấn vung tay lên, bản thân mình chiếm vị trí tốt nhất trước.
Những người còn lại, ai ai cũng nhanh chóng chiếm một vị trí tốt để tu luyện, giờ phút này trong lòng họ chỉ có một suy nghĩ, nhanh chóng tiếp cận thần quân cảnh, thậm chí tấn cấp lên thần quân cảnh rồi rời khỏi nơi này.
Nhưng một chu thiên qua đi, sắc mặt Tiền Chấn lập tức thay đổi.
Thần linh khí lúc này yếu hơn lúc trước rất nhiều, chuyện này thì cũng thôi đi, thần linh khí nơi này có yếu đến đâu đối với bọn hắn cũng là thánh địa tu luyện trước nay chưa từng có.
Đáng sợ nhất là quy tắc thiên địa trở nên mơ hồ, loại quy tắc thiên địa vô cùng rõ ràng kia đã biến mất tăm. Trong loại quy tắc thiên địa mơ hồ này, muốn cảm ngộ thần đạo của mình, thời gian hao tốn phải gấp mấy trăm lần, thậm chí cả mấy ngàn lần lúc ban đầu.
Bọn hắn không phải là thiên tài, lúc tu luyện, cảm ngộ về đại đạo lại quay lại cấp độ tích lũy từng chút một khi trước.
Trong tình huống này mà muốn bước vào cảnh giới thần quân, đừng nói là trăm năm, thêm 1000 cái trăm năm, thậm chí là vạn cái trăm năm cũng chưa chắc có thể đạt được.
KHông chỉ Tiền Chấn, sáu người còn lại cũng cảm nhận được mọi chuyện không bình thường.
Tu luyện một lúc lâu sau, hầu như tất cả mọi người đều đứng dậy.
“Tiền huynh, quy tắc thiên địa ở nơi này không còn rõ ràng như trước đó, nếu cứ tiếp tục như thế…” Một tu sĩ thiên thần cảnh nói, trong mắt hiện lên tia hối hận.
Ở lại nơi này là vì tấn cấp thần quân, nếu như tu luyện trong hoàn cảnh như thế này, đừng nói là trăm năm tiến vào thần quân, chỉ tu luyện đến thiên thần trung kỳ thôi cũng đã tốn sức rồi. KHông, không phải tốn sức, mà là chuyện không thể nào.
Mà trên thực tế, bọn hắn cũng không có nhiều thời gian như vậy để tu luyện, đúng như lời Lam Tiểu Bố đã nói, sớm muộn gì cũng sẽ có người đến.
Một tu sĩ dục thần cảnh đột nhiên nói, “Các vị tiền bối, ta nhớ khi chúng ta vừa mới bắt đầu tu luyện quy tắc thiên địa ở nơi này cũng không tốt hơn lúc này bao nhiêu, thậm chí không khác gì lắm. Nhưng không lâu sau, quy tắc thiên địa nơi này đột nhiên trở nên rõ ràng. Bây giờ lĩnh trưởng đi rồi, chúng ta lại quay về tình trạng ban đầu kia, thậm chí thần linh khí còn không nồng đậm bằng lúc ban đầu…”
Mấy tên tu sĩ thiên thần cảnh liếc mắt nhìn nhau, sau đó đều im lặng.
Mọi người không nói gì, nhưng mà lời tu sĩ Dục thần cảnh kia nói, bọn hắn đều hiểu được. Nói cách khác, chuyện quy tắc thiên địa nơi này trở nên rõ ràng có liên quan đến Lam Tiểu Bố. Lam Tiểu Bố đi rồi, quy tắc thiên địa nơi này lập tức trở nên mơ hồ, khi Lam Tiểu Bố ở đây, nơi này mới thật sự là thánh địa.
Rất rõ ràng, trên người Lam Tiểu Bố có bảo vật đỉnh cấp, nếu không thì chính là công pháp Lam Tiểu Bố tu luyện không hề tầm thường.
Đám người ăn ý không nói gì, lại quay về bắt đầu tu luyện lần nữa.

Lam Tiểu Bố không dựa vào Trận Bàn May Mắn để tìm đường đi mới, hắn dựa theo lối cũ mà quay về. Khi hắn tiến vào rừng bia, thần niệm của hắn đã có thể bao phủ phạm vi trăm trượng, cho nên địa đồ mà hắn khắc họa ra có dấu vết lần theo.
KHông phải Lam Tiểu Bố không muốn dùng Trận Bàn May Mắn, nếu như hắn dùng Trận Bàn May Mắn, nói không chừng Trận Bàn May Mắn sẽ dẫn hắn đến Bi Lâm Thần Vực chân chính.
Cho dù Bi Lâm Thần Vực có tồn tại hay không, ít nhất thì Lam Tiểu Bố bây giờ còn chưa muốn đến đó.
THeo con đường cũ, Lam Tiểu Bố lấy Luân Hồi Oa ra dùng. Cho dù tốc độ của Luân Hồi Oa chậm dần, nhưng Lam Tiểu Bố chỉ cần ba ngày đã có thể xông ra khỏi rừng bia mênh mông vô tận kia, lại đến thần tiệm kia một lần nữa.
Quay đầu nhìn lại rừng bia mênh mông kia một chút, Lam Tiểu Bố đã chuẩn bị xong có thể tu luyện bất cứ lúc nào. Sau đó kích phát Luân Hồi Oa đến mức lớn nhất, mãi đến khi Bách Ly thần thành.
Lúc trước Lam Tiểu Bố từ Bách Ly thần thành đến Bi Lâm Thần Vực cũng mất hơn một năm, bây giờ thực lực hắn đã tăng thêm mấy cấp độ, bây giờ kích phát Luân Hồi Oa, chỉ cần chưa đến ba tháng, Luân Hồi Oa đã đứng bên ngoài Bách Ly thần thành.
KHi Lam Tiểu Bố để tất cả mọi người ở trong tiểu thế giới ra ngoài hết, tất cả mọi người gần như không dám tin tưởng.
“Lĩnh trưởng, lúc này còn chưa đến ba tháng, đã trở về Bách Ly thần thành rồi sao?” Thạch Dật không thể tin được hỏi thăm một câu, nhưng mà không cần Lam Tiểu Bốt trả lời, thần niệm của hắn đã quét đến hộ trận của Bách Ly thần thành.
“Thần độn phù đỉnh cấp quả nhiên là sau khi tấn cấp Dục Thần rồi mới có thể phát huy tác dụng chân chính.” Tỉnh Tử Tự cũng cảm thán nói.
Cho dù bọn hắn có bước vào thiên thần cảnh, khi không có thần khí phi hành giúp đỡ, muốn từ rừng bia quay về cũng cần phải mấy chục năm. Bây giờ chỉ cần dùng thời gian mấy tháng, sợ là thần vương mới có thể làm được?
Lam Tiểu Bố nói, “Chỉ tiếc là chúng ta không có thần khí, nếu có thần khí mà nói, vậy thì sau này sẽ thuận tiện hơn. Càng đáng tiếc hơn là, trình độ trận đạo của ta quá kém, không thể nào bố trí ra truyền tống trận. Tương lai chờ trình độ trận đạo của ta cao hơn rồi, ta sẽ bố trí truyền tống trận, vậy thì chúng ta đến Bi Lâm Thần Vực sẽ nhanh hơn nhiều.”
“Lĩnh trưởng, chúng ta còn đến Bi Lâm Thần Vực nữa sao?” KHổng NHược Điệp lập tức hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận