Khí Vũ Trụ

Chương 2084 - Cướp đi Quang âm Luân. (2)

Chính là lúc này, Mạc Vô Kỵ điên cuồng kích phát tất cả trận văn hư không luyện hóa cấm chế. Giờ phút này chín đạo cấm chế trên Quang âm Luân đều bị trận văn hư không kích phát. Mạc Vô Kỵ đánh ra chín đạo ý chí thần niệm cưỡng ép luyện hóa chín đạo cấm chế này.
Mạc Vô Kỵ nghĩ, hắn ít nhất phải tốn nửa nén hương, các loại đại trận mà hắn bố trí ra, cho dù không thể chặn Thiên Địa Thánh Nhân thời gian quá dài, nửa nén hương vẫn có thể làm được.
Lúc Thiên Địa Thánh Nhân dung hợp Quang âm Luân, nhất định bản thân vô cùng suy yếu, lúc này đạo niệm đại đạo và nguyên thần của Thiên Địa Thánh Nhân đều đang dung hợp với Quang âm Luân, đây chính là lúc hắn ra tay.
Quả nhiên Mạc Vô Kỵ vừa ra tay, Thiên Địa Thánh Nhân lập tức cảm nhận được, hắn ta suýt chút nữa phun ra một ngụm máu. Vậy mà còn có hạng người gan to bằng trời như thế này, đến trộm động phủ của hắn ta. Không đúng, cái này hoàn toàn là đi cướp động phủ của hắn ta, đáng chết.
“Chết đi…” Thiên Địa Thánh Nhân gầm lên giận dữ, một đạo đạo tắc xé rách lập tức đánh về phía Mạc Vô Kỵ. Hắn ta khẳng định người đến không phải là Tạo Hóa Thánh Nhân, chỉ cần không phải là Tạo Hóa Thánh Nhân, cho dù là Diễn Giới Thánh Nhân, đạo tắc của hắn ta cũng có thể xé rách đối phương.
Răng rắc! Trong hư không truyền đến tiếng hộ trận bị vỡ ra, trong lòng Thiên Địa Thánh Nhân trầm xuống, đối thủ đã bố trí trận pháp phòng thủ hư không đến trên đỉnh đầu hắn ta rồi, vậy mà hắn ta lại không phát hiện ra.
“Phốc!” Lực phản cường đại bao trùm đến, Mạc Vô Kỵ há mồm phun ra một ngụm máu. Trong lòng hắn nặng nề, trước đó cho rằng hộ trận của mình có thể ngăn cản đối phương khoảng năm đến sáu giây, bây giờ chỉ qua một giây đã bị xé rách, hơn nữa hắn còn bị phản phệ.
Xem ra hôm nay hắn không thể nào lấy Quang âm Luân đi được rồi, không lấy được Quang âm Luân, chỉ có thể nhanh chóng đi trước.
Khi Mạc Vô Kỵ đang định đi, đột nhiên phát hiện, trận văn hư không của hắn đang bao trùm chín đạo cấm chế đã bị luyện hóa, chuyện này sao có thể? Phải biết rằng hắn chỉ đánh chín đạo đạo niệm ra, cũng chỉ vừa mới bắt đầu luyện hóa. Trong dự đoán của hắn, ít nhất phải qua nửa nén hương, sao lúc này mới qua mấy giây đã bị luyện hóa rồi?
Mạc Vô Kỵ lập tức vui mừng, lúc này phải chạy nhanh, còn quan tâm gì đến chuyện nên hay không nên nữa?
Kích phát đại trận Na Di, toàn bộ động phủ của Thiên Địa Thánh Nhân giống như bị nhổ tận gốc rồi cuốn đi, một khắc sau, Mạc Vô Kỵ đã truyền tống đi mất.
Thiên Địa Thánh Nhân hoàn toàn không ngờ đến chuyện pháp bảo của mình sẽ bị người ta mạnh mẽ lấy đi, hắn ta còn chưa hoàn toàn thu hồi đạo niệm, đã phun ra một ngụm máu.
Đại đạo bị hao tổn lúc này trong mắt hắn ta không phải là chuyện đáng nhắc đến, cho dù hắn ta biết hắn ta có thể lấy lại được Quang âm Luân, nhưng mà loại nhục nhã này hắn ta không thể chấp nhận được. Nhân lúc hắn ta đang suy yếu, cướp đi Quang âm Luân của hắn ta, nếu như Thiên Địa Thánh Nhân hắn ta không thể chỉnh người này đến mức hối hận vì đã sống, hắn ta uổng là Tạo Hóa Thánh Nhân.

Một người đang xếp bằng ngồi dưới đất chặn đi đường đi của Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố dừng lại. Hắn khó hiểu nhìn người trước mắt, đây là một tu sĩ Sáng Đạo cảnh, nhưng đây không phải chuyện quan trọng nhất, quan trọng nhất chính là, hắn cảm nhận được trên thân người này có đạo vận Nhân Quả nhàn nhạt dao động.
Nhân Quả Thánh Nhân Khổng Già, hắn chưa từng gặp qua, nhưng mà thủ hạ Chân Đề của hắn có tu luyện Tiểu Nhân QUả Thuật, cho nên loại dao động đạo vận Nhân Quả này vừa xuất hiện, đã bị Lam Tiểu Bố nắm bắt được.
“Ngươi là Khổng Già? Nhân Quả Thánh Nhân?” Lam Tiểu Bố dừng lại.
Theo lý mà nói, khi người khác đang tu luyện, mở miệng quấy rầy là điều tối kỵ tuyệt đối. Nhưng mà nơi này là Táng Đạo đại nguyên, đổi thành người khác, đừng nói là mở miệng trả lời, nhất định sẽ trực tiếp ra tay. Mục đích của Lam Tiểu Bố chính là tìm Nhân Quả Thánh Nhân, bây giờ gặp được Nhân Quả Thánh Nhân, hắn đương nhiên không có chút ý nghĩ ngại ngùng nào cả.
Tu sĩ dừng cảm ngộ, hắn ta ngẩng đầu lên nhìn Lam Tiểu Bố một chút rồi thuận miệng nói, “Ta không phải Nhân Quả Thánh Nhân, nhưng nếu như ngươi muốn cảm ngộ Nhân Quả Đạo Quyển, có thể lấy cái này. Cái này cũng là ta lấy được, mong đạo hữu đừng quấy rầy ta cảm ngộ đạo pháp.”
Lúc nói chuyện, tên tu sĩ này đã ném một mảnh ngọc giản cho Lam Tiểu Bố, sau đó lại nhắm mắt lại cảm ngộ đại đạo Nhân Quả. Nơi này là Táng Đạo đại nguyên, mỗi một giây đều vô cùng quý giá. Hắn ta dừng cảm ngộ một giây, đại đạo của bản thân sẽ bị mai một mất một phần. Cứ kéo dài tình hình này, sẽ gây nguy hiểm đến mạng nhỏ của mình.
Lam Tiểu Bố nhận lấy ngọc giản, không tiếp tục quấy rầy tên tu sĩ này cảm ngộ đại đạo Nhân Quả, thậm chí một chút khó hiểu cũng không hỏi thăm, ví dụ như ngọc giản có thể cảm ngộ Nhân Quả Đạo Quyển ở chỗ nào.
Dù sao nơi này cũng là Táng Đạo đại nguyên, một khi hiểu rõ một loại đại đạo nào đó, chỉ có thể cảm ngộ bất cứ chỗ nào. Nơi này không thể bố trí bất cứ đại trận phòng ngự nào, cũng không thể tìm kiếm động phủ. Nếu như quấy rầy gia hỏa này trong thời gian dài, chỉ sợ sẽ ảnh hưởng đến mạng nhỏ của gia hỏa này. Cũng không phải ai ai cũng giống như hắn, thông qua đại đạo tự thân cân bằng đạo tắc xé rách trong Táng Đạo đại nguyên.
Trong Táng Đạo đại nguyên rất hiếm khi gặp được tu sĩ, gia hỏa này bị Lam Tiểu Bố gặp được, chỉ có thể nói là vận may không tốt thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận