Khí Vũ Trụ

Chương 570: Ban thưởng đáng sợ. (2)

Có lẽ từ bỏ lần thi đấu đan dược này mới là lựa chọn tốt nhất, nhưng Lam Tiểu Bố hắn kể từ khi bước vào con đường tu tiên này, biết rõ trước mắt có nhiều bảo vật đỉnh cấp như vậy, hắn lại vì sự an toàn của mình mà từ bỏ, thế thì hắn làm sao có thể đi lên đến đỉnh cao được chứ?
Chỉ sợ lần này cuộc thi đấu đan dược không hoàn toàn là vì lời đề nghị của Thanh Phương Tiên vực, những bảo vật này là ai lấy ra, cũng có quyền đưa ra ý kiến.
Trước đó hắn không nghe nói đến dược điển, cũng không nghe nói đến Chân Linh thế giới, Đằng Mạc chỉ nói có một tiểu thế giới mà thôi. Tiểu thế giới và Chân Linh thế giới hoàn toàn không phải là một khái niệm.
Nhiều bảo vật đỉnh cấp như vậy, đều tập trung trên người của người đạt hạng nhất. Chỉ có hai khả năng, một là hạng nhât đã được chỉ định sẵn. Thứ hai là cho dù ai có được hạng nhất, người ta đều có thể dễ dàng lấy được những phần thưởng này đi, miễn cho có tiên đan sư nào khác cầm được.
Đáng tiếc là hắn đến quá muộn, nếu như biết sớm, hắn nhất định sẽ lựa chọn đường lui kỹ càng cho mình, sau đó mới tham gia thi đấu.
Lam Tiểu Bố nhanh chóng nhận được tin tức của Cúc Tú Nhược, Cúc Tú Nhược nói cho Lam Tiểu Bố, các nàng bây giờ đi ngay. Trình âm Dao đã để lại một miếng ngọc giản trong phòng của hắn, trong ngọc giản có nói cách đi vào trong Ô Cốt chiểu trạch.
Lam Tiểu Bố thở phào nhẹ nhõm, Cúc Tú Nhược thật sự quá khéo hiểu lòng người. Nhiều năm lang thang sinh sống bên ngoài như vậy, khiến Cúc Tú Nhược hiểu rõ tin tức mình gửi cho nàng có ý gì. Đó là sau khi thi đấu đan dược sẽ gặp nguy hiểm, bọn họ ở lại chỉ gây thêm phiền phức cho mình mà thôi. Mà để lại ngọc giản cách đến Ô Cốt chiểu trạch, vậy thì không chỉ đưa Tiên Linh mạch cực phẩm cho mình, mà còn để hắn có một con đường chạy trốn.
Thật không biết là ai có phúc, có thể kết đạo lữ với nữ nhân này.
Mộc Tử Phong tiếp tục nói, “Bây giờ mời mọi người tiến vào trong quảng trường thi đấu, cách tiến vào quảng trường, chính là chiết xuất dược dịch Kiếp Cương Tiên Quả trên người mình.”
Sau khi Mộc Tử Phong ngồi xuống, xung quanh quảng trường thi đấu xuất hiện một vòng cấm chế, ở giữa cấm chế có một cái trận môn, bên cạnh trận môn có một lỗ khảm để rót dược dịch Kiếp Cương Tiên Quả.
Một vài tu sĩ dự thi nhanh chóng xếp hàng tiến vào, chỉ cần đổ dược dịch Kiếp Cương Tiên Quả vào trong lỗ khảm kia, trận môn sẽ mở ra, đan sư dự thi tiến vào cửa là được. Nếu như sau khi đổ dược dịch vào, trận môn không có phản ứng, vậy cho thấy độ tinh khiết chưa đạt, một khắc sau người dự thi sẽ bị truyền tống đi.
Đan sư dự thi bị loại đi cực ít, Lam Tiểu Bố cầm lấy bình dược dịch của mình đi theo đám người đến trận môn, sau đó đổ dược dịch Kiếp Cương Tiên Quả vào. Trận môn mở ra, Lam Tiểu Bố bước vào khu vực thi đấu.
Ở đằng xa Uông Quang Tuyền nhìn thấy Lam Tiểu Bố tiến vào khu thi đấu, trong lòng kinh ngạc vô cùng. Hắn biết Lam Tiểu Bố đại biểu cho Đằng Mạc dự thi, theo lý mà nói dược dịch đã bị hắn hủy đi, Lam Tiểu Bố không thể nào tham gia thi đấu được mới đúng. Đã đến gần thời gian tranh tài, sẽ chẳng có ai lấy dược dịch của mình mà đưa cho Lam Tiểu Bố.
Đã như vậy, sao Lam Tiểu Bố còn có thể tham gia được? Lúc đầu hắn còn định vạch trần Lam Tiểu Bố, nhưng không ngờ cách tiến vào khu thi đấu không phải do người kiểm tra, mà là trận môn kiểm tra.
Nhưng hắn không biết, lúc trước Lam Tiểu Bố thả tiếng gió có thể chiết xuất dược dịch Kiếp Cương Tiên Quả một lần nữa, chính là hi vọng thời điểm dự thi, Uông Quang Tuyền có thể nêu ý kiến. Không ngờ lại dùng cách này kiểm tra dược dịch, khiến hắn không thể trả đũa con hàng Uông Quang Tuyền này được.

Sau khi tiến vào khu thi đấu, Lam Tiểu Bố tìm một vị trí ngồi xuống. Loại vị trí ngồi luyện đan này, chỉ cần vừa tiến vào sẽ bị cấm chế khóa lại, trước khi thi đấu kết thúc, không thể nào ra ngoài.
Chờ tất cả mọi người đã ngồi xuống, Mộc Tử Phong lại đứng lên. “Khu vực thi đấu không cho tiến vào nữa, các vị đan sư dự thi chú ý nhắc nhở trước mặt mình. Lần này tổng điểm của thi đấu là 400 điểm, đan hỏa được thống nhất là địa hỏa cấp năm, đan lô có thể dùng của mình. Thời gian luyện đan là năm ngày, năm ngày sau cho dù thành công hay thất bại, đều không cho phép tiếp tục. Nếu vẫn tiếp tục luyện chế, sẽ bị 0 điểm.”
Mộc Tử Phong nói xong, Lam Tiểu Bố đã phát hiện trước mặt mình đột ngột xuất hiện một hàng chữ, xin mời khắc lên ngọc bài bên cạnh vị trí thi tên của mình, đại biểu cho tiên vực và tông môn nào.
Lam Tiểu Bố tiện tay lấy ngọc bài bên cạnh, viết lên, “Lam Tiểu Bố, Thăng Tinh Tiên Đình, Thập Nhất vương tử Đằng Mạc.”
Ngọc bài biến mất, trước mặt Lam Tiểu Bố xuất hiện một trận bàn khống chế địa hỏa. Lam Tiểu Bố nhìn một chút nơi vừa xuất hiện chữ viết, bây giờ là một nút truyền tống nhỏ. Trên cái nút kia có một dòng chữ nhỏ nhắc nhở, “Chuẩn bị sẵn sàng, xin ấn nút truyền tống, bắt đầu truyền tống tiên linh thảo.”
Lam Tiểu Bố ấn nút xuống, hơn một trăm gốc tiên linh thảo lập tức xuất hiện trước mặt của hắn. Khiến Lam Tiểu Bố khó hiểu là, trong này lại có mười mấy gốc tiên linh thảo cấp năm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận