Khí Vũ Trụ

Chương 1687 - Lam Đạo Quân cường thế.

Nhưng mà Lam Tiểu Bố cũng không kích động mà lập tức lấy danh nghĩa ĐẠo Quân Đại Hoang Đạo Đình phát ra đạo ngôn sáp nhập Trường Sinh Giới, nếu như bây giờ hắn tuyên bố đạo ngôn, vậy chờ hắn chính là vô số cường giả vây công.
Nơi này thánh môn và Thánh Đình san sát, không có một cái nào muốn bị quản thúc. Đừng nói là nơi này đang dung hợp với đông đảo giới vực khác, cho dù ở Đại Hoang Thần Giới, Thiên Đình cũng chỉ có thể quản một phần ba mẫu đất ở đây. Cái gì mà Tây Phương giáo, Tiệt giáo, Xiển giáo, Nhân giáo, các đại Đế Quân, đạo tràng, có mấy cái tình nguyện chịu Thiên ĐÌnh quản?
Nơi này lại có càng nhiều căn cứ của cường giả vũ trụ, đều là cường giả đến từ một phương giới vực, những cường giả này nếu như chấp nhận bị người khác quản, đó mới là chuyện lạ.
Trước đó Lam Tiểu Bố ở Đại Hoang Thần Giới thành lập ĐẠo Đình, Đại Hoang Thần Giới muốn dung hợp với Trường Sinh Giới, bọn hắn cũng không có cách nào. Bây giờ quy tắc thiên địa hoàn thiện, vận may tăng vọt, Trường Sinh Giới có thể một mình thành một giới, không có người nào lại muốn đi dung hợp với Trường Sinh Giới hay các giới vực khác. Dung hợp thì cũng thôi đi, còn có thêm một cái Đạo Quân, đây là chuyện bất cứ Thánh Đình và thánh môn nào đều không cho phép.
Nhìn thấy Lam Tiểu Bố đi đến chỗ đạo tắc Hồng Mông, đông đảo đệ tử thánh môn hoặc tiên quan Thánh Đình đều không ngăn cản. Trước đó tên Thần Vương của Khôn Trần Thánh Đình kia chỉ mới ngăn cản một chút, thậm chí còn chưa nói được mấy lời, đã bị Lam Đạo Quân dùng một kích đánh chết. Không chỉ như vậy, ngay cả thế giới cũng bị xé mở.
Rất nhiều người sở dĩ dám phách lối, là bởi vì xem như mình có bị người giết thì cũng có cơ hội trùng sinh. Rất nhiều tu sĩ đều thích bỏ vào trong thế giới của mình một đạo thần hồn, nếu làm như vậy, cho dù bị giết, chỉ cần đạo thần hồn này còn, vậy thì sẽ có cơ hội trùng sinh.
Nhưng người ta ngay cả thế giới của ngươi cũng trực tiếp xé mở, ngươi làm sao mà trùng sinh? Không nhìn thấy tên Hợp Thần của Khôn Trần Thánh Đình kia sao, sau khi biết Lam Tiểu Bố là ĐẠo Quân, ngay cả rắm cũng không dám thả một cái đã đi sao?
Tất cả mọi người cho rằng Lam Tiểu Bố nhất định sẽ hủy Ẩn Nặc Thần TRận che dấu đạo tắc Hồng Mông đi, chuyện này người khác không dám làm, nhưng ĐẠo Quân Đại Hoang Đạo Đình thì đương nhiên dám làm.
Không có ai hoài nghi lá gan của Lam Tiểu Bố, lúc trước Lam Tiểu Bố lấy sức một mình gây ra đại chiến giữa mười mấy thánh môn, cuối cùng còn có mấy Ngụy Thánh vẫn lạc.
Không chỉ như vậy, Lam Tiểu Bố còn vọt vào trong Đại Kính qua bích cốc tại Thái Hàn Thánh Sơn của Đại Thánh Nhân Côn Vi, loại chuyện này người khác dám làm sao?
Chính Đề Phật Thánh Nhân đi theo Lam Tiểu Bố cũng nghĩ rằng Lam Tiểu Bố sẽ phá bỏ Ẩn Nặc Thần Trận, xem tình hình của đạo tắc Hồng Mông một chút.
Nhưng sau khi Lam Tiểu Bố đến gần vị trí Ẩn Nặc Thần Trận, đột nhiên lấy Trường Sinh Kích ra. Trường Sinh Kích cuốn theo một đám kích mang đánh ra, không gian lập tức truyền đến tiếng pháp tắc nổ tung.
Một đống truyền tống trận được bố trí ở bên ngoài đạo tắc Hồng Mông, bị đám kích mang này xé thành bã vụn.
Truyền tống trận ở nơi này sở dĩ được bố trí ở cùng một chỗ, một là vì tiết kiệm vật liệu, hai chính là sẽ hình thành đám truyền tống trận, khi truyền tống sẽ tăng thêm tính ổn định.
Đáng tiếc là, bản thân Lam Tiểu Bố đã là một Thần Trận Tôn cấp tám, lý giải về quy tắc Không Gian đã vô cùng thông triệt, nếu không thì sao có thể có được thần thông thuấn di? Đánh một kích này ra, thậm chí không cần đến lần thứ hai, đống truyền tống trận này đã bị hắn xé nát.
Hai mắt Đề Phật Thánh Nhân sáng lên, quả nhiên là cường giả Viễn Cổ, nghĩ chu đáo hơn người bình thường rất nhiều. Hủy đám truyền tống trận này đi rồi, vậy thì có nghĩa trong thời gian ngắn cường giả của mấy đại thánh môn và Thánh Đình không thể nào đến được, khoảng thời gian này, sẽ không có bất cứ kẻ nào là đối thủ của Lam Tiểu Bố. Nếu không có người nào là đối thủ của Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố đương nhiên có thể muốn làm gì thì làm.
Nhưng mà Đề Phật Thánh Nhân sẽ không cho rằng mình cũng không bằng Lam Tiểu Bố, sở dĩ hắn ta không nghĩ đến chuyện hủy truyền tống trận, không phải vì hắn ta không bằng Lam Tiểu Bố, mà vì hắn ta không cần phải e ngại gì cả. Hắn ta là một nhị chuyển Thánh Nhân, cho dù có cường giả thông qua truyền tống trận đi đến đây thì sao chứ? Trực tiếp đánh là được. Đánh không lại thì cũng không sao cả, hắn ta có thể đi. Vùng vũ trụ này, vẫn chưa có người nào có thể ngăn chặn không gian chạy trốn của Đề Phật hắn.
Lam Tiểu Bố khác với hắn ta, Lam Tiểu Bố không thể trốn, hắn nhất định phải ở lại nơi này giữ vững đạo tắc Hồng Mông.
Nhìn thấy Lam Tiểu Bố đánh nát trận kỳ truyền tống, một tu sĩ CHuẩn Thánh tầng năm không nhịn được xuất hiện trước mặt Lam Tiểu Bố, “Lam Đạo Quân, ngươi có ý gì?”
Lam Tiểu Bố không đánh nát đám truyền tống trận thì không sao cả, bởi vì chờ Lam Tiểu Bố mở Ẩn Nặc Thần Trận bên ngoài đạo tắc Hồng Mông, các cường giả của đại thánh môn và Thánh Đình sẽ sớm truyền tống đến đây. Lam Tiểu Bố có lợi hại đến đâu, có thể đối phó được với nhiều cường giả như thế không?
Bây giờ Lam Tiểu Bố đột nhiên ra tay đánh nát đám truyền tống trận, vậy thì có nghĩa là những cường giả kia không thể nào đến đây trong thời gian ngắn. Cái này còn tính là tốt, nếu như có người đang trong quá trình truyền tống, hành vi này của Lam Tiểu Bố, có khả năng rất lớn khiến những tu sĩ đang truyền tống kia đột ngột bị ném vào hư không nào đó, thậm chí còn bị hư không sai chỗ nghiền sát thành bã vụn.
Lam Tiểu Bố nhìn thấy Chuẩn Thánh này đến lảm nhảm, ngay cả nửa câu cũng không muốn nói, Trường Sinh Kích cuốn lên từng đạo pháp tắc sát phạt, những pháp tắc sát phạt này trong chớp mắt đã khóa vùng không gian này lại. Thời gian đối với hắn mà nói rất hạn hẹp, hắn không có thời gian để lải nhải, không phục thì đánh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận