Khí Vũ Trụ

Chương 772: Tửu điếm Hòa Bình trên Hư Không Thạch.

Lam Tiểu Bố đứng ở biên giới Hư Không Thạch, nhìn Thẩm Sâm, “Thẩm Sâm, ngươi mà còn dám lải nhải thêm nửa chữ nữa, người có tin ta trực tiếp giết luôn Thanh Phương Tiên vực của ngươi không? Thanh Phương Tiên vực lợi hại lắm sao? Thế nào ta cũng có thể diệt hết.”
Thẩm Sâm ngừng lại một chút, nhìn Tiềm Cung còn đang kêu rên ở kia, hắn thật sự không dám nói nhảm tiếp nữa. Bàn về thực lực, hắn cũng không mạnh hơn Tiềm Cung, thậm chí còn yếu hơn một chút. Mà Ngũ Vũ Vương trước mắt này chính là một tên điên, chẳng những là tên điên, mà còn là tên điên có thực lực đáng sợ đến kinh người.
Thấy Thẩm Sâm đã ngậm miệng lại, lúc này Lam Tiểu Bố mới ôm quyền nói với đông đảo tiên đình vương của những tiên vực còn lại, “Các vị tiên đình vương, nói thật, cái Hư Không Thạch này ta hoàn toàn có năng lực độc chiếm một mình, sau đó bán vị trí cho mọi người. Nhưng ta không muốn làm như vậy, bởi vì lần này dù sao cũng là tai nạn của vị diện tiên giới, ta không muốn dựa vào tai nạn này mà phát tài.”
“Ngũ Vũ Vương thật khảng khái. TRái phải rõ ràng, ta vô cùng khâm phục loại người đại nghĩa, nhận rõ thị phi như Ngũ Vũ Vương.” Một tiên đình vương lớn tiếng nói.
Sau khi lời này vừa dứt, lại có hơn mười người phụ họa.
Lam Tiểu Bố biết đây là đang vuốt mông ngựa, những người này miệng nói thì rất hay, nếu như có người thật sự không muốn giao địa bàn ra, có lẽ sẽ xảy ra một trận hỗn chiến. Nơi này quả thật đã được hắn bố trí rất nhiều loại tiên trận, nhưng người ta nhiều người, có thể ở bên ngoài từ từ đánh vào.
Chuyện hắn có thể bố trí Hư KHông tiên trận lúc này nhất định đã bại lộ, cho dù không thể tìm thấy được tiên trận đế Hư Không cấp chín, nhưng đông đảo tiên đế công kích trong thời gian dài, vẫn có thể phá hủy Hư Không tiên trận mà hắn bố trí. Dù sao thì nơi mà hắn khống chế cũng chỉ lớn có bấy nhiêu.
HƠn nữa, tiên giới mênh mông, ai biết có tiên trận đế hư không nào hay không? Chỉ cần có một tiên trận đế hư không, vạch ra rõ được vị trí Hư Không tiên trận của hắn, vậy thì hắn chỉ có nước đi bán muối thôi.
Sở dĩ Thẩm Sâm phải chịu thiệt thòi, là bởi vì hắn ta quá khinh thường hắn, ban đầu cũng không biết toàn bộ nơi này đã bị hắn bố trí Hư Không tiên trận mà thôi. Chỉ cần Thẩm Sâm coi trọng hắn một chút, cho dù Thẩm Sâm không làm được gì hắn thì hắn cũng sẽ không làm gì được Thẩm Sâm.
Lam Tiểu Bố tiếp tục nói, “Ta dự định chia Hư Không Thạch thành 130 vị trí, vị diện tiên giới chúng ta có tất cả là 108 tiên vực, mỗi tiên vực sẽ chiếm được một vị trí mà không có bất cứ điều kiện nào. Còn dư hai mươi hai vị trí, ta chia nó làm thành cửa hàng, đây cũng là vì sự thuận tiện cho các tu sĩ ở trên Hư Không Thạch. Cửa hàng này bất kỳ ai cũng có thể mua sắm, cho nên hai mươi hai vị trí này, cần phải bỏ ra Tiên Linh mạch thượng phẩm hoặc đồ vật có giá trị tương đương, tiên tinh và Tiên Linh mạch thượng phẩm trở xuống ta không lấy. Các vị có ý kiến gì không?”
“Ta không có ý kiến.” Lúc này lập tức có người lớn tiếng nói. Sau đó hầu như chín phần người đều lớn giọng bảo không có ý kiến gì.
Thế này thì còn ý kiến gì nữa? Lam Tiểu Bố đã chủ động chia Hư Không Thạch ra cho mọi người mà không có bất cứ điều kiện gì cả, chẳng lẽ ngươi còn không cho phép người khác được kiếm thêm chút thu nhập sao?
Thẩm Sâm đã hận không thể giết chết Lam Tiểu Bố, bây giờ hoàn toàn không dám nói nhảm nửa câu, Lam Tiểu Bố chỉ nói mấy câu đã được đa số tiên vực ủng hộ, hắn vừa mới tổn thất nặng nề, bây giờ Thanh Phương Tiên vực lấy cái gì mà đấu với người khác?
Lam Tiểu Bố lại nói lần nữa, “Nếu như thế, vậy ta chia Hư Không Thạch thành 130 vị trí. Hai mươi hai vị trí trong đó ta sẽ cắt tách ra, còn 108 vị trí còn lại, mọi người rút thăm đi, rút được nơi nào thì sẽ ở chỗ đó. Các vị có dị nghị gì không?”
Lam Tiểu Bố vừa nói xong câu đó, hắn bỗng nhiên cảm thấy có gì đó kỳ quái, tựa như có một đạo quy tắc đột nhiên trở nên rõ ràng, hắn lập tức hiểu ra chuyện gì.
Hư Không Thạch sẽ hoàn toàn bị phong ấn lại trước ba năm, nói cách khác, muốn tham gia vào bí cảnh Hỗn Độn trên Hư Không đảo mười năm sau, nhất định phải đến Hư Không Thạch trước ba năm để chờ, nếu không sẽ không thể vào được.
“”Hư Không Thạch sắp bị phong ấn?” Có tiên đình vương ngạc nhiên kêu lên.
Vừa nghe thấy lời ấy, Lam Tiểu Bố biết tin tức này không chỉ có một mình hắn cảm nhận được, mà tất cả mọi người ở đây đều cảm nhận được.
Ngũ Thiên Thành nghiêm giọng nói, “Ta còn tưởng chỉ có một mình ta cảm nhận được, xem ra trước khi Hư Không đảo mở ra, Hư Không Thạch sẽ bị phong ấn lại.”
Vốn dĩ còn có rất nhiều người định ở lại bên ngoài Hư Không Thạch, chờ bí cảnh Hỗn Độn mở ra thì lại vào trong cũng như nhau, bây giờ nghĩ lại, đây là ý nghĩ ngây thơ đến mức nào. Hư Không Thạch tồn tại, rất có thể là vì bí cảnh Hỗn Độn trong Hư Không đảo.
“Ngũ Vũ Vương, Tịch Đình thương hội ta muốn mua một vị trí, xin hỏi giá bao nhiêu?” Hoành Thiên Quân làm sao còn nhớ được thù hận giữa mình và Lam Tiểu Bố.
Rất rõ ràng, nơi này bây giờ là do Lam Tiểu Bố định đoạt, cho dù tìm Lam Tiểu Bố tính sổ như thế nào, trước tiên phải tìm được một vị trí trên Hư Không Thạch trước rồi nói.
Lam Tiểu Bố nhìn thoáng qua Hoành Thiên Quân, Tịch Đình thương hội, đây cũng là một thế lực có thù lớn với hắn. Nếu như hôm nay không phải hắn dựa vào Hư Không Khốn Sát tiên trận ngăn cản Thẩm Sâm, chỉ sợ người thứ hai nhào lên ra tay với hắn sau Thẩm Sâm chính là Tịch Đình thương hội.
Tịch Đình thương hội vừa ra mặt, các đại tiên môn, tiên tộc cũng kéo nhau tiến lên muốn lấy một vị trí.
Bên trong bí cảnh Hỗn Độn có bao nhiêu đồ tốt, dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ được. bây giờ trước khi bí cảnh Hỗn Độn mở ra thì nơi đây sẽ bị phong ấn lại, vậy thì có ở lại bên ngoài Hư Không Thạch chờ đợi cũng chẳng có chút ý nghĩa nào. Lúc này, giá trị vị trí trên Hư Không Thạch không có nào đánh giá được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận