Khí Vũ Trụ

Chương 411: Không có thời gian. (2)

Lam Tiểu Bố cũng vô cùng cao hứng, tông môn mới bắt đầu đã có ba Kim Tiên rồi.
“Tông chủ, ngươi có biết đến trận bàn Thời Gian chưa?” Phục Thiên Ngấn nói.
Trận bàn Thời Gian? Lam Tiểu Bố hỏi, “Là thứ có thể khống chế thời gian sao?”
Phục Thiên Ngấn lắc đầu, “Không phải, nghe đồn Hồng Quân Thánh Nhân đạt được một mảnh Luân Hồi Thụ tàn phiến, sau đó dùng Luân Hồi Thụ tàn phiến này luyện chế ra trận bàn Thời Gian. Suy nghĩ của Thánh Nhân là việc tu đạo tiêu hao quá nhiều thời gian, nếu như có trận bàn Thời Gian, tu luyện bên trong trận bàn, chẳng phải là có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian hay sao?
“Biện pháp rất hay.” Lam Tiểu Bố nhịn không được khen, trong lòng của hắn thì đang suy nghĩ Luân Hồi Thụ là gì?
Phục Thiên Ngấn nói, “Chỉ là sau khi luyện chế ra trận bàn Thời Gian rồi, Thánh Nhân phát hiện ra hiệu quả khống chế thời gian của trận bàn Thời Gian quả thật đã đạt đến yêu cầu của hắn, ở bên ngoài một năm thì thời gian bên trong trận bàn Thời Gian đã trôi qua gấp mấy chục lần. Nhưng vấn đề là, trong trận bàn Thời Gian không thể tu luyện được. Cho dù ngươi tu luyện ở trong trận bàn Thời Gian vài vạn năm, cũng không bằng tu luyện ở bên ngoài một tháng. Bởi vì trận bàn Thời Gian không thể nào giúp tu sĩ cảm ngộ quy tắc Thiên Đạo, không cách nào cảm ngộ được quy tắc Thiên Đạo thì tu luyện còn ý nghĩa gì nữa.”
Lam Tiểu Bố giật mình, thứ này không thể tu luyện, nhưng hắn có thể dùng để nghiên cứu Trận Đạo và Khí Đạo mà.
Phục Thiên Ngấn tiếp tục nói, “Cái trận bàn Thời Gian này trở thành một thứ giống như gân gà, sau này đã nằm trong tay Nguyên Thủy Thánh nhân. Nguyên Thủy Thánh Nhân lại giao trận bàn Thời Gian này lại cho Hoàng Long chân nhân, tính tình của Hoàng Long chân nhân hiền hòa, trong một lần tụ hội đã tiện tay tặng trận bàn Thời Gian cho một người không nổi tiếng lắm, tên là Tả Văn Hi.”
“Hoàng Long chân nhân này cũng hào phóng thật, khó trách lại là Thượng Tiên.” Lam Tiểu Bố cảm thán, những Thượng Tiên này thật là rộng lượng, trận bàn Thời Gian mà nói đưa là đưa.
“Trận bàn Thời Gian vốn là thứ gân gà, trừ việc chênh lệch thời gian ra thì không dùng được gì cả. Cho dù dùng nó để cảm ngộ Đan Đạo, Khí Đạo đều không được.” Thường Khuynh Sương cũng đã nghe nói đến chuyện này, thuận miệng nói ra.
Phục Thiên Ngấn lắc đầu, “Không chắc, trận bàn Thời Gian trừ việc không thể dùng để tu luyện ra, vẫn có thể cảm ngộ những đạo khác, chỉ là rất phiền phức mà thôi. Ví dụ như nếu tông chủ muốn cảm ngộ Trần Đạo, có thể liên tục thử nghiệm bên trong trận bàn Thời Gian, gặp phải nơi mà mình không thể cảm ngộ được, có thể rời khỏi trận bàn Thời Gian ra ngoài, sau khi cảm ngộ xong đạo lý đó rồi, lại tiến vào trong trận bàn Thời Gian thử nghiệm.”
Nói cách khác, dùng trận bàn Thời Gian cảm ngộ Trận Đạo, cần ra ra vào vào. Lam Tiểu Bố không thèm để ý chút nào, nếu hắn có trận bàn Thời Gian. Có lẽ hắn không thể tu luyện trong trận bàn Thời Gian, nhưng có thể ở bên trong đó cảm ngộ Trận Đạo và Khí Đạo.
“Vậy Tả Văn Hi kia ở đâu?” Lam Tiểu Bố vội vàng hỏi, hắn muốn đi tìm Tả Văn Hi. Trận bàn Thời Gian này đối với người khác là gân gà, nhưng đối với hắn lại có tác dụng rất lớn.
Phục Thiên Ngấn nói, “ Vì Tả Văn Hi cực kỳ yêu thích Khí Đạo, sau này đã sáng lập nên Bồng Nhạc Tiên Khí Tông, hắn cũng là tông chủ đời thứ nhất. sau khi vũ trụ Đại Hoang thay đổi, năm đại vũ trụ dung hợp lại tạo thành Ngũ Vũ Tiên Giới, Bồng Nhạc Tiên Khí tông như thế nào ta cũng không biết nữa.”
Lam Tiểu Bố lấy ra một vài lá trận kỳ đưa cho đám người Phục Thiên Ngấn, “Ta lập tức đi tìm Tả Văn Hi, các ngươi có chuyện gì thì lập tức thông báo cho ta biết, những trận kỳ này là trận kỳ hộ tông của chúng ta. Hộ trận của tông môn mặc dù chỉ mới là tiên trận cấp một nhưng chỉ cần bảo vệ tốt, vẫn sẽ có tác dụng rất lớn.”
Nghe thấy hộ trận tông môn đã được thăng cấp lên thành tiên trận cấp một, bọn người Phục Thiên Ngấn mừng rỡ vô cùng. Trên thực tế ở cửu trọng thiên, có thể bố trí ra tiên trận phần lớn là môn hạ của Thánh Nhân, mời họ ra tay một lần cũng không dễ dàng gì. Lúc trước hộ trận tông môn của Dược Hương cốc cũng chỉ là một tiên trận cấp ba mà thôi, đây là đã bỏ ra cái giá rất lớn mới có thể mời người bố trí.
Rời khỏi Đại Hoang Tiên Môn, Lam Tiểu Bố lập tức biết bản thân mình chắc chẳn phải làm như vậy. Lúc Ngũ Vũ Tiên Giới dung hợp lại, nơi hắn đang ở chính là Ngũ Trọng Túy Thiên. Trên người hắn có một phương vị cầu đại khái về Tiên giới lấy được từ trong tay Ngôn Cập Giản, nhưng bây giờ phương vị cầu này đã không còn tác dụng gì nữa rồi.
Toàn bộ ngũ trọng thiên đã biến mất, hắn sửng sốt không thể tìm được nơi mà phương vị cầu đã chỉ ra. Trên đường đi gặp phải rất nhiều phường thị tạm thời, còn có một số tiên thành đang xây dựng lên, đương nhiên cũng có một vài tiên thành được xây dựng rất tốt. Ngoài ra còn có không ít nơi đang chuẩn bị khai tông lập phái như Đại Hoang Tiên Môn.
Người có cùng suy nghĩ với Lam Tiểu Bố rõ ràng không hề ít, những người này đều hi vọng có thể mượn chuyện khai tông lập phái để lấy được vận may đại đạo của Tiên giới mới.
Lam Tiểu Bố không sử dụng Cực Hải Vân Chu nữa, mà là đi bộ tìm kiếm Tả Văn Hi khắp nơi. Chỉ cần gặp được người, hắn sẽ hỏi thăm về Bồng Nhạc Tiên Khí Tông. Hơn một tháng qua, hắn vẫn chưa có được một đầu mối hữu dụng nào.
Giờ phút này Lam Tiểu Bố mới cảm nhận được Đại Hoang Quyết của mình cũng có điểm hạn chế, Đại Hoang Quyết không thể vừa đi vừa tu luyện được.
Hắn sợ có lẽ phải tiêu tốn rất nhiều thời gian trên đường đi, nếu như có một công pháp có thể vừa đi vừa tu luyện, vậy thì sẽ tiết kiệm biết bao nhiêu thời gian chứ?
Lần này Lam Tiểu Bố không dùng Vũ Trụ Duy Mô để xây dựng mô hình sửa đổi nữa. Khi Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra loại bảo vật như Đại Hoang Quyết, đã tốn hao một khoảng thời gian quá dài. Bản thân hắn tự thử nghiệm vừa đi vừa tiến hành vận chuyển chu thiên, sau đó hấp thu Tiên Linh mạch trong Vũ Trụ Duy Mô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận