Khí Vũ Trụ

Chương 1838 - Rời đi. (2)

Lão giả lạnh lùng nói, “Chuyện này có ai biết? Chúng ta chỉ cần nói vẫn luôn tìm kiếm Tô Sầm và mẹ của nàng, mãi đến gần đây mới biết được nàng đã lưu lạc ở Kỳ Nguyên quốc là được rồi. Hợi Dĩ, ngươi dùng tốc độ nhanh nhất đến Điềm Nguyên thành của Kỳ Nguyên quốc, nhất định phải đón Tô Sầm về đây. Nhớ kỹ, không nên chủ động nói tình hình của Địch gia chúng ta, nhất định phải chờ đến khi bọn họ hỏi đến, mới vô thức nói Địch gia chúng ta muốn lấy lại đế vị thuộc về mình, chỉ là bây giờ thực lực vẫn chưa đủ.”
“Vâng.” Bên cạnh lại có một nam tử áo đen đứng dậy, kính cẩn đáp lời rồi nhanh chóng ra ngoài.
Chờ nam tử áo đen này đi rồi, lão giả mới nói một lần nữa, “Phiếm Thanh, lập tức khởi binh, phát động sớm, đầu tiên là cướp đoạt Lộ Trân thành. Phàn Viễn, nhiệm vụ của ngươi là nặng nhất, lập tức liên lạc với bộ hạ cũ của Địch gia ta, còn cả nội ứng của Địch gia ta lúc trước…”
Lam Tiểu Bố thu hồi thần niệm, trong lòng hắn cười lạnh, chỉ là một gia tộc bình thường, vậy mà dám có ý nghĩa lợi dụng Thánh Nhân như hắn. Đừng nói là hắn đã biết rõ tình hình, cho dù không biết những chuyện này, thần niệm của hắn quét một chút cũng có thể biết được nguyên nhân cụ thể.
Thật sự là không biết sống chết, nếu như không nể mặt Tô Sầm, hắn chỉ cần dùng một thủ ấn thần nguyên là có thể đập cái trạch viện đó thành bã vụn.
Điềm Nguyên thành lại khôi phục vẻ náo nhiệt như cũ, Lam Tiểu Bố vừa chỉ điểm Lam Dĩ tu luyện, vừa bố trí một cái hộ trận phòng ngự, một cái đại trận Giảo Sát cho Điềm Nguyên thành. Nhưng mà trận kỳ của đại trận, Lam Tiểu Bố không giao cho Tể Thiên mà giao cho Lam Dĩ.
Có lượng lớn tài nguyên tu luyện, cho dù Lam Tiểu Bố không cho phép Lam Dĩ đốt cháy giai đoạn, Lam Dĩ cũng đã Trúc Cơ thành công.
Lam Tiểu Bố không tiếp tục ở lại Điềm Nguyên thành nữa, hắn dự định dẫn Tô Sầm rời khỏi giới vực này. Thực lực tứ chuyển Thánh Nhân còn quá thấp, hắn nhất định phải nhanh chóng bố cục lại Đại Hoang Thần Giới, sau đó chứng đạo cửu chuyển Thánh Nhân.
Dựa theo lời Luân Hồi Thánh Nhân nói, thực lực của hắn tăng lên càng nhanh thì càng tốt.
“Tiểu Bố đại ca, tương lai ta phải đi đâu tìm ngươi?” Lam Dĩ tiễn Lam Tiểu Bố và Tô Sầm đến bên ngoài Điềm Nguyên thành, có chút nôn nóng hỏi.
TRúc Cơ thành công, sau khi biết nhiều chuyện của Tiên giới, thậm chí là Thần giới, Lam Dĩ cũng không kịp chờ mà muốn rời khỏi tu chân giới bình thường này.
“Với tư chất của ngươi, cộng thêm tài nguyên ta đã đưa, ta tin rằng thêm 100.000 năm nữa, sẽ có cơ hội tiến đến Đại Hoang Thần Giới. ĐƯơng nhiên, tu đạo còn phải dựa vào cơ duyên, mặc dù ta đưa rất nhiều tài nguyên cho ngươi, nhưng mà thứ như vận may đại đạo, ta không thể nào cho ngươi được, phải dựa vào chính bản thân ngươi thôi.” Lam Tiểu Bố khá yêu thích Lam Dĩ, cho nên hy vọng tương lai Lam Dĩ cũng có thể bước vào Thần giới.
“Tiểu Bố đại ca, ngươi yên tâm, ta nhất định ghi nhớ lời ngươi nói, tranh thủ sớm ngày tiến vào Đại Hoang Thần Giới.” Lam Dĩ kiên định nói.
Lam Tiểu Bố dặn dò một lần nữa, “Còn một việc nữa, một đời này mặc kệ Tô Sầm có phải là người của Địch gia hay không, nàng bây giờ cũng không có quan hệ gì với Địch gia. Nếu như Địch gia đến đây cầu cứu, hy vọng ngươi giúp bọn hắn một tay, ngươi không cần để ý là được rồi.”
“Đại ca yên tâm, ta hiểu rõ.” Lam Dĩ kiên định nói.
Cho dù Lam Tiểu Bố không nói cho hắn ta những chuyện này, hắn ta cũng sẽ không nhúng tay vào chuyện của Địch gia. Hắn ta mới có thực lực gì chứ? Nhúng tay vào chuyện tranh đoạt Đại Đế của Địch gia, đó là muốn chết sao? Hơn nữa, Tô Sầm ở Kỳ Nguyên quốc nhiều năm như vậy, chẳng có người nào của Địch gia đến đây, bây giờ gả cho Tiểu Bố đại ca, người Địch gia lại tìm tới, đúng là không biết xấu hổ.
“Lam đại sư, Lam đại sư…” Lam Dĩ vừa nói xong, vương thượng Tể Thiên Kỳ Nguyên quốc đã nhận được tin tức, dẫn theo Chủng Kình và Ô Lý vội vàng chạy đến tiễn.
Lúc trước hắn ta vẫn không có thời gian đến cảm tạ Lam Tiểu Bố, lúc này cuối cùng cũng có cơ hội gặp mặt Lam Tiểu Bố. Hắn ta rất hy vọng Lam Tiểu Bố ở lại không đi, nhưng mà trong lòng hắn ta biết rất rõ, loại nhân vật còn cao hơn cả Tiên Nhân như Lam Tiểu Bố, tuyệt đối không thể vĩnh viễn ở lại Điềm Nguyên thành.
Lam Tiểu Bố chào hỏi đơn giản với Tể Thiên, sau đó dẫn theo Tô Sầm, đạp không mà đi.
Nhìn thấy Lam Tiểu Bố rời đi, trong lòng Tể Thiên có chút lo lắng, sau dó hắn ta lập tức nghĩ đến Lam Dĩ, nhanh chóng đến trước mặt Lam Dĩ nói, “Lam thiếu gia, Kỳ Nguyên quốc ta còn thiếu một vị quốc sư…”
Lam Dĩ biết Tể Thiên muốn nói gì, xua tay nói, “Ngươi yên tâm đi, có ta ở đâu, Điềm Nguyên thành không có vấn đề gì cả. Còn quốc sư, quên đi, ta không có nhiều thời gian như vậy.”
Nghe thấy Lam Dĩ nói thế, trong lòng Tể Thiên vô cùng vui mừng. Khi đang định nói chuyện tiếp, một phi hành thú từ trên không đáp xuống, trực tiếp đứng bên ngoài Điềm Nguyên thành.
“Hợi Dĩ Địch gia, kính chào vương thượng.” Một nam tử áo đen từ trên nguời phi hành thú bước xuống, hắn ta dùng tốc độ nhanh nhất đi đến trước mặt mọi người, kính cẩn thi lễ.
“ĐỊch gia?” Tể Thiên khó hiểu nhìn thoáng qua Hợi Dĩ, hắn ta nghĩ đến tiền triều Đại HUyền, đó chính là Địch gia đế quốc.
Hợi Dĩ vội vàng nói, “Chúng ta tra ra được công chúa Tô Sầm là dòng chính Địch gia lưu lạc ở Điềm Nguyên thành, cố ý đến đây đón công chúa điện hạ quay về Lộ Trân thành.”
Lam Dĩ há hốc mồm, trong lòng vô cùng khâm phục Lam Tiểu Bố đế rối tinh rối mù. Đây đúng thật là câu trước vừa nói ra, sau đó người Địch gia đã đến, thật là chuẩn.
“Đại HUyền? Công chúa?” Tể Thiên hơi sửng người, lập tức tỉnh ngộ ra. Tô Sầm, không phải đó chính là thê tử của Lam Tiểu Bố sao? Hóa ra Tô Sầm chính là dòng chính Địch gia, là công chúa dòng chính của Đại HUyền đế quốc.
Nhưng mà hắn ta nhanh chóng biết được, lời này không phải chuyện hắn ta nên nói, hắn ta vội vàng nói, “Hóa ra là người Địch gia, Tô tiên nữ vừa đi rồi, vị này chính là Lam Dĩ thiếu gia của Lam gia. Ngươi có gì cần hỏi, cứ hỏi Lam Dĩ thiếu gia đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận