Khí Vũ Trụ

Chương 1487 - Người mới phách lối.

“Đa tạ tông chủ,” Kiều Ngạo Luân vốn chỉ muốn lấy một ít tài nguyên tu luyện, cho nên Lam Tiểu Bố đưa chiếc nhẫn cho hắn, hắn không hề từ chối.
Nhưng mà khi Kiều Ngạo Luân nhìn thấy đồ ở trong nhẫn, lập tức trả lại nhẫn cho Lam Tiểu Bố, hắn vẫn muốn có tài nguyên tu luyện, lại không phải hạng người có lòng tham không đáy. Trong chiếc nhẫn kia có hơn ngàn vạn thần tinh, còn có một ít thần đan, những tài nguyên tu luyện này, đủ để hắn khôi phục thực lực, thậm chí còn tăng lên.
Ở Vũ Trụ Độ Đạo Khẩu, ngàn vạn thần tinh thượng phẩm cùng một ít thần đan có ý nghĩa như thế nào, Kiều Ngạo Luân biết rất rõ.
Không đợi Kiều Ngạo Luân đưa đồ lại cho mình, Lam Tiểu Bố lập tức xua tay chặn lại, “Không cần, ngươi lấy tu luyện đi.”
Nói thật lòng, thần tinh đối với Lam Tiểu Bố mà nói, chỉ có thể nói là có chút ít còn hơn không, thứ hắn dùng tu luyện đều là Thần Linh mạch.
“Đây là người mới tới đúng không, giao nộp phí vào phường thị ở.” Một giọng nói đột ngột vang lên ở bên ngoài.
Kiều Ngạo Luân vội vàng nói, “Tông chủ, những người thu lệ phí kia đã tới, bây giờ là đợt đầu tiên, sau đó sẽ đến đượt thứ hai, đợt thứ ba.”
“Đàm huynh, đi giết đi.” Lam Tiểu Bố không chút do dự nói.
“A…” Kiều Ngạo Luân sửng sốt, vội vàng nói, “Tông chủ, không thể giết được, người thu lệ phí ở nơi này đều có hậu đài, nếu như giết họ, chúng ta sẽ bị vây công, thậm chí không thể đi được.”
Đàm Khổ không nói gì, mặc dù hắn biết mạnh nhất ở nơi này có thể là cường giả Chuẩn Thánh, nhưng mà Lam Tiểu Bố bảo hắn đi giết thì hắn sẽ giết.
“Không cần phải để ý, cứ giết đi.” Lam Tiểu Bố cười ha ha.
“Vâng.” Đàm Khổ lên tiếng rồi mở cấm chế ra, nhìn hai tên tu sĩ Thần QUân đang đứng ở bên ngoài.
Hai tên tu sĩ Thần Quân này nhìn chằm chằm Đàm Khổ, tựa như cảm nhận được tu vi của Đàm Khổ mạnh hơn bọn hắn một chút, một người trong đó cố gắng nói chuyện với giọng điệu vô cùng chậm rãi, “Bố trí cửa hàng ở nơi này, đều cần phải giao nộp phí tổn, chúng ta đến thu phí vào phường thị Độ Đạo Khẩu ở, tổng cộng là 10.000 thần tinh thượng phẩm.”
Đàm Khổ không hề nói nửa chữ nào, vung tay đánh hai đạo nhận mang ra.
“Ngươi dám…” Hai tên tu sĩ Thần Quân này cảm nhận được hơi thở tử vong nghiền ép đến, sắc mặt lập tức thay đổi. Thế nhưng không chờ bọn họ nói xong, Đàm Khổ đã giết chết hai người này. Không chỉ giết hai người này, hai chiếc nhẫn cũng bị lấy đi, ném hai ngọn lửa biến hai người này thành hư vô.
Những tu sĩ đứng đằng xa nhìn thấy Đàm Khổ ra tay đều bị dại ra, đây là người nào? Người mới đến Vũ Trụ Độ Đạo Khẩu hình như rất phách lối ngông cuồng?
Đàm Khổ cũng kệ người khác thấy thế nào, hắn đã quay về cửa hàng.
“Tông chủ, người đã giết rồi, bây giờ chúng ta tiếp tục ở lại nơi này sao?” Đàm Khổ hỏi.
Trong lòng Kiều Ngạo Luân thầm than, hắn không ngờ vị Lam tông chủ này lại quả quyết dứt khoát như vậy. Nếu mọi người đã đi với nhau, vậy thì phải cùng nhau đối mặt thôi. Lam Tiểu Bố còn trẻ, có cường giả như Đàm Khổ đi theo, tuyệt đối không phải là người bình thường.
Lam Tiểu Bố cười ha ha, “Đương nhiên là ở lại đây.”
“Thần tinh mà mấy người này đòi cũng không nhiều, chúng ta giết người như vậy có phải sẽ có phiền phức hay không?” Đàm Khổ hỏi.
Dựa theo suy nghĩ của Đàm Khổ, bọn hắn chỉ đi ngang qua nơi này mà thôi, nếu như chỉ một chút thần tinh, có thể đưa cho bọn hắn, sau đó yên ổn mà nghỉ ngơi.
Lam Tiểu Bố xua tay nói, “Không đâu, nếu như không giết mới có phiền phức. Hôm nay tên này đến đòi thần tinh, ngày mai tên kia đến đòi thần tinh, ngay cả cơ hội bế quan cũng không có. Hơn nữa, nửa năm sau chúng ta phải cướp đoạt danh ngạch đến Vũ Trụ Độ Đạo Khẩu, cho nên bây giờ nhất định phải cường thế một chút. Hơn nữa, chúng ta ở nơi này nhiều nhất chỉ một tháng mà thôi.”
Đàm Khổ nghe thấy Lam Tiểu Bố nói, lập tức đáp, “Ta hiểu rồi.”
Thật sự thì hắn đã hiểu rõ, mấy người đó chỉ đến đây thu một chút thần tinh, tuyệt đối chống lưng không thể nào là Chuẩn Thánh hoach Thánh Nhân. Đừng nhìn thấy hai tên Thần Quân bên ngoài vừa mở miệng là đòi 10.000 thần tinh thượng phẩm, trên thực tế thì chỉ cần 1000 thần tinh thượng phẩm là có thể đuổi đi rồi, cho nên hậu trường của những người này sẽ không quá lớn. Chuẩn Thánh và Thánh Nhân, ai lại vì một chút lợi cực nhỏ như thế mà lãng phí thời gian? Cho nên Lam Tiểu Bố lại càng rõ hơn hắn, chỉ cần không phải là Chuẩn Thánh và Thánh Nhân, dù hậu trường của đối phương có là Hợp Thần cảnh, đến đây cũng sẽ phải nằm xuống thôi.
Thứ hai là danh ngạch ở Độ Đạo Khẩu vào nửa năm sau nhất định phải cướp được, nếu như vừa đến đã sợ hãi rụt rè, tương lai khi đoạt danh ngạch, chỉ rước thêm nhiều đối thủ mà thôi.
Lam Tiểu Bố muốn đánh bóng hung danh của mình ra ngoài.
Bọn người Lam Tiểu Bố không phải chờ bao lâu, chỉ chưa đến một nén nhang, năm bóng người đã xuất hiện bên ngoài của hàng của Lam Tiểu Bố.
“Oanh!” Một người trong số đó rõ ràng tính tình không tốt lắm, vừa xuất hiện bên ngoài động phủ đã lấy pháp bảo ra đánh vào thần cấm bên ngoài động phủ.
Động phủ của Lam Tiểu Bố, bên ngoài là thần trận cấp hai, bên trong là thần trận cấp sáu. Một cái thần trận cấp hai, trúng một kích của cường giả Thần Vương, lập tức bị đánh nát.
“Đi, đi ra xem một chút. Khiến ta phải thất vọng rồi, ta còn tưởng rằng ít nhất cũng sẽ có một Hợp Thần cảnh đến đây, không ngờ chỉ năm Thàn Vương đến, ha ha, quá xem thường chúng ta rồi.” Lam Tiểu Bố mở cầm chế phòng ngự ra, bước ra ngoài.
“Tông chủ, để ta ra tay.” Nhìn thấy Lam Tiểu Bố định tự mình ra tay, Đàm Khổ vội vàng nói.
Đối phương chỉ có một Thần Vương hậu kỳ, ba Thàn Vương sơ kỳ, một Thần Vương trung kỳ mà thôi. Lam Tiểu Bố biết thủ đoạn công kích thần niệm, chỉ cần hắn ra tay, hoàn toàn không sợ đối thủ vây công.
Lam Tiểu Bố cười ha ha, “Ta quả thật chỉ muốn ra tay với Hợp Thần cảnh, mấy Thần Vương này không đáng để chúng ta ra tay. Ngươi đứng đó đợi một lát đi, chò ta quay lại.”
“Thật là phách lối, mới đến nơi này đã dám giết người rồi.” Người nói chuyện chính là một Thần Vương sơ kỳ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận