Khí Vũ Trụ

Chương 257: Lam Tiểu Bố mai phục (2)

Thiên Vân Chu đã đưa cho Phiến Thiên Nguyệt, Lam Tiểu Bố không còn pháp bảo phi hành nào tốt nữa, nhưng mà Mạnh Ngạo có một kiện linh khí phi hành trung phẩm.
Khi bọn họ cưỡi linh khí phi hành trung phẩm này rời khỏi quảng trường Côn Khư, ngay lập tức đã có người đi theo sau. Nhưng mà những người này lại nhanh chóng rút đi, bởi vì bọn họ nhìn thấy Quế Vân Thủ.
Rất rõ ràng, Quế Vân Thủ chắc chắn thắng được Lam Tiểu Bố. Nếu như bọ họ tiếp tục theo dõi Lam Tiểu Bố, nói không chừng sẽ bị Quế Vân Thủ xử lý trước.
Tốc độ phi hành của linh khí trung phẩm này cũng không nhanh, bọn họ không cần đi so tốc độ với Quế Vân Thủ, Quế Vân Thủ chắc chắn sễ không ra tay ngay lúc này.
Dù tốc độ không phải nhanh nhất, nhưng quảng đường năm ngàn dặm đối với linh khí trung phẩm mà nói là rất nhanh.
Vọng Khư Hạp nhìn từ xa giống như một hẻm núi, thật ra là hai mảnh sườn dốc ghép lại tạo thành hình tam giác ngược.
Nếu như hai quân đối chọi nhau, nơi này chính là nơi mai phục tốt nhất.
Lam Tiểu Bố đã tìm được nơi tốt để bố trí Tỏa Thần Át Nguyên Giảo Sát Trận, Mạnh Ngạo vừa hạ xuống, Lam Tiểu Bố đã lấy ra hai viên đan dược, một viên đưa cho Mạnh Ngạo, còn mình nuốt một viên, “Mạnh huynh, đợi lát nữa ta còn dùng muốn ít hương, viên đan dược này ngươi dùng trước đi.”
“Được.” Mạnh Ngạo không hề do dự nuốt viên đan dược kia, từ trước đến này hành động của Lam Tiểu Bố luôn quang minh lỗi lạc. Bây giờ bọn họ hợp tác với nhau đối phó Quế Vân Thủ, Lam Tiểu Bố lại càng không thể nào làm gì bất lợi cho hắn.
Lam Tiểu Bố dùng tốc độ nhanh nhất bố trí Tỏa Thần Át Nguyên Giảo Sát Trận, Mạnh Ngạo đứng một bên nhìn thấy thì kinh ngạc vô cùng. Mặc dù hắn không nghiên cứu về Trận Đạo, nhưng không có nghĩa là hắn không có mắt nhìn. Khốn Sát trận mà Lam Tiểu Bố bố trí, tuyệt đối là Khốn Sát trận cấp bốn.
Hắn quả nhiên không nhìn lầm, tương lai Lam Tiểu Bố tuyệt đối không phải vật trong ao. Còn trẻ như vậy mà đã là đại sư trận pháp cấp bốn, hắn thật sự chưa từng nhìn thấy.
Những đại sư trận pháp của mấy tông môn cấp năm kia, có ai không nhiều tuổi? Đều là những người chìm đắm cả đời trong Trận Đạo. Hơn nữa nhìn tốc độ bố trí trận pháp của Lam Tiểu Bố, quả thật bình thường hiếm thấy.
Hắn nhìn thấy Lam Tiểu Bố đặt hai nén hương trong một góc của trận pháp, nhưng không đốt lên.
Sau đó hắn lại nhìn thấy Lam Tiểu Bố bố trí thêm một Khốn Sát trận cấp ba bên ngoài Khốn Sát trận cấp bốn, bố trí xong hai trận pháp này lại chưa hết thời gian một nén nhang. Lại nhìn thấy Lam Tiểu Bố ném một đoạn linh mạch hạ phẩm làm linh nguyên cho sát trận. Lòng tin của Mạnh Ngạo lập tức tăng lên.
Lam Tiểu Bố đã chuẩn bị đầy đủ như vậy, nhất định đã nắm chắc. Hôm nay chỉ cần hắn giúp Lam Tiểu Bố, tương lai nhất định sẽ có mối quan hệ tốt với Lam Tiểu Bố. Đừng nói là Lam Tiểu Bố còn trẻ tuổi như vậy đã có thực lực như thế này, chỉ với thân phận đại sư trận pháp cấp bốn thôi, sau khi hắn rời khỏi đây cũng có thể dễ dàng tìm người khác giúp đỡ. Đây là do Quế Vân Thủ đang canh giữ bên ngoài, nếu như không phải vậy, Lam Tiểu Bố chắc hẳn cũng không cần mời Mạnh Ngạo hắn đến giúp.
Quế Vân Thủ đã đến, hắn nhìn thấy Lam Tiểu Bố không tiếp tục chạy trốn nữa, cũng biết Lam Tiểu Bố muốn mai phục hắn tại đây.
Trong mắt hắn, hành động này chẳng khác nào đang giãy dụa trước khi chết, bởi vì Lam Tiểu Bố hoàn toàn không còn đường nào để đi. Làm những thứ này, cũng chỉ muốn bắt lấy một cộng rơm cứu mạng mà thôi.
Hắn sẽ để cho Lam Tiểu Bố biết như thế nào là tuyệt vọng. Để Lam Tiểu Bố hiểu rõ đối mặt với thực lực chân chính, bất kỳ cố gắng gì cũng chỉ phí công mà thôi.
Ha ha, một trận pháp cấp ba, bên trong còn có một Khốn Sát trận cấp bốn. Tông chủ của Thiên Vân Tiên Môn, lai lịch cũng lớn đấy. Nếu như chỉ cần một Khốn Sát trận cấp bốn có thể xử lý Quế Vân Thủ hắn thì Quế Vân Thủ hắn đã sớm bị xử lý rồi, làm sao có thể tung hoành đến bây giờ?
Đan lô của Quế Vân Thủ bay ra, một đạo lô ảnh lập tức đánh về Khốn Sát trận cấp ba của Lam Tiểu Bố.
“Răng rắc!” Ngay lập tức, Khốn Sát Trận cấp ba của Lam Tiểu Bố đã bị đánh nát, Khốn Sát Trận cấp bốn lập tức hiện ra trước mặt Quế Vân Thủ.
“Ngươi rất có thiên phú, còn trẻ tuổi như vậy đã là đại sư trận pháp cấp bốn, đáng tiếc, ngươi không nên lấy đồ của Quế Vân Thủ ta…” Khi Quế Vân Thủ đang nói chuyện, chân đã bước vào trong Khốn Sát trận cấp bốn của Lam Tiểu Bố.
Đan lô lại xuất hiện lần nữa, “Ta sẽ để cho ngươi thấy rõ, Khốn Sát Trận cấp bốn của ngươi trong mắt ta chẳng khác nào rác rưởi.”
Đan lô đánh đến, cùng lúc đó, trận kỳ trong tay Lam Tiểu Bố đột nhiên vứt xuống, Khốn Sát trận cấp bốn bình thường bỗng chỗc biến thành Khốn Sát Trận cấp năm.
Quế Vân Thủ khiếp sợ nhìn Lam Tiểu Bố, cũng không phải Khốn Sát trận của Lam Tiểu Bố dọa hắn sợ. Với hắn mà nói KHốn Sát trận cấp bốn hay cấp năm chẳng có gì khác nhau, đều là rác rưởi cả. Khiến hắn khiếp sợ là, Lam Tiểu Bố vậy mà lại là đại sư trận pháp cấp năm, điều này…
Không đúng, đây không phải Khốn Sát trận, đây là…
Quế Vân Thủ vừa nghĩ đến đây, Khốn Sát Trận đã lập tức vận chuyển điên cuồng, linh khí trong linh mạch bị Khốn Sát trận cuốn vào, trường thương trong tay Lam Tiểu Bố cũng xuất hiện.
Mạnh Ngạo đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, hắn cũng lấy ra pháp bảo của rmình, là Càn Khôn Kim Quyển.
Trong nháy mắt Quế Vô Thủ lập tức hiểu được, cái này hoàn toàn không phải là Khốn Sát Trận cấp năm, mà là một Giảo Sát Trận.
Trên thực tế đối với Quế Vô Thủ mà nói, cho dù là KHốn Sát Trận hay là Giảo Sát Trận, đều không khác nhau chút nào, chỉ cần không cao hơn cấp sáu, đều là rác rưởi.
Thế nhưng sau khi Giảo Sát Trận của Lam Tiểu Bố vận chuyển, Quế Vô Thủ lập tức cảm thấy quái dị, thần niệm của hắn hình như bị áp chế một chút, hơn nữa chân nguyên trong cơ thể cũng bắt đầu chậm lại.
Tu tiên giới ở Nguyên Châu cũng có loại trận pháp này truyền thừa lại sao? Có thể ngăn chặn thần niệm và chân nguyên?
Bạn cần đăng nhập để bình luận