Khí Vũ Trụ

Chương 1243 - Lễ vật của Lam Tiểu Bố. (2)

Tần Tự Hề nhận lấy công pháp Lam Tiểu Bố đưa nói, “Tiểu Bố, cảm ơn ý tốt của ngươi. Ngươi biết thánh hào của ta đấy, Ma Hề Thánh Nhân. Ta đã từng khống chế Thần giới tên là Thiên Mặc Thần giới, thật ra là Thông Ma. Đó là bởi vì ta tu luyện là công pháp Ma Đạo, công pháp của ngươi rất tốt, ta cũng đã thấy qua, có khả năng thật sự còn tốt hơn công pháp mà ta tu luyện. Nhưng với ta mà nói, cũng không phù hợp.”
Lam Tiểu Bố cười cười: “Tự Hề tỷ, công pháp ta đưa ngươi thật sự thích hợp với ngươi. Bất kể có thích hợp với ngươi hay không, qua mấy năm nữa có lẽ ta sẽ lấy lại quyển công pháp này. Cho nên nếu như Tự Hề tỷ muốn học quyển công pháp này, phải nhanh chóng nhớ kỹ nội dung bên trong nó đi. Đúng rồi, bên dưới công pháp ta còn kèm theo một quyển đạo pháp thần thông, quyển đạo pháp thần thông này, tương lai ta cũng sẽ lấy lại bất cứ lúc nào. Tự Hề tỷ, ngươi muốn học thì cũng phải nhanh chóng nhớ cho kỹ. Còn nữa, ở chỗ đạo quang ta có bố trí Thiên Cương Trận Bàn và 36 lá Thiên Cương Trận Kỳ, nếu như vận may trong đạo quang bị rút hết, Tự Hề tỷ hãy giúp ta thu Thiên Cương Trận Bàn lại trước.”
Có thể lấy lại công pháp bất cứ lúc nào? Tần Tự Hề giật mình, nhanh chóng cúi đầu muốn xem, thậm chí cũng không để ý đến Thiên Cương Trận Bàn mà Lam Tiểu Bố nói. Phải biết rằng công pháp có thể lấy lại bất cứ lúc nào đều là công pháp đỉnh cấp vũ trụ. Không thể nào phục chế, thậm chí không thể nào truyền miệng đi. Rất nhiều thứ tồn tại cùng với vũ trụ, ví dụ như Đại Hủy Diệt Thuật và Đại Thiết Cát Thuật.
Chỉ là nàng vừa mới cúi đầu xem, đã nghe Lam Tiểu Bố nói, “Tự Hề tỷ, tương lai gặp lại, ta đi trước.”
Nàng bước đến trước một bước, phát hiện ra Lam Tiểu Bố đã vọt vào trong thần tiệm do Đại Hủy Diệt Thuật tạo ra kia. Với thần niệm của Tần Tự Hề, cũng chỉ có thể theo dõi Lam Tiểu Bố được nửa nén hương, sau đó liền trơ mắt nhìn Lam Tiểu Bố biết mất trong phạm vi thần niệm của mình.
Tần Tự Hề kinh ngạc nhìn vào hố sâu khoảng chừng một canh giờ, lúc này mới chậm rãi nói, “Tiểu Bố, ngươi nhất định sẽ thành công.”
Nói xong câu đó, nàng lại đứng hơn hai canh giờ nữa, lúc này mới mở hộp nhỏ trong tay ra.
Đập vào tầm mắt nàng chính là bốn chữ lớn Đệ Nhị Đạo Điển.
Tần Tự Hề thậm chí còn cảm nhận được tay mình đang run rẩy, nàng quá rõ bốn chữ này có ý nghĩa như thế nào. Nếu như đối với người tu ma mà nói, đồ vật có giá trị nhất là gì, đương nhiên chính là quyển công pháp trước mắt này.
Đệ Nhị Đạo Điển, đạo điển chí cao cực hạn của Ma Đạo. Trong vũ trụ mênh mông này, không có bất cứ đạo điển Ma Đạo nào có thể mạnh hơn bản đạo điển này. Nàng biết đã từng có một gia hỏa lấy ra Ngũ Thải Tiên Chi, hắn tu luyện chính là Đệ Nhị Đạo Điển, hắn tên là La Hầu. Nhưng mà Tần Tự Hề biết rõ, La Hầu cũng không phải người sáng lập ra Đệ Nhị Đạo Điển.
Vuốt ve Đệ Nhị Đạo Điển trong tay, Tần Tự Hề cảm thấy hốc mắt có chút ướt. Đổi thành bất cứ người nào, cũng sẽ không lấy loại đạo điển quý giá này ra cho người khác tu luyện. Nhưng Lam Tiểu Bố lại đưa ra, hơn nữa còn tặng đi mà không để ý một chút nào. Lần này nàng không nhìn lầm, Lam Tiểu Bố là bằng hữu của nàng.
Nếu như tu luyện Đệ Nhị Đạo Điển, tương lai tuyệt đối sẽ không còn sợ Đại Mộng Thánh Nhân nữa. Còn Trọng Song Vũ kia, nàng cần gì phải liên thủ với Thân Bất Thanh nữa? Nói cách khác, Thân Bất Thanh muốn hãm hại nàng cũng không có cơ hội. Cho dù có cơ hội, cũng không thể hãm hại được nàng.
Có Đệ Nhị Đạo Điển mà không tự mình tu luyện, ngược lại còn đi tặng cho người khác, điều này càng khiến Tần Tự Hề cảm thấy thành tựu trong tương lai của Lam Tiểu Bố tuyệt đối không đơn giản là Thánh Nhân. Nếu không thì trong tình huống có Đệ Nhị Đạo Điển, ai lại không tu luyện Đệ Nhị Đạo Điển chứ?
Cho dù như thế nào, nàng nhất định phải chuyển qua tu Đệ Nhị Đạo Điển.
Chậm rãi thở ra một hơi, khi Tần Tự Hề đang định đặt Đệ Nhị Đạo Điển xuống, lúc này mới phát hiện phía dưới còn có một bản đạo pháp.
“Thiên Cương Tam Thập Lục Biến?” Tần Tự Hề không nhịn được kinh ngạc đọc lên.
Thần thông Thiên Cương, mỗi một môn đều là thần thông cực hạn, khiến người khác khao khát nhất chính là các thần thông Oát Toàn Tạo Hóa, Nghịch Tri Vị Lai, Thai Dịch Hóa Hình. Lấy cái thần thông nào ra, có cái nào không kinh thiên động địa, vô số người hướng đến? Mỗi khi bên trong Thiên Cương Biến có một cái thần thông tàn khuyết xuất hiện, đều khiến người người tranh đoạt. Mà thần thông Thiên Cương Biến lại nằm trong tay nàng, lại còn là bản hoàn chỉnh.
Lam Tiểu Bố nhất định có cơ duyên kinh người, nếu không thì không thể nào có được Đệ Nhị Đạo Điển, còn có được Thiên Cương Biến. Đúng rồi, hắn còn biết Đại Thiết Cát Thuật.
Tần Tự Hề trong tay cầm một bản đạo điển và một quyển thần thông, sâu trong nội tâm không ngừng chấn động vô cùng. Nàng biết rất rõ, đạo quyển và thần thông này có ý nghĩa với nàng như thế nào. Chỉ cần nàng bế quan một vài năm, Bất Thanh Thần giới nhất định sẽ vững như bàn thạch, tuyệt đối không có người nào đến làm mưa làm gió được.
Lúc này Tần Tự Hề có chút hối hận, nếu như sớm biết Lam Tiểu Bố sẽ đưa cho nàng loại đạo điển và thần thông tuyệt thế như thế này, nàng sẽ không để Lam Tiểu Bố xông vào trong đó.
Chờ nàng tu luyện Đệ Nhị Đạo Điển xong, còn học được thần thông Thiên Cương Biến, chưa hẳn không thể đối phó được với Đại Mộng Thánh Nhân. Đáng tiếc mọi chuyện đã chậm rồi, bây giờ nàng chỉ có thể trở về cố gắng tu luyện, giúp Lam Tiểu Bố bảo vệ Bất Thanh Thần giới.
Quay về chuyện đầu tiên là giúp Lam Tiểu Bố thu hồi Thiên Cương Trận Bàn và 36 lá Thiên Cương Trận Kỳ lại, đây đều là chí bảo, không thể để rơi vào tay người khác được. Sau đó giúp Lam Tiểu Bố chỉnh hợp Bất Thanh Thần giới, rồi tìm tới Mặc Hà, về sau nàng sẽ định cư tại Thần giới của Lam Tiểu Bố.
Tần Tự Hề nàng không phải là một Đạo Quân tốt, nhưng nàng tin tưởng Lam Tiểu Bố nhất định sẽ làm tốt vị trí Đạo Quân Thần giới
Bạn cần đăng nhập để bình luận