Khí Vũ Trụ

Chương 1751 - Nhị chuyển công đức.

Giờ phút này Bố Cự đã hoàn toàn hiểu ra Lam Tiểu Bố là ai, lúc đầu hắn ta còn dự định uy hiếp một chút, bây giờ hắn ta không chút do dự ném suy nghĩ này đi. Cho dù hậu trường của hắn ta lớn đến mức nào, chỉ sợ hắn ta có nói ra hay không cũng chẳng có gì khác nhau. Lam Tiểu Bố rõ ràng không phải là một người thích bị uy hiếp, cho dù lời hắn ta nói chính là sự thật, với tình cảnh hiện tại cũng chẳng thể làm được gì.
“Đây là vị trí của Tứ Giới Thạch Giới Kỳ, sau khi ta đến đó không thể lấy được Tứ Giới Thạch Giới Kỳ được, cho nên tách một phần đạo vận trên Tứ Giới Thạch Giới Kỳ ra. Sở dĩ lấy cái Giới Kỳ giả kia ra đấu giá ở đảo Thánh Nhân, chủ yếu là vì đảo Thánh Nhân đột nhiên tổ chức hội đấu giá, hơn nữa nơi này hầu như tụ tập hơn một nửa cường giả Thánh Nhân của Trường Sinh Giới và các giới vực xung quanh…” Lúc nói chuyện, Bố Cự ném một thủy tinh cầu cho Lam Tiểu Bố.
Theo Bố Cự nghĩ, nếu như có người có thể lấy được Thất Giới Thạch Giới Kỳ, người kia nhất định là cường giả Chuẩn Thánh trở lên. Nơi này tụ tập nhiều Chuẩn Thánh như vậy, hắn ta dùng cái Giới Kỳ giả này ra câu cá, có lẽ sẽ thành công.
Trên thực tế hắn ta cũng đoán không sai, nơi này thật sự có người lấy được Thất Giới Thạch Giới Kỳ, Nhưng mà khi Lam Tiểu Bố lấy được Thất Giới Thạch Giới Kỳ, còn chưa bước vào cảnh giới Chuẩn Thánh.
Lam Tiểu Bố nhận lấy thủy tinh cầu, thần niệm quét qua, quả nhiên là một bộ hư Không ĐỊnh Vị Đồ.
Gia hỏa này cũng có mấy phần bản lĩnh đó, vậy mà không phải tách được đạo vận Giới Kỳ trên Thất Giới Thạch, mà là tách được từ trên một cái Giới Kỳ thật. Hắn ở cùng một nơi tìm được vị trí của Thất Giới Thạch Giới Kỳ số lẻ, có lẽ thủy tinh cầu của Bố Cự chính là vị trí toàn bộ Thất Giới Thạch Giới Kỳ số chẵn.
Lam Tiểu Bố cất thủy tinh cầu đi, đập một bàn tay xuống. Cho dù Bố Cự không cầu xin tha thứ, nhưng mà Lam Tiểu Bố vẫn để hắn ta đi luân hồi, chỉ là ký ức đã bị xóa bỏ hết.
Đúng như Bố Cự nghĩ, nếu như Bố Cự uy hiếp Lam Tiểu Bố, vậy hắn ta sẽ không có cơ hội luân hồi.
Xử lý Bố Cự xong, thần niệm Lam Tiểu Bố quét ra ngoài, hắn dự định tìm kiếm tên tam chuyển Thánh Nhân muốn đoạt được Thất Giới Thạch Giới Kỳ kia một chút. Tên tam chuyển Thánh Nhân kia một lòng muốn có Thất Giới Thạch Giới Kỳ, nhất định có chút vấn đề.
Nhưng mà Lam Tiểu Bố lập tức cảm ứng được, tên tam chuyển Thánh Nhân này đã sớm rời khỏi đảo Thánh Nhân. Cho dù Lam Tiểu Bố biết phương hướng hắn ta bỏ chạy, nhưng Lam Tiểu Bố lười đuổi theo giết đối phương. Hắn cần lợi dụng Vũ Trụ Chi Tâm ở nơi này, nhanh chóng bước vào nhị chuyển Thánh Nhân.
Nếu như hắn ở chỗ Vũ Trụ Chi Tâm này cần 100 năm mới có thể tấn cấp lên nhất chuyển, vậy thì khi rời khỏi nơi này, có lẽ hắn cần tốn một ngàn năm, thậm chí là nhiều hơn để tấn cấp nhất chuyển.

Đảo Thánh Nhân lại trở nên yên tĩnh một lần nữa, khác với trước đó là, nơi này không có hai vị đảo chủ Thánh Nhân, cũng không có mấy cường giả có thể chống lại đảo chủ, tất cả mọi người đều cảm thấy khá tự do.
Chỗ tốt là, ở nơi này sẽ không còn có ai quản ngươi có lấy đồ ở nơi này đi hay không, cũng không có ai quản ngươi có đấu pháp ở đảo Thánh Nhân hay không.
Chỗ xấu là, nơi này không còn hòa bình như lúc trước nữa, khắp nơi đều tràn đầy cướp đoạt và giết chóc. Đồ tốt ở đảo Thánh Nhân vốn rất nhiều, những thần linh thảo, thậm chí là đạo quả đỉnh cấp kia. Nhân vật như Lam Tiểu Bố và Luân Hồi Thánh Nhân thấy chướng mắt, nhưng một đống lớn Chuẩn Thánh, Ngụy Thánh ở nơi này, đối với bọn họ mà nói, đây đều là đồ tốt.
Lam Tiểu Bố không để ý đến, hắn đã hoàn toàn bế quan. Hơn nữa ngoài động phủ của hắn là các loại đại trận Sát Lục, ai dám gây chuyện ở bên ngoài động phủ của hắn, có lẽ không cần hắn đi quản, đại trận sẽ xử lý kẻ gây chuyện.
Chỉ ngắn ngủi mấy ngày, Lam Tiểu Bố đã cảm nhận được chỗ tốt ở động phủ của Bố Cự. Hắn hoài nghi nơi này nằm ngay phía trên Vũ Trụ Chi Tâm, vận chuyển Trường Sinh Quyết, có thể cảm nhận rõ ràng lực lượng đạo tắc Khai Thiên. Khi Lam Tiểu Bố chìm đắm vào đó, thậm chí hắn còn có thể cảm nhận được quả trình chậm chạp mở vũ trụ ra.
Thần nguyên nồng đậm và lực lượng khai thiên từ Vũ Trụ Chi Tâm bị Lam Tiểu Bố càn quét, cộng thêm vận may đại đạo bổ sung, đạo vận của Lam Tiểu Bố càng rõ ràng, đối với cảm ngộ lĩnh vực Thánh Nhân cũng càng ngày càng sâu. Trường Sinh đại đạo, cũng càng ngày càng hoàn thiện, thật sự giống như Lam Tiểu Bố cảm nhận được vũ trụ mở ra, từ không đến có, từ nhỏ bé đến rộng lớn, từ đơn giản đến phức tạp…
Tu luyện không biết qua bao nhieu năm tháng, chỉ đảo mắt đã trăm năm.
Đảo Thánh Nhân đã không còn dáng vẻ như lúc trước, khắp nơi đều tàn phá và loang lổ, ngay cả Hoàng Kim Thánh Đạo thành cũng bị phá tan nát. Nếu không phải là hộ trận phía ngoài đảo Thánh Nhân không ai có thể phá vỡ, chỉ sợ đã sớm bị đánh nát rồi.
Chỉ cần có thù, cho dù bất cứ lúc nào, ở bất cứ đâu trên đảo Thánh Nhân, đều có thể ra tay đánh nhau.
Nhưng cho dù là đánh nhau ở trên đảo Thánh Nhân hay là Hoàng Kim Thánh Đạo thành bị tàn phá kia lợi hại đến mức nào, có một nơi mà mọi người không dám đi.
Đó chính là động phủ mà Lam Tiểu Bố bế quan, bởi vì tất cả mọi người đều biết, đó là động phủ của đầu đà, đầu đà chính là một thất chuyển Thánh Nhân. Nếu như quấy rầy vị thất chuyển Thánh Nhân này, chỉ sợ chỉ có một con đường chết. Nghe đồn tên thất chuyển Thánh Nhân này có thể dễ dàng nghiền ép hai vị đảo chủ Thánh Nhân, đồng thời đuổi hai vị đảo chủ Thánh Nhân này ra khỏi đảo Thánh Nhân.
Đương nhiên, vẫn còn một tin đồn nữa, trong động phủ này cũng không phải là đầu đà kia, mà là một cường giả đã giết chết đầu đà.
Cho dù là đầu đà, hay là cường giả đã giết chết đầu đà, đều thể hiện nhân vật trong động phủ này rất đáng sợ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận