Khí Vũ Trụ

Chương 2506 - Ngôi sao tai họa.

“Ta biết.” Sau khi Lam Tiểu Bố nói xong, chỉ đánh một quyền vào cấm chế động phủ của môn chủ Táng Đạo Môn.
“Lam ti chủ, ngươi có ý gì?” Táng Quỳnh Hoa mở cấm chế động phủ ra, vẻ mặt âm trầm nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố đang đứng bên ngoài.
Trên thực tế từ xa xa khi Lam Tiểu Bố còn chưa đến động phủ của nàng, nàng đã biết rồi. Trong lòng nàng âm thầm cầu nguyện Lam Tiểu Bố đừng đến chỗ nàng, kết quả hết lần này đến lần khác, sợ điều gì thì sẽ gặp chuyện đó, Lam Tiểu Bố chẳng những đến bên ngoài động phủ của nàng, mà còn trực tiếp đánh vào cấm chế động phủ của nàng.
Mặc dù tên này không cưỡng ép phá vỡ động phủ, nhưng cũng không gõ cấm chế ôn hòa như vậy.
“Bằng hữu Liễu Ly của ta đâu?” Thần niệm của Lam Tiểu Bố đã sớm đảo qua các cấm chế ở đây, không phát hiện Liễu Ly đâu.
“Liễu Ly đã thoát ly ra khỏi Táng Đạo Môn ta, bây giờ không còn là người của Táng Đạo Môn ta nữa, nàng đi đâu làm sao mà ta biết?” Táng Quỳnh Hoa không biết vì sao lại thở phào một hơi.
TRước đó nàng tức giận Bùi Cung Hổ đã xen vào việc của người khác. Bây giờ nàng lại có chút cảm kích Bùi Cung Hổ, nếu như không có Bùi Cung Hổ, rất có thể nàng đã giết chết Liễu Ly, một khi nàng giết chết Liễu Ly, chỉ sợ Lam Tiểu Bố thật sự sẽ giết nàng. Lam Tiểu Bố này ngay cả đạo chủ thứ ba Giải Truyền Kỳ của Phá Khư Thánh Đạo cũng dám giết, sao lại không dám giết nàng?
“Oai phong quá nhỉ, Lam ti chủ, ngươi có thể phách lối ở Ma Như thế giới ngươi, ở trụ sở Phạm Hà thế giới ta, ngươi còn chưa có tư cách đâu.” Giọng nói của Thiên Đế Hỏa của Phạm Hà thế giới truyền đến, sau đó Hỏa đột ngột xuất hiện, đứng đối diện Lam Tiểu Bố.
Nếu như ở bên ngoài, Lam Tiểu Bố nhất định sẽ dứt khoát ra tay. Nhưng mà ở nơi này, quy tắc trật tự vẫn phải tuân thủ, trừ khi hắn có thể nghiền ép Đạo Tổ
“Tỷ phu…” Lại một giọng nói lảnh lót truyền đến, sau đó Lam Tiểu Bố lập tức nhìn thấy một nam tử đầu thắt khăn lục từ hư không xuất hiện.
Đồng thời, bên cạnh Táng Quỳnh Hoa cũng xuất hiện một nữ tử có tướng mạo không hề giống Táng Quỳnh Hoa một chút nào, nhưng cũng vô cùng xinh đẹp. Lam Tiểu Bố biết nữ nhân này, Táng Vô Hoa, muội muội của Táng Quỳnh Hoa. Có thể nói Táng Đạo Môn chính là do hai tỷ muội này khai sáng.
Lam Tiểu Bố chỉ nhìn luớt qua Táng Vô Hoa, ánh mắt lập tức nhìn về phía nam tử buộc khăn lục này. Nói thật, đầu đội Thánh Nhân Quan, hoặc là đạo quan, hoặc là đế quan, hắn đã nhìn thấy rất nhiều rồi, nhưng trên đầu một Thánh Nhân bước đại đạo thứ bảy lại buộc khăn lục, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy.
Lam Tiểu Bố khẳng định mình không nhìn lầm, nam tử buộc khăn lục trước mắt này chính là bước đại đạo thứ bảy.
Khoan đã, Táng Vô Hoa gọi nam tử này là tỷ phu, chẳng là gia hỏa này chính là Khúc Bắc Ca? Nếu như là Khúc Bắc Ca, vậy thì khăn lục trên đầu hắn ta quả thật danh xứng với thực đó.
Gợn sóng sát ý tản ra, Lam Tiểu Bố lập tức nhận ra được, hắn nhìn về phía Hỏa. Luồng sát ý này không phải xuất phát từ Khúc Bắc Ca đối với hắn, mà là Hỏa. Xem ra bản thân mình làm khó tình nhân của hắn, gia hỏa này muốn giết mình để dỗ tình nhân mà.
Lam Tiểu Bố bình thản nói, “Liễu Ly là bằng hữu của ta, chẳng lẽ ta còn không thể gặp bằng hữu của mình? Ngươi ở Phạm Hà thế giới ngươi làm tốt Thiên Đế của ngươi là được rồi, đừng quản quá nhiều chuyện, nếu không, Thiên Đế như người chỉ sợ làm không được lâu đâu.”
“Vậy bản đế phải nhìn xem, xem có thể lâu dài hay không.” Khi Hỏa nói chuyện đã sải bước đến, lĩnh vực Thánh Nhân cường hãn chỉ trong chớp mắt đã bao phủ vùng không gian này.
“Các vị, ở đây chính là Kim Lạc lâu, là trụ sở các Thiên Đình tham gia đại hội Vĩnh Sinh. Nếu như ngày nào cũng có chuyện xảy ra, có còn tổ chức đại hội Vĩnh Sinh nữa không đây? Nếu như các vị không muốn tổ chức đại hội Vĩnh Sinh, ta sẽ trực tiếp báo cáo với Đạo Tổ.” Giọng nói bất đắc dĩ của Khổ Nhất Sí truyền đến.
Hắn ta biết, kẻ cầm đầu chính là Lam Tiểu Bố. Từ khi Lam Tiểu Bố đến đây, chẳng những Kim Lạc lâu, chuyện xảy ra ở Trung Ương thế giới cũng trở nên nhiều hơn.
Không phải đạo môn bị diệt, thì chính là cường giả bước đại đạo thứ bảy bị giết, nếu không thì cũng là vận may trong Đại Vũ Trụ cốc không thích hợp. CÒn cả Kim Lạc lâu bị hủy.
Nếu như có thể, Khổ Nhất Sí hận không thể lập tức xử lý cái ngôi sao tai họa Lam Tiểu Bố này, xé nát cái phần tử bất ổn này thành bã vụn. Nhưng hắn ta biết mình không có khả năng làm như vậy, người ta có thể giết Giải Truyền Kỳ, chỉ cần Đạo Tổ không ra, người ta cũng có thể toàn lực vây giết Khổ Nhất Sí hắn ta, đây là một kẻ điên.
“Khổ Thiên Đế, người này giết con trai Khúc Bồng của ta còn chưa nói, còn đến đây đánh động phủ của ta. Chúng ta chỉ đến tham gia đại hội Vĩnh Sinh mà thôi, mong Khổ Thiên Đế hãy nói một câu công đạo cho chúng ta.”
Táng Quỳnh Hoa nhìn thấy Khổ Nhất Sí đến, không chỉ như vậy, Hỏa và Khúc Bắc Ca đều đang ở chỗ này, nàng không tin, Khúc Bồng bị giết, Khúc Bắc Ca có thể thờ ơ. TRên người Khúc Bồng thật sự có huyết mạch của Khúc Bắc Ca, đây là chuyện đã được kiểm chứng. Nàng không tin Khúc Bắc Ca không thể cảm nhận được.
Khổ Nhất Sí có chút nhíu mày, trong lòng tự nhủ con của ngươi bị giết thì liên quan quái gì đến ta chứ? Chỉ là Khúc Bắc Ca đang ở đây, hắn ta lại không thể nói lời này được.
Sau khi Táng Quỳnh Hoa biết con trai mình bị giết, Lam Tiểu Bố đã cảm nhận được sát ý của Hỏa, nhưng không hề cảm nhận được sát ý từ Khúc Bắc Ca, rất rõ ràng, Khúc Bắc Ca đã biết chuyện của Táng Quỳnh Hoa đã cho hắn một đứa con trai tiện nghi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận