Khí Vũ Trụ

Chương 487: Bách Đoan tiên trang. (1)

Hai ngày sau, Lam Tiểu Bố dừng lại bên ngoài Bách Đoan tiên trang. Hộ trận phòng ngự của Bách Đoan tiên trang là một tiên trận cấp sáu, có thể thấy được Bách Đoan gia tộc có chút thực lực. Phải biết rằng hộ trận của Cấm Tiên Ti cũng chỉ là tiên trận cấp sáu mà thôi.
Sau khi biết tiên trận phòng ngự ở Bách Đoan tiên trang là tiên trận cấp sáu, Lam Tiểu Bố bắt đầu bố trí trận bàn truyền tống.
Bách Đoan gia tộc có hai Tiên Vương, đừng nói là hai Tiên Vương, cho dù là mấy Đại La Kim Tiên cũng đủ khiến hắn ăn khổ. Một khi bị phát hiện, hắn mà không có con đường rút lui tốt, vậy thì chắc chắn phải chết rồi.
Sau khi bố trí xong mấy cái trận bàn truyền tống, lúc này Lam Tiểu Bố mới ẩn núp bên ngoài Bách Đoan tiên trang.
Lam Tiểu Bố ẩn nấp theo dõi bên ngoài Bách Đoan gia tộc cả ngày, sau khi nhìn thấy có rất nhiều nô bộc và một ít đệ tử Bách Đoan gia tộc đi ra đi vào, cuối cùng Lam Tiểu Bố quyết định xử lý một tên quản sự của Bách Đoan gia tộc, sau đó biến thành bộ dạng của người đó.
Người tu luyện được Thái Dịch Hóa Hình trong Thiên Cương Biến nhất định rất nhiều, nhưng mà Lam Tiểu Bố tin rằng, không ai có thể tu luyện đến trình độ như hắn. Không phải là do thực lực và năng lực phân tích của hắn mạnh hơn người khác, mà là hắn chẳng những có thể biến ra bộ dáng của đối thủ mà còn có thể dựa vào Vũ Trụ Duy Mô ngụy trang hơi thở của đối thủ, thậm chí còn có cả đạo vận công pháp.
Chỉ cần không gặp phải tình huống đặc biệt, chắc hẳn sẽ không có ai phát hiện ra hắn.
Lại một ngày qua đi, Lam Tiểu Bố vẫn chưa nhìn thấy tên quản sự kia đi ra. Mãi đến buổi chiều ngày thứ ba, lúc này Lam Tiểu Bố mới nhìn thấy tên quản sự kia đi ra khỏi Bách Đoan tiên trang.
Đi mãi đến khi cách Bách Đoan tiên trang hơn trăm dặm, lúc này Lam Tiểu Bố mới ngăn tên quản sự kia lại.
“Có chuyện gì?” Tên quản sự nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố, trong mắt có chút ý lạnh.
Hắn cũng không sợ, thứ nhất là vì tu vi của Lam Tiểu Bố hình như không cao bằng hắn. Thứ hai, nơi này là Bách Đoan tiên trang đó, những người ở xung quanh Bách Đoan tiên trang, có ai dám động đến quản sự của Bách Đoan tiên trang chứ?
“Trả lời ta mấy vấn đề, thứ nhất ngươi tên là gì, làm gì ở Bách Đoan tiên trang? Thứ hai người đang định đi đâu, là ai sai ngươi đi?” Lam Tiểu Bố từ tốn nói.
“Muốn chết.” Tên quản sự này thấy Lam Tiểu Bố thật sự quá phách lối, không chút do dự lấy trường đao ra, đao mang vung lên đánh về phía Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố hoàn toàn không lấy pháp bảo ra, chỉ đánh một quyền ra.
Oanh! Tiên nguyên nổ tung, lực lượng cuồng bạo trực tiếp đánh bay trường đao của tên quản sự kia, quản sự kia phun một ngụm máu tươi, sau dó bị đánh bay ra ngoài.
Người còn chưa rơi xuống đất, tên quản sự kia đã lấy ra một tấm bùa chú. Tu sĩ trước mặt này tuyệt đối là một Đại Tiên, ở trước mặt người ta, hắn hoàn toàn không là gì cả.
“Nếu ngươi dám kích phát bùa chú, một khắc sau chính là giờ chết của ngươi.” Một cây trường kích chĩa vào ngay mi tâm của quản sự, hàn ý nhè nhẹ bao trùm khiến cả người hắn giật nảy mình, nhanh chóng cất bùa chú đi.
“Vị đạo hữu này, ta là quản sự của Bách Đoan tiên trang, có chuyện gì thì từ từ nói. Ngươi cũng biết đấy, nếu như ta có chuyện gì, Bách Đoan tiên trang sẽ lập tức tìm tới đây. Bách Đoan gia tộc lợi hại như thế nào, ngươi nhất định biết được.” Quản sự vội vàng nói, giọng điệu vô cùng thành khẩn.
“Cho ngươi một cơ hội cuối cùng, trả lời những vấn đề lúc trước của ta.” Lam Tiểu Bố lại nói một câu.
“Ta tên là Nguyên Chí Hà, phụ trách dược viên của Bách Đoan tiên trang, cũng là người đưa tiên linh thảo cho Hứa phu nhân. Bây giờ đang chuẩn bị đi đến dược viên của Bách Đoan tiên trang, chuẩn bị hái vài gốc Bách Dạ Lan tươi mới cho phu nhân.” Quản sự trả lời vô cùng dứt khoát.
Lam Tiểu Bố lại hỏi, “Nói cho ta biết người có từng nghe nói đến một người nữ tử tên là Thượng Quan Thiên không?”
Quản sự nhanh chóng xua tay, “Không có, không có…”
“Chưa nghe nói đến, vậy thì ngươi không còn giá trị gì nữa rồi…” Lam Tiểu Bố nói xong, sát khí lập tức bao trùm Nguyên Chí Hà.
KHi hơi thở chết chóc bao trùm đến, Nguyên Chí Hà vội vàng nói, “Ta biết, chỉ xin ngươi có thể tha cho ta một mạng, ta đảm bảo ta sẽ nói hết những gì mà ta biết, hơn nữa ta sẽ không tiết lộ chuyện ngày hôm nay ra nửa chữ nào.”
Lam Tiểu Bố thì hơi khó hiểu một chút, loại chuyện này, theo lý mà nói Nguyên Chí Hà không biết mới đúng. Nếu như Nguyên Chí Hà biết chuyện này, chẳng lẽ Bách Đoan Phục thực sự muốn dẫn Thượng Quan Thiên về kết đạo lữ sao, không phải là vì “Đệ Nhị Đạo Điển” à?
“Nói, ngươi đừng có ở đây mà dây dưa thời gian nữa, còn nữa, có phải tất cả mọi nguòi đều biết chuyện này hay không?” Giọng điệu của Lam Tiểu Bố dịu đi một chút.
Nguyên Chí Hà vội vàng nói, “Không phải, là Hứa phu nhân nói cho ta biết. Hứa phu nhân biết được chuyện này từ chỗ Phục thiếu gia, quan hệ giữa Phục thiếu gia và Hứa phu nhân rất tốt. Cái người Thượng Quan Thiên kia bị Phục thiếu gia giam ở trong phòng của hắn, nghe nói là vì một món pháp bảo nào đó.”
Quản sự này làm ăn cũng không tệ đâu, loại chuyện này mà Hứa phu nhân kia cũng nói cho hắn biết.
“Khắc lại bố cục trong Bách Đoan tiên trang vào một miếng ngọc giản cho ra, bao gồm chỗ ở của tất cả mọi người.” Lam Tiểu Bố vẫn lạnh giọng nói.
“Hả…” Nguyên Chí Hà sửng sốt, trong lòng tự nhủ người này bị ngớ ngẩn à? Chẳng lẽ biết được bố cục bên trong Bách Đoan tiên trang rồi thì có thể vào trong Bách Đoan tiên trang được à? Cho dù có là Tiên Tôn khi vào trong đó cũng sẽ bị phát hiện đấy?
Nhưng mà hắn lại nhanh chóng hiểu rõ tình cảnh hiện tại của mình, nhanh chóng lấy ra một miếng ngọc giản, nhanh chóng khắc họa cho Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố nhận lấy ngọc giản cất đi, Thất âm Kích cuốn theo một luồng tiên nguyên đánh ra, hắn hoàn toàn không có ý định để Nguyên Chí Hà còn sống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận