Khí Vũ Trụ

Chương 714: Nữ nhân cường đại.

Lam Tiểu Bố biết trận phù này có giá trị vô cùng cao, hắn vội vàng nói, “Đây là đồ của tổ tiên người, ta cũng không cần nữa, đến khi nào cần nghiên cứu ta sẽ lại mượn ngươi.”
“Lam đại ca, ta muốn gia nhập Đại Hoang Tiên Môn, có được không?” Thạch Yến nói.
“Đương nhiên là được.” Lam Tiểu Bố không chút do dự nói.
“Nếu như vậy, trận phù này xem như là lễ vật của ta để gia nhập Đại Hoang Tiên Môn đi, thật ra ta có giữ lại cũng không làm được gì. Ma Huyền Tiên Vực đối với ta mà nói là một nơi đầy đau thương, ta nghĩ ta sẽ không bao giờ đến đây nữa.” Thạch Yến nói.
Lam Tiểu Bố nghĩ cũng phải, thứ này để cho Thạch Yến giữ quả thật cũng không có tác dụng gì, hắn dứt khoát cất cái trận phù này đi, sau đó lấy ra một chiếc nhẫn đưa cho Thạch Yến, “Đã như vậy, ta đây chiếm tiện nghi của ngươi rồi. Chiếc nhẫn này ta tặng cho ngươi, bên trong đó có ít tài nguyên tu luyện. Đúng rồi, vừa rồi là tiếng gì réo vang vậy? KHông đúng, là rên rỉ chứ.”
“Là một nữ tử đang chạy trốn khỏi truy sát, tiếng rên rỉ kia là từ một con Thanh Loan, trong quá trình chạy trốn con Thanh Loan kia bị trúng tên bị thương, có lẽ đoán được chủ nhân khó thoát khỏi cái chết, cho nên rên rỉ. Bởi vì ngươi đang bế quan, hai người kia lại là tiên đế cảnh, cho nên ta cũng không muốn nhiều chuyện.” Cung Duẫn Kỳ nói.
Cung Duẫn Kỳ vừa nói xong, một cái bóng lập tức từ chân trời bay đến. Nhưng mà nhìn đường vòng cung kia, hình như là càng lúc càng hạ xuống, tựa như sắp rơi xuống mặt đất.
Thần niệm Lam Tiểu Bố quét đến, đây quả thật là một con Thanh Loan, trên người con Thanh Loan này có một nữ tử trung niên đang nằm sấp. Nữ tử này máu me đầy mình, tiên nguyên hỗn loạn, rõ ràng là đã bị trọng thương. Xem ra người này đang định quay lại.
Mắt thấy Thanh Loan sắp đụng xuống đất, tay Lam Tiểu Bố kéo một cái, Thanh Loan nhẹ nhàng đáp xuống đất. nữ tr trung niên kia lăn từ trên người Thanh Loan xuống, miệng hộc máu.
Quả thật là một tiên đế, còn là một tiên đế trung kỳ.
Ở Ma Huyền Tiên Vực, tiên đế đã rất mạnh mẽ, lại bị truy sát. Người truy sát nữ tiên đế này, Lam Tiểu Bố đã nhanh chóng nhìn thấy, cũng là một nữ tử, toàn thân áo đen, so với nữ tử bị thương này thì xinh đẹp hơn nhiều. Tu vi cũng mạnh hơn nữ tử bị thương, là tiên đế hậu kỳ.
“Ngươi đã thích xen vào chuyện người khác như vậy, chắc là ngại mạng mình quá dài rồi?” Nữ tử áo đen lạnh lùng nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố một chút, giọng nói lạnh lẽo.
Lam Tiểu Bố không nhìn nữ tử này, mà chỉ nhìn về phía Cung Duẫn Kỳ nói, “Ta nói này Kỳ gia, ngươi thế là không được rồi. Người ta chỉ là một tiên đế hậu kỳ nho nhỏ mà lại dám ở trước mặt ngươi nói ta chán sống. Đây chính là không coi ngươi ra gì mà.”
“Người này là Trị Chân A của Trị gia, đừng chọc đến nàng…” Nữ tử trung niên bị thương miễn cưỡng nói ra được mấy câu, sau đó lại hộc máu.
Lam Tiểu Bố nghe thấy tên tuổi Trị gia lập tức nghĩ đến Trị gia của Nguyệt Kính Tiên Đình, con rể Trị gia là Kế Lãnh do chính tay hắn giết chết.
Lúc đầu Lam Tiểu Bố còn định hỏi thăm rõ ràng, sau khi nghe đến Trị gia, hắn không do dự lấy một viên đan dược ra ném đi. Viên đan dược này trùng hợp rơi vào trong miệng của nữ tử trung niên đang bị thương kia, chỉ qua mấy giây sau, nữ tử trung niên còn đang liên tục hộc máu đã ngừng nôn ra máu, tiên nguyên cũng bắt đầu ngưng tụ lại.
Nữ tử trung niên này ngẩn người, đây là tiên đan chữa thương thất phẩm Tẩy Ngọc Tử Kim Đan. Ai không có chuyện gì lại tùy tiện ném một viên Tẩy Ngọc Tử Kim Đan trân quý như vậy cho một người không quen biết chữa thương chứ? Nhưng mà nàng cũng biết lúc này không phải lúc cảm tạ và hỏi thăm, nhanh chóng ngồi xuống, dựa vào Tẩy Ngọc Tử Kim Đan mà chữa thương.
“To gan, đã như vậy, thế thì để ta xem xương cốt của ngươi có cứng như vậy hay không.” Nữ tử áo đen nói xong, một thanh hắc kiếm đã cuốn theo vô tận sát thế xông đến.
“Kỳ gia, đánh nhau.” Lam Tiểu Bố uể oải nói một câu, sau đó trực tiếp ngồi trên một tảng đá chuẩn bị ngồi xem, hắn hoàn toàn không có ý định ra tay.
Chỉ là một tiên đế hậu kỳ, còn là một nữ tử, một cường giả đỉnh cấp như Cung Duẫn Kỳ ra tay, hoàn toàn có thể nghiền ép.
“Xem ta đây.” Cung Duẫn Kỳ xòe tay ra, Tu Di Tiễn lập tức xuất hiện.
KHí thế tiên đế đỉnh phong lập tức tăng vọt, lĩnh vực tiên đế cuốn theo sát thế đối đầu với lĩnh vực sát thế của Trị Chân A. Một khắc sau, không gian giữa hai người tràn ngập sát khí, tiên nguyên cũng không ngừng nổ tung trong lĩnh vực của cả hai.
“Tiên Đế đỉnh phong?” Trị Chân A cau mày, nàng không ngờ ở Ma Huyền Tiên Vực có thể nhìn thấy một tiên đế đỉnh phong.
Nhưng mà cho dù là tiên đế đỉnh phong, nàng cũng không coi trọng. Hắc kiếm không ngừng biến ra kiếm khí màu đen, từng đạo từng đạo, phủ trời ngập đất ép về phía Cung Duẫn Kỳ.
Cho dù Lam Tiểu Bố vô cùng khó chịu về Trị gia, nhưng cũng không thể không thừa nhận, kiếm khí màu đen của Trị Chân A này rất mạnh.
Tu Di Tiễn của Cung Duẫn Kỳ lúc này đã biến thành từng mũi tên tựa như thực chất, những mũi tên này và kiếm khi màu đen kia va chạm vào nhau, sát thế bị xé rách, sát ý đầy trời vỡ ra.
Sắc mặt Thạch Yến tái nhợt, cho dù nơi nàng đứng cách nơi Cung Duẫn Kỳ và Trị Chân A đấu pháp rất xa, nhưng nàng vẫn có cảm giác sắp bị đạo sát ý cuồng bạo này cuốn đi.
Lam Tiểu Bố vươn ra ra ném mấy lá trận kỳ, sát ý bao trùm đến kia trong nháy mắt biến mất. Một hồi lâu sau Thạch Yến mới phản ứng được, nhanh chóng khm người nói, “Đa tạ ơn cứu mạng của Lam đại ca.”
Lam Tiểu Bố xua tay nói, “Về sau ngươi chính là đệ tử của Đại Hoang Tiên Môn ta, không cần khách sáo với ta.”
Mặc dù trong miệng nói với Thạch Yến như vậy, nhưng mà khi hắn nhìn về phía hai người đang đấu pháp, sắc mặt càng lúc càng nghiêm trọng. Theo lý mà nói, lão giang hồ như Cung Duẫn Kỳ, còn là tiên đế đỉnh phong, đối phó với một nữ tử tiên đế hậu kỳ có thể dễ dàng đánh bại mới đúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận