Khí Vũ Trụ

Chương 1797 - Đạo văn Luân Hồi.

Lam Tiểu Bố vừa đi ra khỏi bình chướng Lục Đạo Niết Bàn, trước mắt là một vùng thế giới u ám mênh mông, thần niệm quét ra, cũng chỉ trải rộng ra được vạn dặm. Hắn lập tức cảm thấy trong không gian tồn tại một vài mảnh vỡ pháp tắc, những mảnh vỡ pháp tắc này có đủ loại, nhưng mà trong đó có xen lẫn rất ít mảnh vỡ pháp tắc luân hồi.
Nơi này là cảm ngộ Lục Đạo? TRong lòng Lam Tiểu Bố có chút khó hiểu, hắn nhìn thấy Luân Hồi Thánh Nhân đang đứng ở đằng xa chờ hắn.
Lam Tiểu Bố còn chưa đi qua, Luân Hồi Thánh Nhân đã chủ động tới, ý cười đầy mặt nói, “Lam huynh, đã cảm ngộ được đạo thứ nhất Lục Đạo rồi chứ?”
Lam Tiểu Bố gật đều, “Quả thật đã cảm ngộ được đạo thứ nhất Lục Đạo, mặc dù vẫn còn khá mơ hồ, nhưng mà ta tin rằng qua một khoảng thời gian nữa, ta sẽ khiến đạo đạo tắc Luân Hồi này rõ ràng hơn.”
Trên thực tế, Lam Tiểu Bố đã sớm cảm ngộ đạo tắc Nhập Luân trong Lục Đạo, không chỉ như vậy, còn ngưng luyện ra đạo tắc Nhập Luân thuộc về mình, dung nhập vào trong đại đạo của mình. Lam Tiểu Bố cũng biết rõ, sở dĩ hắn có thể nhanh chóng cảm ngộ được đạo tắc Nhập Luân như vậy, có liên quan đến chuyện hắn có ký ức hai đời.
Luân Hồi Thánh Nhân lập tức nói, “Cảm ngộ của Lam huynh đối với đại đạo đúng là không ai bằng, lần đầu tiên ta cảm nhận đạo tắc Nhập Luân, hao tốn cả ngàn năm, nhưng cũng chỉ mơ hồ mà thôi. Ở Lục Đạo Niết Bàn này, chính là vùng đất vạn năm khó gặp, đây là Lục Đạo Luân Hồi sau khi vỡ vụn mà hình thành nên. Ta tin tưởng, với vận may và năng lực cảm ngộ của Lam huynh…”:
Lam Tiểu Bố xua tay ngăn lại, “Luân Hồi đạo hữu, bàn về tư cách, ngươi già hơn ta nhiều, vẫn cứ gọi ta là đạo hữu thì tốt hơn, Lam huynh thì không dám nhận.”
Hắn khẳng định khi Luân Hồi Thánh Nhân cảm ngộ đạo tắc Nhập Luân, không dùng đến ngàn năm, gia hỏa này đang nói bậy.
Luân Hồi Thánh Nhân nghiêm mặt nói, “Trên đại đạo không có cái gì gọi là tư cách mới cũ, chỉ có thực lực và cảm ngộ đại đạo. Tu vi của Lam huynh bây giờ mặc dù kém hơn ta một chút, nhưng bàn về thực lực và tiềm lực, ta rõ ràng không đáng chú ý bằng Lam huynh. Nếu như chúng ta đã hợp tác, đương nhiên phải có một người chủ đạo, bởi vì nói như vậy đội ngũ của chúng ta có lẽ sẽ từ từ lớn mạnh. lam huynh là Đạo QUân một giới, vận may và thực lực đều mạnh hơn ta, là người chủ đạo là thích hợp nhất. Hơn nữa, lần này đến Lục Đạo TRì tìm kiếm Vô Lượng gây chuyện, cũng là Lam huynh giúp đỡ ta.”
Lam Tiểu Bố biết vì sao Luân Hồi Thánh Nhân lại nói như vậy, hắn nghĩ đến chính hắn ở trong bình chướng Lục Đạo Niết Bàn cảm nhận được một phần tin tức luân hồi của bản thân, nói thêm gì nữa, nói không chừng sẽ khiến gia hỏa này hoài nghi. Dứt khoát gật đầu nói, “Như vậy cũng tốt, chỉ là cái Lục Đạo Niết Bàn này, ta nhìn thấy hình thành khá lỏng lẻo, sao có thể ngưng luyện ra Lục Đạo?”
Luân Hồi Thánh Nhân không biết khi Lam Tiểu Bố chứng đạo đã ngưng luyện ra Khí Vận Chi Thụ, càng không biết Lam Tiểu Bố trừ Khí Vận Chi Thụ còn có Đế Hưu Thụ, nếu như biết, chỉ sợ hắn ta đã sớm hoài nghi rồi.
Luân Hồi Thánh Nhân cười he he, “Người biết chuyện này thật sự không nhiều, rất nhiều người chỉ biết nơi này có thể ngưng luyện ra Lục Đạo, nhưng lại không biết vì sao có thể ngưng luyện ra Lục Đạo. Bình thường khi tiến vào nơi này, hầu như tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được đạo tắc Nhập Luân. Nhưng sau khi đi vào, phần lớn mọi người chỉ đi loạn khắp nơi, sau đó cảm ngộ mảnh vỡ Pháp tắc Luân Hồi bị tàn phá trong không gian. Nhưng mà pháp tắc tàn phá ở nơi này nhiều như vậy, trong đó Pháp tắc Luân Hồi thì lại càng vụn vặt và thiếu thốn vô cùng, muốn cảm ngộ hoàn toàn Lục ĐẠo, vậy thì không biết phải mất bao lâu mới được.
Mà ta lại biết sau khi Lục Đạo vỡ vụn, tạo thành một vùng luân hồi lạc ấn. Lục Đạo TRì chính là một nơi như thế, trừ Lục Đạo Trì ra, còn có vài nơi nữa. Những nơi này quy tắc Lục Đạo rõ ràng, cho dù có bị tàn phá, nhưng một khi tìm được, cảm ngộ cũng mạnh hơn gấp trăm lần nơi bình thường.”
Nói xong, Luân Hồi Thánh Nhân lấy một cái ngọc giản đưa cho Lam Tiểu Bố, “Lam huynh, đây là một vài nơi lạc ấn luân hồi mà ta tìm dược ở Lục Đạo Niết Bàn. Ta tin rằng có thể giúp Lam huynh được một chút.”
Lam Tiểu Bố lập tức nhận lấy, vô cùng hài lòng gật đầu nói, “Vậy thì đa tạ Luân Hồi đạo hữu.”
Hắn cảm nhận được, Luân Hồi Thánh Nhân đã bị hắn dọa sợ, bây giờ thật sự không dám giở trò gì trước mặt hắn. Không chỉ như vậy, gia hỏa này cũng chất phác đàng hoàng hơn lúc trước. Ít nhất thì có đi có lại, nói chuyện cũng không phải để ý quá mức. Nếu không thì cái ngọc giản này đối phương sẽ không lấy ra.
Lúc đầu Luân Hồi Thánh Nhân thật sự hy vọng hắn có thể cảm ngộ được Lục Đạo, sau đó chứng đại đạo Luân Hồi. Nhưng tuyệt đối không hy vọng hắn cảm ngộ quá sâu, chỉ đơn thuần là giúp hắn tăng cao tu vi mà thôi. Gia hỏa này nói không chừng vẫn đang lừa hắn làm tay chân, đương nhiên là làm tay chân của Luân Hồi Thánh Nhân hắn.
Bây giờ thì khác rồi, ngay cả lạc ấn Lục Đạo Luân Hồi cũng lấy ra, có thể thấy được bây giờ gia hỏa này thật sự phục hắn rồi.
Lam Tiểu Bố cảm thán vô cùng, tên tuổi đại lão Viễn Cổ đúng là dùng tốt thật. Nếu như tìm tên tuổi của một vị đại lão Viễn Cổ dùng tốt nhất, vậy thì nhất định chính là đạo lão khai thiên vũ trụ rồi.
“Ta không vội cảm ngộ Lục Đạo, bây giờ chúng ta đi Lục Đạo TRì trước đã.” Lam Tiểu Bố cất ngọc giản đi, gật đầu với Luân Hồi Thánh Nhân nói, không có quá nhiều cảm kích, thật giống như chuyện đưa ngọc giản này cho hắn là chuyện đương nhiên.
Thái độ này của Lam Tiểu Bố, lại càng khiến Luân Hồi Thánh Nhân tin phục hơn.
“Lam huynh, ta dẫn ngươi đi.” Luân Hồi Thánh Nhân mừng rỡ, trước kia hắn ta còn có chút nghi ngờ về chuyện Lam Tiểu Bố và hắn ta cùng nhau đi cướp đoạt Lục Đạo Trì, nhưng mà bây giờ hắn ta đã có niềm tin tuyệt đối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận