Khí Vũ Trụ

Chương 1104 - Làm rõ

Tầm Dương Thần Quân lâu.
Lam Tiểu Bố đã tập trung tất cả người của Đại Hoang Thần Giác lại, trừ ba người đã bị vẫn lạc trong cuộc tuyển chọn lần này, cộng thêm Lam Tiểu Bố có tổng cộng là 22 người.
“Các vị, ta dự định bây giờ lập tức quay về Đại Hoang Thần Giác. Nhưng dựa theo suy đoán của ta, lần này trở về có thể sẽ không an toàn như trước, các vị có đề nghị gì hay không?” Lam Tiểu Bố nói.
Diêm Ảnh lập tức nói, “Lĩnh trưởng, hay là làm theo cách lúc trước, lĩnh trưởng đưa chúng ta tiến vào tiểu thế giới của ngươi, sau đó một mình lĩnh trưởng rời khỏi đây.”
Ý nghĩ của Lam Tiểu Bố chính là như vậy, Diêm Ảnh giúp hắn nói ra mà thôi.
Ngược lại, Dạ Lộ và Hùng Nam Phong thì âm thầm giật mình, phải biết rằng mọi người chỉ đi theo Lam Tiểu Bố dốc sức làm việc mà thôi, nhưng phải tiến vào trong tiểu thế giới của Lam Tiểu Bố lại là hai chuyện khác nhau.
Nhưng mà bây giờ nàng cũng không đưa ra bất cứ ý kiến gì, người khác có thể, vợ chồng nàng cũng có thể. Hơn nữa nàng cảm thấy con người Lam Tiểu Bố có thể kết giao, không phải là hạng người gian ác.
Ngược lại thì Khâu Luân Kiệu lại chủ động nói ra, “Làm như vậy thì lại khiến lĩnh trưởng tiêu hao một lá độn phù rồi.”
Lam Tiểu Bố xua tay nói, “Độn phù thì ta vẫn còn một ít, chẳng sao cả. Nếu mọi người không có ý kiến gì khác, vậy thì cứ làm theo cách này đi.”
Nói xong, Lam Tiểu Bố trưc tiếp mở ra trận môn tiểu thế giới.
Diêm Ảnh là người đầu tiên xông vào trong trận môn, nhìn thấy người khác không thèm để ý chút nào, Dạ Lộ và Hùng Nam Phong cũng không chút do dự, đi theo tiến vào tiểu thế giới.
Chờ tất cả mọi người tiến vào trong tiểu thế giới rồi, Lam Tiểu Bố bỏ tiểu thế giới vào trong Vũ Trụ Duy Mô, sau đó dịch hình thành Khâu Luân Kiệu, không chút hoang mang rời khỏi tức lâu.
Vừa rời khỏi tức lâu, Lam Tiểu Bố đã cảm nhận được có người đi theo mình, Lam Tiểu Bố tăng nhanh tốc độ, rời khỏi Ngọc Hành Thần đạo thành.
Sau khi rời khởi Ngọc Hành Thần đạo thành, Lam Tiểu Bố đang định lấy một chiếc phi thuyền ra, lập tức nghe thấy truyền âm đến bên tai, “Thế nào rồi?”
Lam Tiểu Bố lập tức nhận ra, người truyền âm cho hắn chính là một nữ tử thiên thần cảnh, mặc dù đeo mạng che mặt, cũng không hề nhìn phía bên này, nhưng mà truyền âm vừa đến, Lam Tiểu Bố đã có thể xác định được.
“Lam Tiểu Bố kia vô cùng cảnh giác, chắc hẳn sẽ không rời đi nhanh như vậy. Nhưng mà ta nghe hắn nói, chuẩn bị chọn tuyến đường đi Cửu Kỳ thần thành. Ta đoán Lam Tiểu Bố rất có thể sẽ dẫn bọn ta đi từ Cửu Kỳ Hải, ta phải làm thế nào...” Lam Tiểu Bố vừa đi đường vừa truyền âm qua.
Từ Ngọc Hành Thần đạo thành đến Đại Hoang Thần Giác, nếu như đi từ Cửu Kỳ thần thành, đó là đi một vòng tròn lớn. Nhưng mà bên ngoài Cửu Kỳ thần thành chính là Cửu Kỳ Hải, Cửu Kỳ Hải cực kỳ nguy hiểm, thần niệm cũng bị hạn chế trong một pham vi nhất định, người đuổi theo nhất định sẽ rất khó khăn, Lam Tiểu Bố là vì nhóm người của mình có tu vi quá thấp, lúc này mới dẫn những người truy đuổi hắn đến Cửu Kỳ Hải.
“Ngươi lập tức quay về, lần sau có tin tức thì đừng ra ngoài nữa, trực tiếp truyền âm cho ta là được rồi.” Giọng nói của nữ tử truyền đến.
Lam Tiểu Bố hừ lạnh một tiếng, “Chỉ sợ ngươi còn chưa biết Lam Tiểu Bố kia là một trận pháp sư nhỉ? Không chỉ có ta, tất cả những người đi theo bên cạnh Lam Tiểu Bố, chỉ cần truyền âm ra ngoài, đều sẽ lọt vào trong trận pháp của hắn.“ Vội vàng để lại câu nói này xong, Lam Tiểu Bố nhanh chóng đổi một phương hướng độn ra ngoài quảng trường.
Mặc dù cuộc tuyển chọn ở Ngọc Hành Thần đạo thành đã kết thúc, nhưng mà phường thị lâm thời bên ngoài quảng trường vẫn chưa dẹp đi, lúc này người đến người đi vẫn vô cùng náo nhiệt.
Tâm trạng của Lam Tiểu Bố cũng không tốt lắm, hắn dịch hình thành Khâu Luân Kiệu, lập tức có người liên hệ với hắn, rõ ràng là Khâu Luân Kiệu đã sớm làm phản. Hắn còn không biết, rốt cuộc Khâu Luân Kiệu cùng một bọn với người nào.
Đi đến biên giới phường thị bên ngoài quảng trường Ngọc Hành Thần đạo thành, Lam Tiểu Bố vòng vo bảy tám vòng, chờ đến khi hắn lấy ra tiên khí phi hành rời khỏi Ngọc Hành Thần đạo thành, hắn đã dịch hình thành một nam tử trung niên bình thường.
Tiên khí phi hành cách Ngọc Hành Thần đạo thành khá xa rồi, Lam Tiểu Bố lập tức lấy Luân Hồi Oa ra, tiến về Đại Hoang Thần Giác.
Chỉ mấy ngày sau, Lam Tiểu Bố đã đến bên ngoài Đại Hoang Thần Giác, ở bên ngoài Đại Hoang Thần Giác có vài tu sĩ ẩn nấp trông coi, nhưng mà sau khi Lam Tiểu Bố tiến vào Đại Hoang Thần Giác rồi, mấy tu sĩ kia cũng không phát hiện ra.
Độc âm Hoán Thần Thảo bên trong Đại Hoang Thần Giác đã vô cùng nhạt, Lam Tiểu Bố tiến đế trận pháp tụ tập Độc âm Hoán Thần Thảo, ngọc bài không gian trong cấm chế đã sớm chứa đựng hơn phân nửa chất lỏng độc âm Hoán Thần Thảo màu xanh da trời.
Lam Tiểu Bố cất ngọc bài không gian chứa đựng chất lỏng Độc âm Hoán Thần Thảo này đi, độc này lúc đầu hắn định phong cấm lại. Nhưng đã có người dám nhòm ngó đến Đại Hoang Thần Giác, vậy đám độc này có chỗ dùng rồi. Lam Tiểu Bố định bố trí một cái Không Gian Thần Trận bên ngoài Đại Hoang Thần Giác, độc này sẽ phát tán trong Không Gian Thần Trận đó. Trước khi Đại Hoang Thần Giác chưa có năng lực tự vệ, ai có ý đồ len lén tiến vào Đại Hoang Thần Giác, nhất định phải đi qua không gian chứa Độc âm Hoán Thần Thảo.
Ngay cả Niệm mà cũng bị Độc âm Hoán Thần Thảo giam giữ nhiều năm như vậy, hắn không tin có người đầu sắt, dám xông vào Không Gian Thần Trận chứa đầy Độc âm Hoán Thần Thảo.
Sau khi làm xong, Lam Tiểu Bố chọn một vị trí đặt động phủ, lại dùng Không Gian Thần Trận che động phủ này lại, sau đó bố trí Tụ Độc Thần Trận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận