Khí Vũ Trụ

Chương 2698 - Nhân Hoàng thành. (2)

Giống như ban đầu ở đại vũ trụ vậy, quy tắc thiên địa ở đại vũ trụ phù hợp với tộc Thiên Mông hơn, cho nên khi tu sĩ Nhân tộc đối kháng với tu sĩ tộc Thiên Mông ở đại vũ trụ, luôn thiếu đi một chút. Quy tắc thiên địa nơi này cũng không phải là phù hợp với Thú Hồn tộc, mà là bởi vì Thú Hồn tộc vẫn luôn ở nơi này tu luyện, ở chỗ này cảm ngộ Thiên Đạo, chiếm cứ được địa lợi. Một khi thi triển thần thông, uy lực thần thông của Đới Nam Kiếm sẽ giảm xuống rất nhiều, so ra thì thần thông của đối phương sẽ mạnh hơn không ít.
Hai tên Thú Hồn tộc đầu gà kia định ra tay, bên trong tòa đạo thành màu vàng đất kia đột nhiên có một nữ tử đi ra, nàng lạnh lùng nhìn chằm chằm hai tên Thú Hồn tộc kia nói, “Nơi này là Nhân Hoàng thành, thành chủ chúng ta có hiệp ước với bên ngoài, các ngươi không được cưỡng ép chặn đường tu sĩ Nhân tộc tiến vào Nhân Hoàng thành, nếu không thì tự gánh lấy hậu quả. Bây giờ các ngươi còn dám ở chỗ này chặn đường tu sĩ Nhân tộc vào thành sao?”
“KHông phải bọn hắn còn chưa tiến vào Nhân Hoàng thành sao?” Một tên tu sĩ Thú Hồn tộc đầu gà hậm hực nói.
Nữ tử kia không nói gì thêm, chỉ nhìn chằm chằm hai tên này.
“Được rồi, chúng ta đi thôi.” Một tên tu sĩ Thú Hồn tộc khác cảm thấy hôm nay không thể bắt đám người Lam Tiểu Bố đi được, chỉ có thể nói một câu.
Đới Nam Kiếm thở phào một hơi, “Xem ra Nhân tộc rất đoàn kết, vậy mà ở chỗ này cũng có năng lực tự vệ.”
Lam Tiểu Bố cười lạnh nói, “Ngươi nhìn lầm rồi, bọn hắn không phải là bảo vệ chúng ta. Một khi chúng ta vào thành, sẽ là tài sản của những người này. Bọn hắn và mấy chủng tộc ở nơi này đã ký kết hiệp nghị, qua một khoảng thời gian sẽ đưa một vài người cho bọn hắn. ĐỐi với chủng tộc của vũ trụ này mà nói, người là có giá trị nhất.”
“Vì sao?” Đới Nam Kiếm bật hỏi theo bản năng.
Lam Tiểu Bố giải thích, “Là bởi vì quy tắc thiên địa của vùng vũ trụ này không thấp, thậm chí tương đương với vũ trụ cao cấp tại Hạo Hãn của chúng ta, nhưng thân thể bọn hắn lại là điểm chí mạng đối với đại đạo. Quy tắc của nơi này mặc dù cao, nhưng mà thân thể của bọn hắn không phù hợp với đại đạo, tu luyện đến Tạo Hóa cảnh về cơ bản là cực hạn, mà quy tắc thiên địa nơi này không thích hợp cho bọn hắn hóa hình. Chỉ có rất ít mới có thể bước ra bước thứ ba, bước vào cảnh giới cao hơn. Những tu sĩ của chủng tộc này một khi đoạt xá Nhân tu, đại đạo của bọn hắn sẽ lập tức tiến thêm một bước, thậm chí có thể bước vào bước đại đạo thứ bảy.”
Đới Nam Kiếm im lặng, nàng đã hiểu sở dĩ Lam Tiểu Bố biết những chuyện này, là vì đã sưu hồn tên Nhân Miêu kia.
“Các ngươi đi theo ta vào đây.” Nữ tu nhìn thấy ba người Lam Tiểu Bố tiến vào Nhân Hoàng thành, lập tức lạnh lùng nói một câu.
Lam Tiểu Bố không để ý đến nữ tu này, đi thẳng vào.
“Thật can đảm.” Nữ tu này vươn tay ra bắt lấy Lam Tiểu Bố, nàng cũng đã nhìn ra, trong ba người này, Lam Tiểu Bố là chủ. Một Nhân tộc vừa mới đến Nhân Hoàng thành, lại dám không nghe lời nàng, đúng là muốn chết mà. ĐỢi lát nữa nàng phải để cho mấy tên sâu kiến này biết, nàng có thể cứu người, cũng có thể giết người.
Lam Tiểu Bố đập một bàn tay ra, nữ tử này đột nhiên cảm thấy mình bị không gian cầm cố lại, sau đó nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn thủ ấn nguyên khí của Lam Tiểu Bố đập vào mặt của nàng, nàng bị đánh bay ra ngoài xa mấy chục thước, đập vào một cấm chế, khiến cấm chế này bị xé rách.
Từng âm thanh báo động bén nhọn vang lên, Lam Tiểu Bố cũng không tiếp tục tiến lên, thần niệm của hắn không kiêng nể gì quét ra ngoài, rất nhanh, Lam Tiểu Bố khiếp sợ phát hiện ra, có mấy cấm chế ngăn cách thần niệm ở chỗ này hắn không thể nào xé mở được.
Mấy chỗ có cấm chế ngăn cách này, có một cái là do pháp bảo đỉnh cấp tạo thành, loại pháp bảo tạo thành cấm chế ngăn cách thần niệm này, trừ khi ngươi luyện hóa pháp bảo, nếu không trong nhất thời không thể nào xé mở. Nhưng mà đối với Lam Tiểu Bố mà nói, chỉ là dùng thần niệm xé thêm mấy lần là được.
ĐỐi với Nhân Hoàng thành này, Lam Tiểu Bố chẳng có chút cảm mến nào cả, thành chủ Nhân Hoàng thành này thì hắn chẳng lấy được chút tin tức nào từ Nhân Miêu, nhưng mà từ trong trí nhớ của Nhân Miêu hắn biết được, thành chủ của Nhân Hoàng thành không phải là người tốt, gia hỏa này chẳng quan tâm đến bất cứ sinh mệnh tu sĩ Nhân tộc nào cả.
Nhân Hoàng thành quả thật là do hắn ta xây dựng lên, hắn ta cũng chỉ là muốn tụ tập tu sĩ Nhân tộc lại đây, sau đó giao dịch với những chủng tộc bản thổ Thú Hồn tộc ở đây mà thôi.
Chủng tộc ở nơi này đều cần Nhân tôc, chỉ cần hắn ta nắm giữ được một lượng lớn tu sĩ Nhân tộc, vậy thì có thể trao đổi được nhiều thứ hơn.
Thần niệm Lam Tiểu Bố thẩm thấu vào trong món pháp bảo này, đột nhiên phát hiện ra cái pháp bảo này là gì, cái pháp bảo này lại là một cái trận bàn. Đẳng cấp của trận bàn này thấp nhất cũng phải là cấp bậc Khai Thiên. Lam Tiểu Bố nghi ngờ cái pháp bảo này có đẳng cấp còn hơn cả bảo vật Khai Thiên, là một món Hậu Hỗn Độn Chí Bảo chân chính.
Không chỉ như vậy, Lam Tiểu Bố còn nhìn thấy vết tích công kích bên trên cái pháp bảo trận bàn này. Trừ những vết tích công kích này ra, còn có mấy người đang bố trí đại trận công kích, rõ ràng đều nhằm vào món pháp bảo này. Chỉ là món pháp bảo này có đẳng cấp rất cao, cộng thêm có người bên trong củng cố, cho nên rất khó có thể phá vỡ lớp phòng ngự của pháp bảo này.
Mấy bóng người đồng thời lao đến, đúng như Lam Tiểu Bố đoán, người cầm đầu có thân hình cao lớn, trên người mặc áo bào màu đỏ như lửa, tu vi đã gần đến bước đại đạo thứ sáu.
Đằng sau người này là bảy, tám tên tu sĩ, thực lực mạnh nhất là một bước đại đạo thứ tư, còn phần lớn đều là Tạo hóa cảnh và Diễn Giới cảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận