Khí Vũ Trụ

Chương 1599 - Lối ra.

Luân Hồi Oa chỉ tốn hơn nửa ngày, lúc này đã đến nơi mà Triệu Công Minh nói. Bởi vậy có thể thấy được, Triệu Công Minh quay về là dựa vào phương thức truyền tống, nếu không thì không thể nào nhanh như vậy.
Ngay cả Luân Hồi Oa cũng đi mất nửa ngày, vẫn chỉ đến một góc của Đại Kính qua bích cốc mà thôi, có thể thấy được diện tích của Đại Kính qua bích cốc không nhỏ.
Đám người này bước xuống khỏi Luân Hồi Oa, Ha Khô Thánh Nhân khó hiểu nhìn cát bụi xoay vòng trước mắt, nói, “Triệu đạo hữu, đây không phải là Tịch Đạo chi địa sao?”
Ở Đại Kính qua bích cốc, tất cả mọi người đều biết Tịch Đạo chi địa, bất kỳ người nào đến gần nơi này, đại đạo sẽ dần dần bị diệt đi. Sở dĩ xuất hiện loại tình huống này, là bởi vì Tịch Đạo chi địa có một lại đạo tắc Tịch Đạo thời khai thiên. Đạo tắc Tịch Đạo này thường xuyên xuất hiện ở chỗ này, đã hoàn toàn dung hợp với quy tắc thiên địa ở nơi này, chỉ cần đến gần, tất nhiên sẽ bị đạo tắc Tịch Đạo tiêu diệt đạo cơ đại đạo.
Bất Dịch Thánh Nhân cũng vô cùng nghiêm mặt nói, “Nơi này đã từng có rất nhiều người đến, trên cơ bản đều thân tử đạo tiêu, ngay cả luân hồi cũng không thể làm được...”
Triệu Công Minh cười he he, “Ta đương nhiên biết nơi này là Tịch Đạo chi địa, nhưng ta đã điều tra nơi này rất nhiều lần, khi vòng xoáy hư không xuất hiện, mọi người cùng nhau công kích vòng xoáy hư không này, tuyệt đối có thể phá vỡ giới vực. Mặc dù ta không biết sau khi phá vỡ giới vực ở nơi này rồi thì sẽ xuất hiện ở chỗ nào, nhưng ta khẳng định nơi này trừ chỗ phong ấn ra, đây là cửa ra duy nhất của Đại Kính qua bích cốc.
Còn về Tịch Đạo chi địa, mọi người không cần phải lo lắng. Chỉ cần chúng ta có thể phá vỡ vùng hư không này, vậy thì sẽ có thể rời khỏi nơi này. Chỉ ngắn ngủi mấy giây, sao có thể hủy diệt được đạo cơ của mọi người?”
Nói xong, Triệu Công Minh nhìn Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố là Đạo Quân của Đại Hoang Đạo Đình, hắn chỉ phụ trách dẫn mọi người đến đây, còn có muốn rời khỏi nơi này từ đây hay không, là do Lam Tiểu Bố nói. Nhưng mà cho dù như thế nào, cũng phải rời khỏi nơi này trước rồi tính tiếp.
Cho đến bây giờ khi vừa đến nơi này, Lam Tiểu Bố đã bắt đầu dùng Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng mô hình kết cấu ở nơi này. Thấy mọi người đang nhìn mình, hắn xua tay nói, “Không cần phải gấp gáp, ta xem xét một chút.”
Lúc nói chuyện, Lam Tiểu Bố không ngừng ném ra một tí trận kỳ.
Ha Khô Thánh Nhân và Bất Dịch Thánh Nhân thấy Lam Tiểu Bố ném trận kỳ ra đều vô cùng kinh ngạc, bọn hắn cũng không hiểu những trận kỳ này dùng để làm gì, để bố trí đại trận gì. Có lúc tựa như là thần trận cấp bảy, có lúc lại giống như là thần trận nào đó vượt xa tầm hiểu biết của bọn hắn.
Đừng nói là bọn hắn xem không hiểu, ngay cả chính Lam Tiểu Bố cũng không hiểu, hắn chỉ ném trận kỳ lung tung mà thôi. Chuyện thực sự cần làm không phải là hắn, mà là Vũ Trụ Duy Mô. Ném trận kỳ ra chỉ là muốn để mọi người hiểu được, Trận Đạo của hắn không tệ, có thể làm rõ xem ở đây có chuyện gì.
Một ngày sau, Lam Tiểu Bố dừng vứt trận kỳ ra, đồng thời thu hết số trận kỳ mà mấy đại gia hỏa kia còn chưa nhìn kỹ về.
Ha Khô Thánh Nhân cũng xem như là một cường giả thần trận, mãi đến khi Lam Tiểu Bố cất hết trân kỳ đi rồi, hắn ta vẫn không biết rõ Lam Tiểu Bố đã bố trí đại trận gì, dò xét được gì.
“Vừa rồi ta đã dùng Khuy Giới Thần Trận tra xét nơi này một chút, nơi này thật sự có thể ra ngoài, nhưng mà chúng ta lại không thể từ nơi này ra ngoài.” Cất trận kỳ đi, Lam Tiểu Bố nghiêm giọng nói.
“Vì sao?” Triệu Công Minh nghi ngờ hỏi một câu, những người còn lại cũng nhìn về phía Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố giải thích nói, “Sau khi rời khỏi nơi này, chắc hẳn sẽ cách Thái Hàn Thánh Sơn không xa. Nếu như ta đoán không sai, chỉ cần chúng ta công kích nơi này, Côn Vi Thánh Nhân nhất định sẽ liên hợp với những thánh môn còn lại chờ chúng ta ở ngay cửa ra. Vậy thì chúng ta chẳng khác nào đang chui đầu vào lưới.”
Lam Tiểu Bố vẫn luôn vô cùng khâm phục mô hình kết cấu mà Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra, khi tu vi của hắn càng ngày càng tăng lên, lý giải quy tắc thiên địa càng lúc càng rõ ràng, mô hình kết cấu Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra chẳng những càng lúc càng nhanh, mà còn càng ngày càng sáng tỏ.
Mô hình kết cấu của Tịch Đạo chi địa thể hiện, một khi nơi này bị đánh phá, bên trong không gian kế tiếp sẽ có từng đạo Khốn Sát Thần Trận chờ người đi ra từ nơi này.
Phương thức và thủ đoạn bố trí cái Khốn Sát Thần Trận kia, cùng loại với Phong Ấn Thần Trận bên ngoài Đại Kính qua bích cốc, có thể tưởng tượng được, chắc hẳn là do Côn Vi Thánh Nhân bố trí ra.
Nói cách khác, Côn Vi Thánh Nhân đã sớm biết nơi này có Tịch Đạo chi địa, từ lâu cũng biết từ Tịch Đạo chi địa có thể ra ngoài. Bởi vì đã sớm biết chuyện này, cho nên hắn ta đã sớm bố trí Khốn Sát Thần Trận bên ngoài Tịch Đạo chi địa.
Lam Tiểu Bố không biết trước đó có người nào phá vỡ nơi này ra ngoài hay không, nhưng mà cho dù có người nào đó phá vỡ Tịch Đạo chi địa này mà ra ngoài, cuối cùng vẫn sẽ rơi vào tay Côn Vi Thánh Nhân.
Đám người nghe thấy lời Lam Tiểu Bố nói, trong mắt đều lộ ra vẻ thất vọng. Vất vả lắm mới có thể tìm được một đường ra, kết quả lại là nơi tự chui đầu vào lưới.
Trong lòng Ha Khô Thánh Nhân âm thầm khâm phục thủ đoạn của Lam Tiểu Bố, Khuy Giới Thần Trận hắn ta chưa từng nghe nói đến, hơn nữa Lam Tiểu Bố lại có thể thông qua thủ đoạn bố trí thần trận, nhìn ra được tình huống phía bên kia , đây tuyệt đối là thủ đoạn vượt xa Thần Trận Đế cấp chín.
“Thế nào, chúng ta tạm thời không thể rời khỏi Đại Kính qua bích cốc sao?” Ha Khô Thánh Nhân nhìn Lam Tiểu Bố hỏi, giọng điệu nhẹ nhàng. Mặc dù hắn ta rất khâm phục thủ đoạn trận đạo của Lam Tiểu Bố, nhưng sâu trong lòng vẫn rất thất vọng. Nếu như không thể ra ngoài từ nơi này, hắn ta gia nhập Đại Hoang Đạo Đình chẳng có chút ý nghĩa nào cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận