Khí Vũ Trụ

Chương 2657 - Hoàn (2)

Hắn ta tu luyện Đại Vũ Trụ Thuật, trừ niết hóa tinh cầu vũ trụ thì chính là cắn nuốt toàn bộ đạo tắc. Lĩnh vực của tu sĩ lấy đạo tắc Không Gian làm cơ sở mà xây dựng lên, ở trong mắt Hoàn đương nhiên là sẽ bị cắn nuốt. Trong tình huống bình thường, lĩnh vực Đại Trụ của hắn ta đột nhiên càn quét ra ngoài, tất cả lĩnh vực đối phương đều sẽ biến mất không thấy nữa, sau đó đối phương sẽ bị lĩnh vực của hắn ta trói buộc khống chế.
Nhưng mà cái lĩnh vực cắn nuốt này đứng trước mặt Lam Tiểu Bố lại mất đi hiệu lực, lĩnh vực của hắn ta càn quét ra ngoài, vậy mà không thể cắn nuốt hết lĩnh vực đại đạo của Lam Tiểu Bố, còn khiến Lam Tiểu Bố có thể tiếp tục tăng cường lĩnh vực của mình mà chống cự.
Hoàn dùng lĩnh vực Đại Trụ như có như không khóa không gian của Lam Tiểu Bố lại, hắn ta biết rõ, hắn ta chỉ có thể làm như vậy. Muốn hoàn toàn khóa được Lam Tiểu Bố hoặc là xử lý lĩnh vực của Lam Tiểu Bố, thực lực của hắn ta còn thiếu một chút. Có lẽ chỉ khi nào hắn ta bước vào bước đại đạo thứ chín rồi, mới có thể làm được. Khó trách Hôi Trực lại bị thương trước sự vây công của Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ.
Nếu không thể nào cắn nuốt được hết lĩnh vực của Lam Tiểu Bố, cũng không thể khóa Lam Tiểu Bố lại, Hoàn dứt khoát không làm chuyện vô ích nữa, mà là chậm rãi nói, “Đưa Đại Vũ Trụ Thuật và Vũ Trụ Ma cho ta, ta đảm bảo sẽ để ngươi bước vào bước đại đạo thứ tám. Nếu như ta đoán không sai, bây giờ ngươi vẫn còn chưa phải là bước đại đạo thứ tám. Với tư chất và đại đạo của ngươi, một khi bước vào bước đại đạo thứ tám, ta tin rằng cho dù là ta cũng chưa chắc là đối thủ của ngươi.”
Lam Tiểu Bố cười ha ha, Hoàn rất mạnh, hắn chắc hẳn còn chưa phải là đối thủ của Hoàn. Nhưng mà ở nơi này, Hoàn muốn uy hiếp hắn thì còn chưa đủ tư cách đâu.
Vừa rồi hắn đã dùng Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra mô hình kết cấu của không gian xung quanh, nơi này không có bất cứ kết giới và cấm chế KHốn Sát nào cả, cho nên hắn không cần lo lắng. Với loại người gian xảo như Hoàn, cho đến bây giờ cũng không bố trí kết giới ở nơi này, nói rõ đối phương cũng vừa mới đến đây không lâu.
“Đại Vũ Trụ Thuật mà ngươi tu luyện là từ đâu mà ra?” Lam Tiểu Bố hỏi.
Đại Vũ Trụ Thuật trên người hắn, hắn cảm thấy rất kỳ quái là Hoàn tu luyện Đại Vũ Trụ Thuật như thế nào.
Hoàn hừ một tiếng, “Ta tu luyện Đại Vũ Trụ Thuật như thế nào đó là chuyện của ta, có lẽ ngươi có thể chạy thoát khỏi tay ta, nhưng mà ta có thể khẳng định với ngươi, một khi tộc Thiên Mông chiếm cứ đại vũ trụ, ngươi sẽ không còn chút cơ hội nào bước vào bước đại đạo thứ tám đâu.”
“Nếu không trả lời, vậy Bố gia cũng chẳng tiếp ngươi nữa.” Lam Tiểu Bố nói xong thì thân hình lóe lên, biến thành một đạo độn quang rồi biến mất.
Vòng xoáy gợn sóng trên trán Hoàn bỗng nhiên tuôn ra trăm triệu vạn đạo tắc Không Gian, cả người Lam Tiểu Bố giống như bị cuốn vào trong những cái không gian đảo lộn và vòng xoáy không gian này. Vô cùng vô tận đạo tắc Niết Hóa từ trong vòng xoáy không gian này tuôn ra, thân hình Lam Tiểu Bố quay cuồng trong hư không không ngừng, dường như một khắc sau hắn sẽ bị gợn sóng không gian này nuốt chửng, sau đó niết hóa thành hư vô.
Thật mạnh! Lam Tiểu Bố điên cuồng kích phát đạo tắc Trường Sinh, quay người đánh ra một quyền. Thần thông Đại Đạo, Liệt Tắc Luân Văn.
Từng vòng đạo văn từ một quyền này của Lam Tiểu Bố bộc phát ra, trăm triệu vạn đạo tắc vòng xoáy không gian và đạo tắc Niết hóa do vòng xoáy trên trán Hoàn huyễn hóa ra lập tức trở nên rõ ràng.
Sau khi những đạo tắc vòng xoáy và đạo tắc Niết Hóa này trở nên rõ ràng, Lam Tiểu Bố không còn tiếp tục công kích nữa, mà thân hình lóe lên, ở bên trong những đạo tắc chồng chéo phức tạp này dễ dàng bỏ chạy, một khắc sau đã biến mất tăm.
Hoàn đứng ở đằng xa, nhìn phương hướng mà Lam Tiểu Bố biến mất, trong lòng lạnh đi.
Có thể khẳng định, muốn xử lý Lam Tiểu Bố, một mình hắn tuyệt đối không được. Nhất định phải liên thủ với Hôi Trực, trừ Vô Khư Tiễn của Hôi Trực ra, chỉ sợ không có thứ nào có thể làm gì được Lam Tiểu Bố.
Hơn nữa trừ Vô Khư Tiễn ra, hắn ta còn phải lấy pháp bảo đại đạo Thiên Niết Tuyền của mình ra, loại người như Lam Tiểu Bố, chỉ cần có một chút hy vọng sống là có thể bỏ chạy.
Hoàn không đuổi theo Lam Tiểu Bố, hắn ta biết mình chắc chắn không thể đuổi kịp. Hắn ta nhìn về một vùng hư không từ tốn nói, “Nếu đã tới, vậy thì ra đi, ngươi cũng đến tìm kiếm Lam Tiểu Bố à?”
Khi Hoàn vừa dứt lời, thân ảnh cao lớn của Đồ Liêu lập tức xuất hiện ở trước mặt Hoàn, “Đồ Liêu kính chào Đại Trụ Đạo Tổ, không biết Đạo Tổ có chờ được Lam Tiểu Bố không?”
Mặc dù biết Lam Tiểu Bố này sẽ ra ngoài vào lúc này, nhưng Đồ Liêu vẫn khách sáo hỏi một câu. Trong lòng hắn ta cũng vô cùng bất đắc dĩ, hắn ta hoàn toàn không nói cho Hoàn biết Lam Tiểu Bố đến khu vực Khô Sinh Hỗn Độn, sao Hoàn lại biết được?
Hoàn thở dài, “Đã chờ được rồi, chỉ là người này quá gian xảo, đã chạy thoát rồi.”
Lam Tiểu Bố chạy rồi? Đây là có ý gì? Chẳng lẽ thụ linh Vũ Trụ Thụ không bắt Lam Tiểu Bố trở thành tín đồ, mà là để Lam Tiểu Bố lấy thụ linh Vũ Trụ Thụ đi?
Đồ Liêu nghĩ đến đây, sau lưng đột nhiên thấm đầy mồ hôi lạnh.
Cho dù thụ linh Vũ Trụ Thụ bị Lam Tiểu Bố đánh bại, hắn ta cũng sẽ không để ý, thậm chí khả năng này càng có lợi cho hắn ta bước vào vị trí Thủy Tổ của tộc Thiên Mông. Nhưng mà cơ hội Lam Tiểu Bố có thể đánh bại thụ linh Vũ Trụ Thụ chỉ có một phần vạn mà thôi, dù sao chuyện này cũng là chuyện dường như không thể nào xảy ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận