Khí Vũ Trụ

Chương 1198 - Tất cả đều có thể xử lý.

Ở trước mặt Ma Hề Thánh Nhân, không có người nào dám nói chuyện.
CŨng không biết qua bao lâu, Ma Hề Thánh Nhân mới chậm rãi nói, “Có phải là cửa lớn cung điện lại mở, các ngươi tiến vào cướp đoạt bảo vật hay không?”
Nghe thấy lời này, Lam Tiểu Bố lập tức biết lần trước chuyện cửa lớn cung điện tử động mở ra không liên quan gì đến Ma Hề Thánh Nhân.
Tể Tấn Trần không dám giấu diếm, “Thánh Nhân tại thượng, lần này chúng ta đi cùng với một trận pháp sư, người đó đã mở cửa lớn cung điện ra.”
Tự mình mở cửa lớn cung điện ra? Ma Hề Thánh Nhân giật mình, ánh mắt nhìn về phía ba người Niệm, Thích Khai Thương và Quân Vu. Còn Lam Tiểu Bố, chỉ là một Thiên Thần cảnh nho nhỏ không đáng nhắc đến.
Lam Tiểu Bố vô cùng bất đắc dĩ, đành phải chủ động tiến lên nói, “Ma Hề tiền bối, vãn bối là Lam Tiểu Bố, là vãn bối đã mở cửa lớn cung điện này ra.”
“Ngươi là thần trận vương cấp bảy?” Ma Hề chấn động nhìn Lam Tiểu Bố.
Trên thực tế cho dù là thần trận vương cấp bảy cũng chưa chắc có thể mở được cửa lớn cung điện này ra, bởi vì trận pháp phong ấn trên cửa lớn cung điện đã bị hư hại lúc đại chiến, cho nên mới hạ xuống mấy cấp độ.
Lam Tiểu Bố vội vàng nói, “Vãn bối không phải là thần trận vương cấp bảy, trên thực tế bây giờ vãn bối chỉ có thể bố trí thần trận cấp một. Sở dĩ có thể mở trận môn cung điện này ra, là vì vãn bối có một vị bằng hữu là thần trận đế đỉnh cấp, hắn từng cho ta một bản trận đồ, trận đồ này có thể mở được mấy thần trận, mà cấm trận phong ấn của cung điện này vừa hay là một trong các dạng trận trong trận đồ kia, vãn bối mới may mắn mở ra được.”
Đối với lời Lam Tiểu Bố nói, Ma Hề Thánh Nhân từ chối cho ý kiến, cũng không biết có đồng ý hay không, chỉ hỏi, “Bằng hữu của ngươi tên là gì?”
“Hắn tên là Triệu Công Minh, ta vẫn hay gọi hắn là lão Triệu.” Lam Tiểu Bố vừa nói, trong lòng vừa thầm an ủi, “Lão Triệu, không còn cách nào khác, chỉ có thể lấy tên ngươi ra nói thôi.”
Triệu Công Minh? Ma Hề Thánh Nhân nhíu mày suy nghĩ một lát, rốt cuộc vẫn không nghĩ ra được đây là ai.
“Các ngươi ra ngoài đi, ta sẽ xem như chưa có chuyện gì xảy ra cả.” Ma Hề Thánh Nhân tựa như cảm thấy toàn thân không còn sức lực, sau khi nói xong thì nhắm mắt lại.
Tể Tấn Trần nhanh chóng khom người nói, “Thánh Nhân tại thượng, Bất Thanh Thần Giới sắp sụp đổ, xin Thánh Nhân hãy ra tay cứu giúp.”
Ma Hề Thánh Nhân mở mắt ra, từ tốn nói, “Bất Thanh Thần Giới sụp đổ có liên quan gì đến ta?”
Câu nói tiếp theo của Tể Tấn Trần lập tức bị chặn lại, đúng nhỉ, Bất Thanh Thần Giới bị sụp đổ đâu có liên quan gì đến Ma Hề Thánh Nhân? Ma Hề Thánh Nhân cũng không phải người của Bất Thanh Thần Giới. Hơn nữa, lúc trước Thiên Mặc Thần giới của Ma Hề Thánh Nhân bị sụp đổ còn là do Đạo Quân Đạo Đình của Bất Thanh Thần Giới gây ra. Nàng không đổ thêm dầu vào lửa là đã tốt lắm rồi.
Lam Tiểu Bố vội vàng nói, “Tiến bối, Bất Thanh Thần Giới xuất hiện vầng sáng đạo quang khổng lồ, vầng sáng đạo quang này không ngừng hấp thu vận may của Bất Thanh Thần Giới. Không chỉ như vậy, đạo quang này còn có thể hấp thu Mặc Kim. Mặc Kim chính là từ Mặc Hà mà ra, mà Mặc Hà chính là con sông lớn còn lưu lại sau khi Thiên Mặc Thần giới sụp đổ mà thành. Con sông lớn này có khả năng còn tồn trữ một phần vận may của Bất Thanh Thần Giới, một khi tia sáng này quét sạch vận may của Bất Thanh Thần Giới, nhất định sẽ cuốn đi luôn vận may trong Mặc Hà.”
“Mặc Hà?” Ma Hề Thánh Nhân giật mình, hỏi tiếp, “Thiên Mặc Thần giới còn sót lại Mặc Hà?”
Lam Tiểu Bố xem xét, hóa ra Ma Hề Thánh Nhân không hề biết chuyện Thiên Mặc Thần giới còn sót lại Mặc Hà, vội vàng nói: “Đúng vậy tiền bối, không chỉ còn Mặc Hà, mà còn có Mặc Hà hư không và Mặc Hà thần tiệm. Nghe nói Mặc Kim là một phần của Vũ Trụ Nguyên Tức, có ẩn chứa một ít vận may của một giới.”
Nghe thấy Lam Tiểu Bố nói, Ma Hề Thánh Nhân im lặng đi. Một hồi lâu sau, nàng mới chậm rãi nói, “Năng lực của ta đã không thể giúp được gì, đạo quang xuất hiện, vậy thì chính là đã có người tìm được Bất Thanh Thần Giới, Bất Thanh Thần Giới không thể nào thoát khỏi vận mệnh bị tiêu tán.”
Lam Tiểu Bố lập tức ôm quyền, “Tiền bối, vãn bối đã từng nhìn thấy một Thánh Nhân, khi năm đại vũ trụ sắp sụp đổ, lại có tinh thần không biết sợ và ý chí tinh thần vô thượng dung hợp năm đại vũ trụ, hợp nó lại thành một, giữ lại hy vọng sinh tồn cho nhân loại.”
Ma Hề cười lạnh một tiếng, “A, ta dù sao cũng từng là một Thánh Nhân, sao chưa từng nghe nói có loại người này tồn tại? Thừa dịp ta còn chưa tức giận thì các ngươi đi đi, nếu không thì cũng sẽ giống như bộ thi thể kia, đừng hòng rời khỏi đây.”
Giọng điệu này rõ ràng là khinh thường Lam Tiểu Bố nói dối, ngay cả trong lòng Tể Tấn Trần cũng thầm than, sao ngươi có thể nói dối trước mặt Thánh Nhân chứ? Nói dối trước mặt Thánh Nhân, chẳng phải là đang trách đời không thú vị à? Thánh Nhân nào sẽ vứt bỏ đi sinh mệnh của mình mà dung hợp vũ trụ, nói đùa.
Lam Tiểu Bố vung tay lên một cái, không gian xung quanh lập tức trở nên lạnh lẽo, di thể của Mạc Khâu được hắn đưa ra ở trước mắt mọi người.
Cũng may ở nơi này người có tu vi thấp nhất là Lam Tiểu Bố là Thiên Thần cảnh, thân thể Mạc Khâu đóng băng, đối với những người này mà nói cũng không tính là gì.
“Khâu Huyền Thánh Nhân?” Ma Hề nhìn thấy người này, ngạc nhiên kêu thành tiếng.
Lam Tiểu Bố thì thở phào một hơi, hắn suy đoán nhân vật có thể dung hợp được năm đại vũ trụ, tuyệt đối không phải là thần nhân bình thường, mà rất có thể là Thánh Nhân. Cho nên hắn đoán Mạc Khâu chính là Thánh Nhân, cũng nhờ có suy đoán này, cho nên mới lấy thi thể của Mạc Khâu ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận