Khí Vũ Trụ

Chương 1996 - Đại Vận Mệnh Thuật. (2)

ĐỐi với Lam Tiểu Bố mà nói, trên Trường Sinh Đạo Thụ của hắn có tám đạo tắc, có đạo tắc nào mà không phức tạp hơn cái đạo tắc ăn mòn này không? Hắn không phải vẫn chứng được sao, để cho Trường Sinh Đạo Thụ có những vòng đạo tắc này?
Đạo tắc ăn mòn ở nơi này, còn chưa có tư cách leo lên Trường Sinh Đạo Thụ của hắn, hắn cảm ngộ, tuyệt đối sẽ không tốn quá nhiều thời gian.
Lam Tiểu Bố tiện tay lấy ra hai đầu Thần Linh Mạch cực phẩm, đạo vận Trường Sinh vận chuyển, chỉ trong nháy mắt đã kéo lấy đạo tắc ăn mòn ở xung quanh, tạo thành một vòng xoáy đạo tắc.Vòng xoáy đạo tắc này lưu chuyển quanh người Lam Tiểu Bố, đạo vận và pháp tắc trong đó không ngừng bị Lam Tiểu Bố bóc tách ra.
Chỉ chớp mắt đã qua hai năm, giờ phút này lĩnh vực Trường Sinh xung quanh Lam Tiểu Bố đã biến mất, thay vào đó là đạo vận ăn mòn. Chỉ là những đạo vận ăn mòn này mặc dù vờn quanh Lam Tiểu Bố, nhưng lại không thể gây ra bất cứ thương tổn nào với Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố đứng lên, giờ phút này đạo vận ăn mòn trên bạch sơn đối với hắn mà nói đã không có bất cứ uy hiếp nào cả, thần niệm của hắn thậm chí có thể vượt qua cái đạo vận ăn mòn này, trải rộng ra toàn bộ Vận Mệnh Bạch Sơn.
Rất nhanh Lam Tiểu Bố đã phát hiện ra sự khác biệt ở nơi này, hắn vừa sải bước ra, đã rơi vào một cái tiểu viện ở sâu trong bạch sơn.
Giờ phút này Lam Tiểu Bố biết rất rõ, cái Vận Mệnh Bạch Sơn này không phải do hư không tạo ra, mà là một món pháp bảo. Nếu không thì ở sâu trong Vận Mệnh Bạch Sơn sao lại có một cái tiểu viện được?
Cửa tiểu viện khép hờ, Lam Tiểu Bố đẩy cửa ra, khiến Lam Tiểu Bố kinh ngạc chính là trong tiểu viện lại có một nữ tử áo xanh đang ngồi, mấu chốt là nữ tử áo xanh này còn không vẫn lạc. Cũng không biết nữ tử áo xanh này đã ngồi ở đây bao lâu, sau khi Lam Tiểu Bố đẩy cửa viện ra, nàng vẫn ngồi ở đó mà bình tĩnh nhìn Lam Tiểu Bố.
“Ngươi không chết?” Lam Tiểu Bố hỏi ra câu này, mới cảm thấy mình vừa nói nhảm rồi.
Nữ tử áo xanh mỉm cười, “Vẫn chưa.”
“A…” Lam Tiểu Bố lúng túng nở nụ cười, sau đó nói, “Nếu như ta không nhìn lầm, ngươi chắc hẳn chính là Vận Mệnh Thánh Nhân?”
Lam Tiểu Bố khẳng định hắn không nhìn lầm, nữ nhân trước mắt này tuyệt đối là Vận Mệnh Thánh Nhân, ở trên bàn trước mặt nàng, đang đang đặt một bản đạo quyển có phong cách cổ xưa, bên trên đạo quyển có bốn chữ, Đại Vận Mệnh Thuật. Đại đạo của nàng đang bị giam cầm, nhưng mà đạo tắc Vận Mệnh vẫn có thể mơ hồ cảm nhận được.
“Trước đó quả thật có người gọi ta là Vận Mệnh Thánh Nhân, nhưng bây giờ ta ngay cả vận mệnh của mình cũng không thể khống chế được, cho nên…” Nữ tử áo xanh cười cười, không tiếp tục nói gì nữa.
Lam Tiểu Bố đã cảm nhận được, vận mệnh của Vận Mệnh Thánh Nhân đang bị đại đạo của chính mình phản phệ. Vận Mệnh Thánh Nhân tu luyện đương nhiên là đại đạo Vận Mệnh. Đại đạo phản phệ Vận Mệnh Thánh Nhân, vậy nhất định là đại đạo Vận mệnh phản phệ. Hơn nữa đạo tắc đại đạo phản phệ của Vận Mệnh Thánh Nhân rất kỳ quái, giống như đến từ đạo tắc Vận Mệnh có tầng thứ cao hơn, cái đạo tắc Vận Mệnh này đã trói buộc Vận Mệnh Thánh Nhân ở trên cái ghế này, hoàn toàn không thể nào động đậy được.
“TRước đó có phải có một người tên là Hạng Quýnh Thiên đến đây muốn cướp đoạt Vận Mệnh Đạo Quyển của ngươi, kết quả bị ăn mòn mất thân thể hay không?” Lam Tiểu Bố hiểu ra, đạo tắc ăn mòn của bạch sơn mặc dù đáng sợ, nhưng cửu chuyển Thánh Nhân ở trong này vẫn có thể đi lại được.
Nguy hiểm nhất chinh là Vận Mệnh Đạo Quyển ở trên bàn kia, một khi cầm lấy cái Vận Mệnh Đạo Quyển này, thân thể và hồn phách nhất định sẽ bị ăn mòn hết. Hạng Quýnh Thiên cũng xem như có bản lĩnh, bị ăn mòn thân thể và thần hồn rồi, vẫn có thể nhặt được một mạng mà bỏ chạy.
“Hắn tên là Hạng Quýnh Thiên sao? Trước đó quả thật có một người đến, hắn đã nhìn ra ta đã bị đạo tắc Vận Mệnh khóa lại, cho nên muốn cướp đoạt Đại Vận Mệnh Thuật, kết quả hắn không gặp may, bị đạo tắc ăn mòn cắn nuốt đến nửa cái mạng.” Nữ tử áo xanh từ tốn nói.
Lam Tiểu Bố lập tức ôm quyền, “Vận mệnh đạo hữu, ta dự định xem qua đạo quyển Đại Vận Mệnh Thuật của ngươi một chút, đương nhiên để bồi thường, ta tình nguyện ra tay giúp ngươi một lần.”
“Ngươi không giúp được ta.” Nữ tử áo xanh lắc đầu, giọng điệu lạnh nhạt
Lam Tiểu Bố cười ha ha, “Nếu như trong vị diện diện này còn có người có thể giúp ngươi, vậy thì người đó nhất định là ta. Nếu như ta không nhìn lầm, ngươi chắc hẳn đã chứng đạo Vĩnh Sinh Thánh Nhân. Kết quả ở Vĩnh Sinh chi địa lại có người lý giải đại đạo Vận mệnh càng thấu triệt hơn cả ngươi, hắn dùng đạo tắc Vận Mệnh trói buộc vận mệnh và đại đạo của ngươi. Cũng may ngươi có một cái pháp bảo bạch sơn, ngươi dựa vào pháp bảo bạch sơn này giúp ngươi trốn khỏi bàn tay của cường giả kia. Đương nhiên, ngươi làm sao rời khỏi Vĩnh Sinh chi địa thì ta không biết.”
Nói đến đây, Lam Tiểu Bố lại càng nôn nóng muốn chứng đạo vận mệnh. Nếu không hắn mà gặp phải tên gia hỏa đã trói buộc Vận Mệnh Thánh Nhân kia, cũng sẽ khó có thể lường trước hậu quả.
“Ngươi biết thật sao?” Nữ tử áo xanh khiếp sợ nhìn Lam Tiểu Bố, bởi vì những gì Lam Tiểu Bố nói đều là thật, giống như đã tận mắt nhìn thấy vậy.
Lam Tiểu Bố thành khẩn gật đầu, “Ta thật sự biết.”
“Ngươi cũng biết làm sao để cứu ta?” Nữ tử áo xanh tiếp tục hỏi.
Lam Tiểu Bố lại đáp một lần nữa, “KHông sai, ta cũng biết làm sao để cứu ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận