Khí Vũ Trụ

Chương 1113 - Mời Niệm hỗ trợ. (2)

“Lam giác chủ, bây giờ chúng ta lập tức đến Vọng Sương Mạc Hải sao?” Lam Tiểu Bố và Niệm, Ôn Khả Xu vừa ra ngoài, Xư Lý Duẫn đã vội vàng đến hỏi. Diêm Ảnh cũng đi theo phía sau hắn, rõ ràng khi Lam Tiểu Bố đi tìm Niệm, Xư Lý Duẫn cũng không hề đi nghỉ ngơi.
Lam Tiểu Bố gật đầu, đột nhiên hỏi, “Khi nào thì ngươi quay về Đại Uyên Thần Môn?”
“A…” Nghe thấy Lam Tiểu Bố nói, Xư Lý Duẫn kinh ngạc a lên, sau đó thở dài.
“Lam giác chủ, nếu ngươi đã đoán ra được, vậy thì ta cũng không giấu diếm thêm nữa, ta quả thật chính là người của Đại Uyên Thần Môn. Nhưng ta không phải muốn hại Ngu Xúc và Liễu Ly, ta thật sự muốn cứu các nàng.” Giọng điệu của Xư Lý Duẫn vô cùng thành khẩn.
Lam Tiểu Bố mỉm cười, từ chối cho ý kiến đi ra khỏi Đại Hoang Thần Giác, Xư Lý Duẫn thấy vậy thì vội vàng đi theo sau. Diêm Ảnh không hiểu gì cả, cũng chỉ có thể đi theo.
“Lam giác chủ, ha ha, chúc mừng chúc mừng. Ngươi đạt được hạng nhất cuộc tuyển chọn, vĩnh viễn có được Đại Hoang Thần Giác, ta vẫn luôn không đến chúc mừng một tiếng, đúng là không nên.” Giọng nói của Hành Vũ truyền đến, trong giọng nói tràn đầy vui vẻ.
Lam Tiểu Bố cũng ôm quyền nói, “Hành huynh nói quá lời, mỗi ngày ngươi bận rộn biết bao nhiêu chuyện, đâu có giống như ta, là một người rảnh rỗi. KHông biết KHuông ti chủ vẫn khỏe chứ?”
Hành Vũ vội vàng nói, “KHuông ti chủ vô cùng tốt, hắn cũng thường xuyên nhớ đến Lam huynh, nếu như hắn có thời gian, ta đoán đã sớm đích thân đến đây rồi. Lần này ta đến đây, cũng là vì có sự căn dặn của KHuông ti chủ, có chuyện lớn đến đây bẩm báo.”
“Có chuyện gì?” Lam Tiểu Bố thuận miệng hỏi.
Cho dù là chuyện gì, hắn cũng sẽ không thay đổi kế hoạch của mình. Hắn muốn nhanh chóng tiến dến Vọng Sương Mạc Hải cứu người, chuyện này ai cũng không thay đổi được.
Hành Vũ nói, “Là như thế này, trước đây không lâu, chín đại đạo quân thần đình của thần giới đã ở THập Thần điện tại Chúng Thần Chi Địa đạt được thống nhất chung. Chính là tìm kiếm Bi Lâm Thần Vực…”
Lam Tiểu Bố khó hiểu hỏi, “Không phải mọi người vẫn luôn tìm kiếm Bi Lâm Thần Vực hay sao? Vì sao bây giờ mới nói là đạt được thống nhất chung?”
Hành VŨ giải thích, “Trước đó quả thật vẫn luôn tìm kiếm, nhưng mà chưa từng có người nào thành công, hơn nữa người tiến vào Bi Lâm Thần Vực, phần lớn đều sẽ vẫn lạc, chỉ có một số ít ra ngoài được, nhưng người có được thu hoạch ít càng thêm ít. Lần này sở dĩ liên thủ lại tìm kiếm Bi Lâm Thần Vực, là bởi vì đạo quân của Quy Hành Thần Đình ta tìm được một mảnh ngọc giản có thể tìm ra được địa đồ tiến đến Bi Lâm Thần Vực…”
Lam Tiểu Bố lập tức nghĩ đến mảnh ngọc giản mà KHuông Quyết lấy được lúc trước, hắn vội vàng hỏi: “Chẳng lẽ là do đạo quân chúng ta lấy được địa đồ, cho nên những thần đình khác mới liên thủ lại áp chế Quy Hành Thần Đình chúng ta, bắt đạo quân giao địa đồ ra?”
Nhưng như thế cũng không đúng, nghe nói Thúc Vãng Tiêu là một kẻ kiên cường, ai có thể ép hắn giao ra địa đồ?
Hành Vũ lắc đầu, “Không phải, địa đồ này rất kỳ quái, chính là mỗi người khác nhau dùng thần niệm xem ngọc giản, thì sẽ có được con đường đi không giống nhau. Có rất nhiều con đường đều là giả, cho nên, chín đại đạo quân quyết định, công khai cái ngọc giản địa đồ này ra, bất cứ ai cũng có thể tìm kiếm địa đồ bằng ngọc giản, sau đó vẽ ra một con đường của riêng mình để tiến vào rừng bia.”
Lam Tiểu Bố gật đầu, thì ra là như thế. Nếu như hắn gặp phải tình huống như vậy, nói không chừng cũng sẽ làm như thế.
Hành Vũ nói tiếp, “Ban thưởng lần này rất nhiều, hầu như đã đổi mới lich sử thần giới. Ai có thể tìm ra được con đường đi chính xác, ít nhất có thể lấy được một món Hậu Thiên Linh Bảo, tất cả thần đan, thần thông đỉnh cấp và công pháp tu luyện từ Dục Thần đến Thế Giới Thần, được ban tư cách đình dân của mười đại thần đình. Ngàn vạn thần linh mạch thượng phẩm, một đầu thần linh mạch trung phẩm… Trừ những thứ này ra, còn có vô số phần thưởng khác nữa.”
Cho dù có là Lam Tiểu Bố cũng vô cùng kinh sợ trước phần thưởng cực lớn này, đừng nói thứ gì khác, cho dù là thần đan tu luyện đến Thế Giới thần, đây cũng là một lượng tài nguyên không thể nào sánh được. Còn thần linh mạch, đó là tài nguyên khan hiếm ở thần giới.
“Ti chủ bảo ta đến đây thông báo cho ngươi, hắn cảm thấy ngươi chắc hẳn sẽ có cơ hội lấy được những phần thưởng này.” Hành Vũ nói tiếp.
Lam Tiểu Bố hỏi, “Vậy bây giờ có người nào đã dựa vào ngọc giản tìm ra địa đồ tiến vào rừng bia chưa?”
Hành Vũ lắc đầu, “Còn chưa có ai, các vị Đạo Quân bây giờ đang bố trí các loại thần trận, nghe nói nhiều nhất là ba tháng, ba tháng sau, sẽ có rất nhiều người dựa vào địa đồ trên ngọc giản mà tiến vào rừng bia. KHuông ti chủ lo lắng người đến chậm, đến lúc đó con đường chính xác đã bị người ta tìm được rồi, cho nên bảo ta đến đây báo cho ngươi một tiếng.”
Lam Tiểu Bố ôm quyền nói, “Đa tạ Hành huynh, còn mong Hành huynh quay về thay ta cảm tạ Khuông ti chủ một chút. Sắp đến ta phải xa nhà một chuyến, chờ sau khi ta trở về, nhất định sẽ đến rừng bia một chuyến.”
“A…” Hành Vũ nghe thấy lời Lam Tiểu Bố nói thì khẽ giật mình, lập tức vội vàng nói, “Lam giác chủ, rất nhiều người đều đoán rằng địa đồ trong ngọc giản kia càng về sau sẽ càng khó tìm ra được con đường chính xác, hơn nữa nếu có con đường đi ra chính xác, ngươi đi cũng đã chậm, nói không chừng đã bị người khác tìm được trước. Đạo Quân cũng đã nói, trong rừng bia mô phỏng kia, ngươi đã có biểu hiện rất tốt, cũng vô cùng xem trọng ngươi. Lần này ta đến đây tìm ngươi, thật ra Đạo Quân cũng biết, đồng thời ngầm đồng ý.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận