Khí Vũ Trụ

Chương 1036 - Ngũ Vũ lĩnh.

Thần niệm của Đơn Đinh quả thật vẫn luôn theo sát tiên khí phi hành của Lam Tiểu Bố, bởi vì chỉ dùng một tia thần niệm theo dõi, cho nên hoàn toàn không để ý đến chuyện nửa đường Lam Tiểu Bố sẽ chạy đi, càng không nghĩ đến chuyện Lam Tiểu Bố có thần thông Thiên Cương Biến, dịch hình thành một viên thiên thạch.
KHi phi thuyền của Lam Tiểu Bố sắp chạy thoát khỏi phạm vi thần niệm của mình, một tên Thế Giới Thần dưới trướng hắn mới cản phi thuyền lại.
Trong lòng Đơn Đinh âm thầm gật đầu, đây mới là chuyện nên làm.
Ngay khi Đơn Đinh chuẩn bị thu hồi thần niệm đi, thông tin châu trên cổ tay chợt lóe lên. Thần niệm Đơn Đinh quét qua một chút, sắc mặt lập tức thay đổi, sau đó không chút do dự thẩm thấu thần niệm vào trong pháp bảo phi hành của Lam Tiểu Bố.
Hắn vừa mới nhận được tin tức, người mình phái đi cản cái tiên khí phi hành kia phát hiện đó chỉ là một chiếc thuyền không, bên trong không có bất kỳ ai, nói cách khác Lam Tiểu Bố đã chạy thoát dưới mí mắt của hắn, mà hắn lại còn không phát hiện ra. Chỉ một sâu kiến Dục Thần, lại có thủ đoạn này?
Trong phạm vi thần niệm, pháp bảo phi hành của Lam Tiểu Bố rõ ràng là trống không, bên trong không có gì cả.
Đơn Đinh lập tức cảm thấy, chỉ sợ rằng Lam Tiểu Bố này không đơn giản như hắn nghĩ. Cho dù hắn không dốc toàn lực chú ý đến phi thuyền của Lam Tiểu Bố, nhưng theo lý mà nói, Lam Tiểu Bố là một Dục Thần nho nhỏ, không thể nào chạy trốn khỏi tay thủ hạ của hắn.
Thần niệm của Đơn Đinh nhanh chóng trải rộng ra, nhưng trong phạm vi thần niệm vẫn không thể tìm được bóng dáng của Lam Tiểu Bố.
“Trừ lĩnh thứ mười và Quân soái ra, những người còn lại tự mình đi xuống nghỉ ngơi đi, trận chiến này mọi người đã vất vả rồi. Thần Đình nhất định sẽ phân chia điểm cống hiến khiến mọi người hài lòng, để mọi người có thể nhanh chóng lấy được đủ tài nguyên tu luyện.” Đơn Đinh quyết định thật nhanh, hắn biết mình nhất định phải nhanh chóng điều tra rõ về Lam Tiểu Bố này một chút.
Vừa rồi vì hắn tin chắc rằng mình có thể bắt được Lam Tiểu Bố, cho nên mới không để ý đến nhiều chuyện, dù sao thì đợi lát nữa cũng có thể ép hỏi Lam Tiểu Bố. Bây giờ Lam Tiểu Bố đã chạy thoát, hắn mới vội vàng hơn.
Trên boong thuyền nhanh chóng chỉ còn lại 62 người của lĩnh thứ mười, cộng thêm Quân Vu. Bên phía Đơn Đinh thì trừ hai đứa con, tâm phúc đều ở lại.
Đơn Đinh nhìn 62 người đang có chút thấp thỏm của lĩnh thứ mười, ấm áp nói, “Các ngươi là công thần của Diên Tinh Thần Đình ta, không cần phải lo lắng đến vấn đề tài nguyên tu luyện. Trừ chuyện có thể tu luyện ở Diên Tinh thần mạch mười năm, các ngươi cũng sẽ có số điểm cống hiến lớn.”
“Đa tạ ĐẠo Quân,” Tất cả mọi người của lĩnh thứ mười đều tiến lên cảm tạ.
Đơn Đinh gật đầu nói, “Ta nghe nói các ngươi gia nhập Bách Ly quân cũng chỉ mới mười năm, thậm chí còn chưa đến mười năm. Trong khoảng thời gian ngắn này, sao có thể tấn cấp nhanh như vậy?”
Theo lời Lam Tiểu Bố nói, hắn đã tìm được cơ duyên giúp tất cả mọi người tấn cấp. Nhưng mà Đơn Đinh cảm thấy mọi chuyện chỉ sợ không đơn giản như vậy.
Một tên tu sĩ thiên thần cảnh có vẻ hơi gầy yếu thấy Đơn Đinh nhìn mình, nhanh chóng đứng lên thi lễ rồi nói, “Đạo Quân tại thượng. Lúc đó Lam lĩnh trưởng dẫn chúng ta đến Bi Lâm Thần Vực…”
“Các ngươi đến Bi Lâm Thần Vực?” Hai mắt Đơn Đinh sáng lên, lúc trước hắn cũng suy nghĩ giống Quân Vu, cho rằng bọn người Lam Tiểu Bố định đến Tiêu Tuyền chiến trường. Nếu như ở Bi Lâm Thần Vực tìm được thánh địa tu luyện, vậy thì hoàn toàn khác với chuyện tìm được ở Tiêu Tuyền chiến trường. Trong lòng Đơn Đinh có chút hối hận, vừa rồi hắn có chút chủ quan rồi.
Lam Tiểu Bố tu vi thấp, lại xảo trá tàn nhẫn, không cẩn thận chạy trốn mất. Khó trách Mông u là thiên thần viên mãn, chẳng những không bắt được Lam Tiểu Bố, mà còn bị Lam Tiểu Bố giết chết.
“Đúng vậy, lĩnh trưởng có độn phù đỉnh cấp, chỉ trong vòng một năm đã đến được bên ngoài Bi Lâm Thần Vực. Vận may của lĩnh trưởng khá tốt, dẫn theo chúng ta, chỉ mấy tháng đã có thể tìm được một nơi có thần linh khí vô cùng nồng đậm, trong thời gian ấy chỉ vẫn lạc mất bốn người. Nơi lĩnh trưởng tìm được là một cái hồ, tu luyện bên cái hồ kia , chẳng những thần linh khí nồng đậm, mà quy tắc tu luyện còn rõ ràng không gì sánh được…”
Tên tu sĩ này không nói rõ chi tiết, nhưng cơ bản đều nói hết ra.
Trong lòng Đơn Đinh cười lạnh, vận may tốt? Lời này nói ra đến heo cũng không tin.
“Rất tốt, các ngươi đi xuống đi, cố gắng tu luyện, tương lai lại lập chiến công cho quân tu sĩ Diên Tinh Thần Đình ta.”
“Đa tạ Đạo Quân.” Đông đảo tu sĩ của lĩnh thứ mười đồng thanh đáp, sau đó kính cẩn lui ra.
Những người này vừa lui ra, Đơn Đinh đã truyền âm một nam tử râu vàng ở bên cạnh. “Khổng Đình, ngươi lập tức tìm Lam Tiểu Bố bắt về đây, cho dù phải tổn thất bất cứ giá nào.”
“Vâng.” Nam tử râu vàng kia lên tiếng, sau đó rời khỏi chiến hạm.
Trong lòng Quân Vu thầm than, nhưng hắn chẳng thể giúp được gì. Nhưng mà từ vấn đề mà Đơn Đinh vừa hỏi lúc trước, Lam Tiểu Bố chắc hẳn đã chạy thoát rồi. Lam Tiểu Bố quả nhiên không khiến hắn thất vọng, thế mà có thể chạy thoát trong phạm vi thần niệm của cường giả như Đơn Đinh, đúng là có bản lĩnh.

Luân Hồi Oa nhanh chóng di chuyển, Lam Tiểu Bố phi hành tròn nửa năm, lúc này mới cất Luân Hồi Oa đi, thả mọi người ra ngoài.
“Lĩnh trưởng, chúng ta đang ở đâu vậy?” Thạch Dật vừa ra ngoài đã lập tức hỏi.
Lam Tiểu Bố lắc đầu, “Ta cũng không biết, nhưng ta khẳng định nơi này cách Diên Tinh Thần Đình rất xa. Còn nữa, về sau cứ gọi tên ta đi, ta đã không còn là lĩnh trưởng nữa rồi. Bây giờ mọi người nghĩ xem nên đi nơi nào, ta nghĩ tốt nhất là nên gia nhập vào một thần đình, như vậy cũng an toàn hơn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận