Khí Vũ Trụ

Chương 1324 - Ngăn cản thú triều.

Bởi vì thú triều đột ngột xuất hiện, đèn báo động ở trấn Lương Khê toàn bộ đều được bật sáng, toàn bộ trấn Lương Khê sáng lên như đang mặt trời ban trưa. Vừa rồi Đoàn Tề Vũ đã nhìn thấy rất rõ quang mang trên người Lục Bách Nguyên lóe lên đánh lui Thiết Đầu Tam Trảo Ưng, khi hắn hỏi Lục Bách Nguyên có chuyện gì, đã mơ hồ đoán ra được một chút.
KHi Lục Bách Nguyên nhắc nhở, Đoàn Tề Vũ đã lấy dây chuyền ra đeo lên cổ. Hầu như ngay khi Đoàn Tề Vũ đeo dây chuyền lên cổ, một đạo thủy tiễn đã bắn về phía mi tâm của Đoàn Tề Vũ. Nhưng mà khi cái thủy tiễn này cách mi tâm Đoàn Tề Vũ chừng mấy thước, đã bị một vòng ánh sáng ngăn cản, sau đó bắn ngược về.
Đây là công kích của Phún Tiễn Thú, Đoàn Tề Vũ bị dọa đổ đầy mồ hôi lạnh. Thủy tiễn của Phúc Tiễn Thú, rất nhiều tu sĩ Kim Đan đều không thể tránh được. Giờ phút này hắn chỉ cảm thấy thật may mắn, khi Lam Tiểu Bố đưa dây chuyền này cho hắn, hắn đã tiện tay bỏ dây chuyền vào trong túi áo, chứ không phải bỏ vào balo đang đeo trên lưng. Nếu không thì hắn chỉ có thể dựa vào Lục Bách Nguyên dẫn hắn ra ngoài, một khi hai người tách ra, vậy hắn chết chắc rồi. Không đúng, nếu vậy thì ngay vừa rồi hắn đã chết vì đạo thủy tiễn kia rồi.
Sau khi một Thiết Đầu Tam Trảo Ưng bị Lục Bách Nguyên đánh bay, lại có càng nhiều Thiết Đầu Tam Trảo Ưng khác nhào về phía hai người. Rõ ràng loài Thiết Đầu Tam Trảo Ưng kia rất mang thù, đồng bạn bị Lục Bách Nguyên đánh bay, những con khác đều tìm đến báo thù.
Thế nhưng cho dù đám Thiết Đầu Tam Trảo Ưng này có công kích Lục Bách Nguyên và Đoàn Tề Vũ như thế nào, đều bị bạch quang đánh bay. Lực lượng công kích càng lớn, phản lực dội lại càng lớn.
Mãi sau đó, chẳng những Thiết Đầu Tam Trảo Ưng, ngay cả mấy ngày yêu thú Tật Điện Báo, Liêu Lang, Phong Bào đều nhào về bên phía Đoàn Tề Vũ.
Nhưng yêu thú xông đến có nhiều hơn, chỉ cần công kích hai người, đều sẽ trực tiếp bị đánh bay. Sau cùng, cho dù không công kích hai người, những yêu thú đi vào trong phạm vi nhất định, cũng sẽ bị dây chuyền trên cổ hai người tự động đánh bay.
Đoàn Tề Vũ và Lục Bách Nguyên dù sao cũng là đệ tử tu chân, hơn nữa xuất thân từ Thất Trận môn, giờ phút này sao có thể không biết Lam Tiểu Bố không phải là một thợ săn bình thường? Chẳng những không phải là thợ săn, chỉ sợ còn là một cường giả tuyệt thế.
“Sư huynh, ta lo rằng linh lực ẩn chứa trong pháp khí này có hạn, một khi linh lực bị tiêu hao hết, chúng ta vẫn sẽ bị yêu thú cắn nuốt, chúng ta phải nhanh rời khỏi đây thôi.” Lục Bách Nguyên lo lắng nói.
Đoàn Tề Vũ lắc đầu, “Đây nhất định không phải là pháp khí, cho dù là Linh Khí bình thường cũng không thể nào lợi hại như vật. Vừa rồi con Tật Điện Báo đã giết chết Chung Hạc kia nhào về phía ta, kết quả cũng bị đánh bay, con Tật Điện Báo kia nhất định là yêu thú cao hơn cấp năm, thế nhưng bị một cái dây chuyền phòng ngự đánh bay, đây quả thật là, chính là…”
Phần còn lại Đoàn Tề Vũ không dám nói ra, đệ nhất cường giả của Địa Cầu là Cung Trường Hà, nhưng hắn hoài nghi cho dù Cung Trường Hà đích thân đến đây, cũng chưa chắc đã mạnh hơn tác dụng của cái dây chuyền phòng ngự này.
Từng bầy yêu thú nhào về phía Đoàn Tề Vũ và Lục Bách Nguyên, sau đó lại bị đánh bay. Sau lưng hai người đã trống không, lúc này cho dù là những người đang điên cuồng chạy trốn kia cũng phát hiện ra chỗ không đúng. Một vài người tỉnh táo nhanh chóng đến gần hai người, sau đó chạy về lối trống.
Lúc đầu chỉ có một hai người, sau đó hầu như gần mấy trăm, mấy ngàn người tụ đến. TRong quá trình chạy trốn đều mù quáng làm theo cảm tính, giờ phút này hiển lộ vô cùng rõ ràng.
Nhìn thấy có càng nhiều người chạy về phía này, Lục Bách Nguyên có chút lo lắng nói, “Sư huynh, cứ tiếp tục như vậy thì chúng ta…”
Đoàn Tề Vũ nhìn đông đảo người đang hoảng sợ vọt đến, chỉ do dự một chút rồi dứt khoát nói, “Bách Nguyên sư muội, chúng ta ở lại sau cùng, để những người này chạy trước.”
“A…” Lục Bách Nguyên kinh ngạc a lên, không hiểu nhìn Đoàn Tề Vũ.
Đoàn Tề Vũ hít một hơi thật sâu rồi nói, “Lam Tiểu Bố nhất định là một cường giả tuyệt thế nào đó, đối với chúng ta mà nói hắn chắc hẳn là một vị tiền bối. Vì sao tiền bối lại đưa dây chuyền này cho chúng ta? Có lẽ tiền bối này biết thú triều sắp xảy ra, cho nên đưa dây chuyền cho chúng ta, để chúng ta bảo vệ nơi này.”
“Chắc hẳn là chúng ta ra tay giúp đỡ hắn một chút, sau đó mới…” Lục Bách Nguyên không thể nói tiếp được nữa, loại cường giả như Lam Tiểu Bố cần đến bọn hắn giúp đỡ sao?
Đoàn Tề Vũ tiếp tục nói, “Thực lực của chúng ta có hạn, không thể nào bảo vệ được thành này, nhưng mà chúng ta có thể cố gắng bảo vệ càng nhiều người rời khỏi nơi này.”
“Được, sư huynh, ta nghe lời ngươi.” Lục Bách Nguyên nhìn thấy một đám yêu thú lại bị đánh bay, nàng cắn răng nói.
Sư phụ đã từng nói với nàng, năng lực càng lớn thì trách nhiệm càng lớn. Trước đó bọn họ không có năng lực, chỉ có thể chạy trốn. Bây giờ bọn họ đã có năng lực nhất định, vậy thì phải gánh vác trách nhiệm này.
Đoàn Tề Vũ dứt khoát lớn giọng nói, “Mọi người đừng chen chúc, đừng hoảng loạn, có trật tự mà đi qua chỗ chúng ta, chúng ta ở lại cuối cùng, chỉ cần chúng ta giữ ở chỗ này, yêu thú sẽ không thể xông qua được.”
Nghe lời Đoàn Tề Vũ nói, đám người đang hốt hoảng tựa như ổn định hơn một chút, ít nhất thì đều biết ở phía sau bọn họ có người bảo vệ.
Đoàn Tề Vũ và Lục Bách Nguyên không còn hoàn toàn dựa vào dây chuyền nữa, mà lấy ra hai món pháp khí bắt đầu công kích đàn yêu thú đến gần.
Bọn hắn phát hiện bọn hắn có thể không cần để ý đến đòn công kích của yêu thú, chỉ cần công kích yêu thú là được. Bất cứ yêu thú nào công kích bọn hắn, cuối cùng đều sẽ bị dây chuyền trên người bọn họ đánh bay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận