Khí Vũ Trụ

Chương 1282 - Cung chủ Chân Khư cung Lam Tiểu Bố.

Lam Tiểu Bố đương nhiên không nghĩ đến chuyện chạy trốn, ánh mắt hắn nhìn về phía Vô Linh Bàn.
“Ha ha, thật to gan.” Nhìn thấy Lam Tiểu Bố nhìn chằm chằm vào Vô Linh Bàn, Đinh Tuyền Truyền cười ha ha, vươn tay ra định chộp lấy đỉnh đầu Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố chậm rãi đi đến chỗ Vô Linh Bàn, đồng thời đánh trả một quyền. Còn một chiêu kia của Đinh Tuyền Truyền, hắn tựa như không thèm để ý đến.
TRong mắt Đinh Tuyền Truyền hiện lên vẻ mỉa mai, theo hắn thấy, Lam Tiểu Bố cùng lắm chỉ là một Nhân Tiên sơ kỳ. Ở đại lục Chân Khư, cho dù là Địa Tiên hậu kỳ cũng không có ai dám không nhìn hắn như vậy, còn đánh trả một quyền. Trên thực tế, khắp đại lục Chân Khư này, Địa Tiên cũng chỉ có một mình hắn, đừng nói là Địa Tiên hậu kỳ.
Kẻ điên hắn đã thấy nhiều, nhưng loại kẻ điên như Lam Tiểu Bố, hắn lần đầu tiên nhìn thấy.
Nhưng một khắc sau, hắn đã cảm thấy không ổn, không gian quanh người sao có vẻ như đột nhiên chậm lại thế này? KHông đúng, không gian này...
KHông gian không chỉ nhất thời chậm lại, thậm chí còn ngưng lại. Ánh mắt Đinh Tuyền Truyền lóe lên vẻ hoảng sợ, giờ phút này trong thế giới của hắn chỉ có một thứ đang chuyển động, đó chính là nắm đấm của Lam Tiểu Bố. KHông đúng, hắn là Lam Tiểu Bố đã đi lên phía trước, quyền thế của hắn đã bao phủ hắn ta lại.
Cho dù có là kẻ ngớ ngẩn cũng biết, Lam Tiểu Bố đang nắm trong tay quy tắc thiên địa của vùng không gian này, đây là cảnh giới tu vi gì?
Đinh Tuyền Truyền không phải đồ ngốc, hắn đã biết rõ, Lam Tiểu Bố tuyệt đối không phải tu sĩ tu chân giới. Tu sĩ tu chân giới cho dù tu luyện được đến Địa Tiên viên mãn, cũng không thể nào khống chế được không gian nơi này. CHo dù là tiếp xúc với quy tắc Không gian, cũng chỉ có thể lợi dụng không gian mà thôi, không giống như người trước mắt này, trực tiếp nắm giữ không gian trong tay.
“Bành!” Đinh Tuyền Truyền cảm thấy tựa như có một cây búa bằng sắt to lớn đập vào đan điền của mình, đan điền của hắn vỡ vụn, nhưng mà đây không phải là kết thúc, sau đó là linh lạch bị đứt thành từng khúc, sau đó thức hải của hắn bắt đầu tan vỡ.
KHiến người đứng xem kinh hãi và cảm thấy kỳ dị chính là, bọn hắn có thể nhìn thấy rõ ràng quyền thế của Lam Tiểu Bố đánh vào trên người Thái Thượng trưởng lão Đinh Tuyền Truyền, cũng đánh trúng Đinh Tuyền Truyền, nhưng Đinh Tuyền Truyền lại nằm gục xuống đất, không hề bị đánh bay ra ngoài.
Máu tươi và ngũ tạng từ trong miệng Đinh Tuyền Truyền trào ra, Đinh Tuyền Truyền nằm trên mặt đất co giật, lại không thể nào phát ra chút âm thanh nào.
Giờ phút này Lam Tiểu Bố cũng vừa hay đi đến chỗ Vô Linh Bàn, cầm Vô Linh Bàn lên.
TRong đại điện tĩnh lặng như chết, không ai dám ra tay với Lam Tiểu Bố, cũng không có người nào dám nói chuyện. Giờ phút này, tất cả mọi người tựa như còn chưa kịp phản ứng.
Hoặc là đã kịp phản ứng, nhưng bọn hắn không dám động.
Đinh Tuyền Truyền là cường giả đệ nhất ở đại lục Chân Khư, tu sĩ Địa Tiên hậu kỳ duy nhất. Nói cách khác, sáu tên Nhân Tiên còn lại trong phòng này mà vây công Đinh Tuyền Truyền, người thắng cuối cùng cũng sẽ là Đinh Tuyền Truyền. Bây giờ Đinh Tuyền Truyền lấy thực lực Địa Tiên hậu kỳ ra tay với người trẻ tuổi này, nói là đánh lén cũng không ngoa. Người ta ngay cả đầu cũng không quay lại, chỉ đấm một quyền, Đinh Tuyền Truyền đã hoàn toàn phế bỏ.
“Tiền… Tiền bối…” Giọng nói Hồ Ngọc Hùng có chút run rẩy, là cung chủ Chân Khư cung, cường giả Nhân Tiên viên mãn, hắn đương nhiên hiểu rõ người trẻ tuổi trước mặt này chỉ sợ không phải người ở giới này.
Bây giờ hắn rất hối hận, có chút oán trách Thái Thượng trưởng lão. nếu như làm theo suy nghĩ của hắn, đừng đi gây chuyện với người Tả gia, bây giờ sẽ không chọc đến phiền phức này.
Nhìn Hồ Ngọc Hùng đứng ra, Lam Tiểu Bố đi tới, Hồ Ngọc Hùng nhanh chóng tránh người đi.
Lam Tiểu Bố ngồi xuống vị trí của Hồ Ngọc Hùng, sau đó nói, “Tả Hành Kình đâu?”
“Hắn, hắn bị Thái Thượng trưởng lão…” Hồ Ngọc Hùng cảm thấy giọng nói mình không thể nào khống chế được.
Lam Tiểu Bố khẽ nhíu mày, thần niệm quét ra.
Thực lực của Chân Khư cung quả thật kinh người, trừ bảy cường giả ở nơi này, còn có hơn 20 cường giả Chân Thần, Hư Thần cảnh càng nhiều hơn.
“Hắn bị Thái Thượng trưởng lão sưu hồn, bị phế đi, Thái Thượng trưởng lão bèn đứt khoát giết chết hắn.” Một tên trưởng lão Nhân Tiên sơ kỳ đột nhiên đứng dậy, kính cẩn nói.
Ánh mắt Lam Tiểu Bố nhìn về phía Đinh Tuyền Truyền đã bị hắn phế đi, gia hỏa này chắc hẳn là Thái Thượng trưởng lão. Trong lòng hắn thầm than, thực tế trước khi hắn đến đây, trong lòng đã đoán được Tả Hành Kình lành ít dữ nhiều.
Nếu như Chân Khư cung lấy được Vô Linh Bàn, nhất định sẽ giết chết Tả Hành Kình, mà trên thực tế cũng đã làm như vậy.
“Đã thế thì, các ngươi cũng đi luân hồi đi.” Lam Tiểu Bố đứng lên, muốn giết mấy tên Nhân Tiên này, đối với hắn mà nói chẳng tốn chút sức nào.
“Tiền bối, vãn bối là La Thiên Thương, là hậu nhân của Tinh chủ thứ mười La Vũ Trần Tinh Đế sơn. Tinh Đế sơn đã từng là tông môn bảo vệ đại lục Chân Khư, là thần thủ hộ của toàn bộ đại lục. Mà sau khi Tinh Đế sơn bị hủy, Chân Khư cung bây giờ đã chướng khí mù mịt. Một mình ta sức lực có hạn, chỉ có thể hy vọng tương lai có một ngày có thể nhận chức cung chủ một lần nữa, phế đi Chân Khư cung, thành lập lại TinH Đế sơn.” Người nói chuyện chính là tên trưởng lão Nhân Tiên sơ kỳ kia.
ÁNh mắt Lam Tiểu Bố nhìn về phía tên trưởng lão này, gia hỏa này biết mình sắp bỏ mạng nên đổi giọng à?
La Thiên Thương khom người một lần nữa, “Tiền bối, câu nào của vãn bối cũng đều là sự thật. Còn mọi chuyện Chân Khư cung làm, ta chưa bao giờ ủng hộ. Không chỉ như vậy, ta chưa bao giờ cùng bọn hắn làm chuyện ác. Chỉ là năng lực ta có hạn, không thể nào ngăn cản mà thôi. Bởi vì ta là NHân Tiên, còn bị Chân Khư cung khống chế, cho nên không thể không tham gia tất cả buổi nghị sự của bọn hắn. La Thiên Thương ta lấy máu thề, nếu ta có nửa lời dối trá, sẽ bị lôi kiếp tâm ma mà bỏ mình, vĩnh viễn không thể luân hồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận