Khí Vũ Trụ

Chương 1483 - Vũ Trụ Độ Đạo KHẩu.

Lam Tiểu Bố mở cấm chế phi thuyền ra, trên phi thuyền đối diện có năm người. Một Tên Thần Vương, ba Thế Giới Thần, còn có môt tu sĩ Thần Quân.
“Các hạ là Thần Vương?” Ánh mắt tên Thế Giới Thần kia nhìn về phía Đàm Khổ, hắn hơi cau mày, trên thực tế vùng hư không này không có nhiều Thần Vương lắm.
Lam Tiểu Bố tu luyện đại đạo tự thân, chỉ cần hắn không muốn để lộ ra, đạo vận đại đạo sẽ thu lại, cho dù Chuẩn Thánh cũng chưa chắc có thể nhìn ra được.
Đàm Khổ không để ý đến gia hỏa này, bây giờ cấm chế đã mở ra, hắn cũng nhìn thấy rõ. Cho dù năm người này có liên thủ lại, cũng không phải là đối thủ của hắn. Hắn là Thần Vương hậu kỳ, mà đối phương chỉ có một Thần Vương trung kỳ, mấy người còn lại còn chưa đến Thần Vương, tại sao có thể đánh lại hắn?
“Giết hết.” Lam Tiểu Bố không nói nhiều, chỉ nói giết hết, sau đó truyền âm cho Đàm Khổ, để lại một tên Thế Giới Thần không giết.
Tên Thần Vương trên phi thuyền hạ phẩm này nghe thấy lời Lam Tiểu Bố nói thì tức quá hóa cười, hắn ta dù sao cũng là một Thần Vương trung kỳ, hầu như tùy thời có thể bước vào Thần Vương hậu kỳ, đối phương lại mở miệng bảo giết hết. Lúc đầu nhìn thấy đối phương cũng có một Thần Vương, trong lòng hắn ta còn có chút do dư, có nên ra tay hay không. Nhưng đối phương còn phách lối hơn cả hắn ta, vậy mà dám nói giết hết.
Không chờ hắn ta nói chuyện, Đàm Khổ đã vọt thẳng về phía phi thuyền của bọn hắn.
Lĩnh vực Thần Vương cường hãn bao trùm đến, tên Thần Vương này cuối cùng cũng biến sắc, loại lĩnh vực này còn cường đại gấp đôi hắn ta. Lúc này hắn ta chẳng những đã nhìn rõ được Đàm Khổ là Thần Vương, mà thực lực còn mạnh hơn hắn ta. Đây ít nhất là Thần Vương tầng bảy, thậm chí còn có thể là cường giả Thần Vương tầng chín.
Hắn ta nhanh chóng lấy pháp bảo của mình ra, đánh về phía Đàm Khổ, Lưu Tinh Chùy của Đàm Khổ giờ phút này đã biến thành một mảnh chùy triều, chùy triều cuồng bạo này bao phủ cả người tên Thần Vương trung kỳ này lại.
Oanh! Đạo vận từ pháp bảo mà tên tu sĩ Thần Vương trung kỳ này lấy ra lập tức bị xé mở…
Lam Tiểu Bố lại nhìn thấy khí thế quanh người tên Thần Vương trung kỳ này đột ngột trở nên cuồng bạo, là một loại đạo vận còn cao cấp hơn cả Thần Vương sắp nổ tung. Mà giờ phút này, chùy triều của Đàm Khổ đã bị ngăn trở lại.
KHông hay rồi, gia hỏa này định bỏ chạy, Lam Tiểu Bố không chút do dự dùng Thần Hồn Thứ đánh tới.
Cho dù Đàm Khổ có thể nghiền ép đối phương, nhưng nếu như đối phương sử dụng cấm thuật mà chạy trốn, cũng khó có thể bắt lại được.
“Phốc!” Tên Thần Vương trung kỳ này há miệng phun ra một ngụm máu, thức hải bị xé rách vô cùng đau đớn. Hắn ta nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố, “Ngươi…”
Giờ phút này, trong mắt hắn ta đều là tức giận và sợ hãi. Sở dĩ tức giận, là vì hắn ta vốn đang ở thế yếu, trong tình huống này mà ngươi còn ra tay đánh lén nữa, đúng là chẳng có chút võ đức nào cả. Sợ hãi chính là, dù sao hắn ta cũng là một Thần Vương trung kỳ, trong tình huống có phòng bị, đối phương vẫn có thể sử dụng thần thông thần niệm để đánh lén thức hải của hắn ta, đây không phải là chuyện mà người nào cũng có thể làm được. Chẳng lẽ đây là một Hợp Thần cảnh? Hợp Thần cảnh thì cần gì phải đánh lén?
Mặc kệ Lam Tiểu Bố có võ đức hay không, thức hải của tên Thần Vương này đã bị Thần Hồn Thứ đánh trúng, lúc này Lưu Tinh Chùy của Đàm Khổ cũng đã bao lấy tên Thần Vương này lại, trong chùy ảnh của Lưu Tinh Chùy tuôn ra một đám sương máu. Tên Thần Vương này từ lúc nói chuyện đế khi ra tay, chỉ có thể lấy pháp bảo ra, sau đó thì không còn gì nữa.
Đối phương là một Thần Vương, ngay cả hứng thú mở thế giới của đối phương Lam Tiểu Bố cũng không có.
Bốn người còn lại đều vô cùng sửng sốt, bọn hắn vẫn luôn sinh tồn ở nơi này, dừng bảo là nơi này, cho dù là ở biên giới Vũ Trụ Độ Đạo Khẩu, bọn hắn cũng có một chỗ cắm dùi. Mà bây giờ bọn hắn vừa tìm được một con dê béo bị hư không cuốn đến đây, còn chưa ra tay, lão đại đã bị giết? Có chuyện gì xảy ra vậy?
Đàm Khổ cũng mặc kệ đám người này đang nghĩ gì, Lưu Tinh Chùy lại vung lên một lần nữa, đánh ra mấy cái chùy ảnh, ba người lập tức bị giết ngay tại chỗ.
“Tiền bối giơ cao đánh khẽ.” Tên Thế Giới Thần này cuối cũng cũng tỉnh ngộ, vội vàng kêu lên.
Đàm Khổ nắm lấy cổ hắn, ném đến trước mặt Lam Tiểu Bố.
“Trả lời ta cho đàng hoàng, ta sẽ giữ lại cho ngươi một mạng. Đây là nơi nào?” Lam Tiểu Bố nhìn chằm chằm tên Thế Giới Thần trên boong thuyền.
“Nơi này là Vũ Trụ Độ Đạo Khẩu…”
“Khoan đã…” Lam Tiểu Bố nhìn thấy vẻ mặt mờ mịt của Đàm Khổ, đã biết Đàm Khổ cũng chưa từng nghe nói đến Vũ Trụ Độ Đạo Khẩu.
Tên Thế Giới Thần này nhanh chóng im bặt, hắn ta không biết Lam Tiểu Bố có ý gì.
“Vũ Trụ Độ Đạo Khẩu? Chẳng lẽ nơi này là một cái bến đò?” Thần niệm của Lam Tiểu Bố bao phủ tên Thế Giới Thần này lại, nếu như đối phương dám nói láo, hắn sẽ không để ý mà sưu hồn.
Trước đó hắn thật sự sẽ không làm vậy, nhưng sau khi lục lọi một chút, cũng đã hiểu sơ sơ về sưu hồn.
“Đúng vậy tiền bối, cái này quả thật chính là một bến đò. Rất nhiều người sau khi tiến vào vùng không gian vũ trụ này rồi, sẽ vĩnh viễn bị nhốt ở chỗ này không thể đi được. Vùng không gian này không có tinh cầu, thần linh khí thiếu thốn, qua thời gian dài, sẽ bị vẫn lạc ở nơi này.” Tên Thế Giới Thần này kính cẩn trả lời.
Lam Tiểu Bố nhíu mày, hắn và Đàm Khổ đi lang thang ở trong này đã gần hai mươi năm, trừ một ít thiên thạch ra, quả thật không gặp được bất cứ tinh cầu nào. Còn tu luyện, đó là do chính hắn có nhiều tài nguyên tu luyện.
“Nói tiếp đi,” Giọng điệu của Lam Tiểu Bố dịu đi.
Giọng điệu của tên Thế Giới Thần này càng kính cẩn hơn, “Vũ Trụ Độ Đạo Khẩu vào thời điểm đông đúc nhất có đến mấy trăm triệu người, chỉ là bởi vì rất khó có thể ra ngoài, cho nên những người này dần dần chết đi, cuối cùng còn lại không đến một trăm triệu người.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận