Khí Vũ Trụ

Chương 1323 - Thú triều ở Luyện Tinh sơn mạch. (2)

Thấy Lam Tiểu Bố không nói gì, nam tử cao gầy cười he he, “Ngươi không biết ta là ai sao? Cũng khó trách, ngươi chỉ là một người bình thường mà thôi. Ta tên là Đỗ Khi, còn có một biệt danh nữa, người khác hay gọi ta là Hắc Tâm Nhân.”

Cùng lúc đó, Đoàn Tề Vũ và Lục Bách Nguyên đang không ngừng lùi lại. Bọn hắn thà rằng tự sát, cũng không muốn bị rơi vào tay Lục Tâm Nhân Bì Cuồng, một khi rơi vào tay Bì Cuồng, đó chính là sống không bằng chết.
“Yên tâm, bây giờ ta không giết các ngươi, chỉ là đưa các ngươi về tông môn. Chờ tông môn tiêu diệt Thất Trận môn rồi, ta mới có thể từ từ giết các ngươi, có được không…”
Khi nói đến ba chữ có được không, Bì Cuồng đã đánh một quyền về phía Đoàn Tề Vũ và Lục Bách Nguyên.
Lực lượng chân nguyên cuồng bạo bao trùm đến, trong lòng Đoàn Tề Vũ trầm xuống, hắn biết cho dù hắn có liên thủ với Lục Bách Nguyên, so với tên Bì Cuồng trước mắt này vẫn chênh lệch quá xa.
Cho dù Đoàn Tề Vũ liều mạng muốn tránh đi trói buộc từ một quyền này của Bì Cuồng, nhưng lực lượng chân nguyên kia vẫn khóa chặt hắn và Lục Bách Nguyên.
Oanh! Chân nguyên nổ tung giữa ba người, Đoàn Tề Vũ nhìn cả người Bì Cuồng bị đánh bay ra ngoài, sau đó trực tiếp đụng vào cột đá bên ngoài một cửa hàng.
Phốc! Bì Cuồng phun ra một ngụm máu, ngay cả sức bò dậy cũng không có, Đoàn Tề Vũ đờ đẫn nhìn Bì Cuồng, sau đó quay đầu nhìn Lục Bách Nguyên còn đang mờ mịt ở bên cạnh, “Bách Nguyên, có chuyện gì thế này?”
Lục Bách Nguyên lấy lại tinh thần, lúc đang định nói chuyện thì đột nhiên nghe thấy có tiếng gào thét lớn, sau đó bọn hắn nhanh chóng nghe thấy tiếng khóc nức nở, “Thú triều ở Luyện Tinh sơn mạch đến, mau chạy thôi…”
Thú triều? Đoàn Tề Vũ có chút choáng váng. Hắn đã từng nghe nói đến thú triều một lần, nghe nói ở rừng mưa Amazon đã từng xảy ra thú triều, thú triều lần đó đã trực tiếp khiến một quốc gia không lớn lắm diệt vong. Mà trong nước trên cơ bản không có thú triều gì lớn, Luyện Tinh sơn mạch cũng có mấy lần xuất hiện yêu thú tụ tập công kích tu sĩ nhân loại, nhưng mà số lượng tối đa cũng chỉ hàng trăm, hàng ngàn mà thôi.
Không đợi Đoàn Tề Vũ kịp phản ứng, hắn đã nhìn thấy đàn thú đen nghịt tràn vào đường phố.
Tật Điện Báo bình thường khó gặp, Đoàn Tề Vũ nhìn thấy cả một đám. Nghĩ đến trong gian phòng của mình còn một con Tật Điện Báo đã bị giết, Đoàn Tề Vũ cảm thấy cả da đầu tên dại.
Mà không chỉ có mỗi Tật Điện Báo, trên không vài trượng còn có Thiết Đầu Tam Trảo Ưng đã che hết một nửa thành thị, Xích Nhãn Hổ, Liêu Lang cao vài trượng, Phong Bào, Song Đầu Sư…
Vô số người điên cuồng muốn chạy ra khỏi thành, nhưng giờ phút này cho dù không có vô cùng vô tận yêu thú vọt đến, những người này cũng đã chen chúc lẫn nhau mà không thể nào tiến thêm được.
Lục Bách Nguyên nhìn những thi thể bị yêu thú xé rách kia, còn cả máu bắn đầy trời, còn có tiếng kêu la thảm thiết đau đơn… Lạnh cả người, hoàn toàn ngây ngốc.
Không gian xung quanh đều là máu tanh, gào thét, kêu gọi và chạy trốn.
“Mọi người đừng chạy loạn…” Một giọng nói khàn khàn vang lên, sau đó Đoàn Tề Vũ nhìn thấy một nam tử có thân hình cao lớn bay lên tận trời, trường đao trong tay trực tiếp chém một con Phong Bào thành hai khúc.
Đây là đệ nhất cường giả Chung hạc ở trấn Lương Khê, nghe nói đã nửa bước vào Luyện Thần cảnh, Đoàn Tề Vũ vừa mới bật lên suy nghĩ này, đã nhìn thấy một con Tật Điện Báo cao chừng bảy tám mét nhào về phía Chung Hạc, Chung Hạc còn chưa kịp kéo trường đao của mình lại đã bị Tật Điện Báo xé rách nửa người.
Đoàn Tề Vũ rùng mình một cái, kéo lấy Lục Bách Nguyên đã ngây ngốc bên cạnh kêu lên, “Bách Nguyên, chúng ta nhanh trốn đi, nếu không thì hôm nay nhất định sẽ chết ở chỗ này.”
Khi nói chuyện Đoàn Tề Vũ đã kéo theo Lục Bách Nguyên xông về phía nam. Những con yêu thú này vào thành từ phía bắc, nếu như tốc độ của bọn hắn nhanh, vậy thì có thể trốn được một mạng.
“Kéo theo ta đi với.” Bì Cuồng đang ngã ngồi trên mặt đất điên cuồng kêu lên, giờ phút này hắn không còn là Lục Tâm Nhân bóp nát tim mật của người khác nữa, trong mắt hắn chỉ tràn đầy sợ hãi.
Đoàn Tề Vũ và Lục Bách Nguyên đâu quản được Bì Cuồng nữa, hai người là tu sĩ, so với những người bình thường không tu luyện, ưu thế chạy trốn lớn hơn một chút.
Nhưng yêu thú thật sự quá nhiều, quá nhanh. Hai người vừa xông vào một lối nhỏ, một con Thiết Đầu Tam Trảo Ưng lập tức xà xuống, còn Bì Cuồng ở đằng xa đã bị hai con Liêu Lang xé thành hai nửa.
Lực lượng kinh khủng từ con Thiết Đầu Tam Trảo Ưng kia bao phủ hai người lại, ánh mắt Đoàn Tề Vũ lóe lên tuyệt vọng, đây tuyệt đối là một con yêu thú cấp bốn. Yêu thú cấp bốn thì cho dù sư phụ bọn họ có gặp phải cũng sẽ chạy trốn, đừng nói là hai người bọn họ.
Oanh! Con Thiết Đầu Tam Trảo Ưng này vừa bổ nhào đến hai người, móng vuốt còn chưa chạm đến đầu Lục Bách Nguyên, một đạo bạch quang đã đánh ra từ trên người Lục Bách Nguyên, con Thiết Đầu Tam Trảo Ưng trực tiếp bị đánh bay, trên không trung lông vũ bay tứ tung, tiếng kêu thảm thiết đau đớn vang xa.
“Chuyện gì xảy ra thế?” Đoàn Tề Vũ khiếp sợ nhìn Lục Bách Nguyên, chuyện này đã xảy ra lần thứ hai rồi.
“Ta hiểu rồi, hiểu rồi…” Lục Bách Nguyên chỉ chỉ vào dây chuyền trước ngực, trong lúc nhất thời vì quá kích động mà không thể nào nói thành lời.
Qua mấy giây sau, Lục Bách Nguyên mới vội vàng nói, “Là dây chuyền, dây chuyền trừ tà, Lam Tiểu Bố cho chúng ta. Sư huynh, ngươi nhanh đeo dây chuyền lên đi…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận